Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 2138 - Chương 2320: Bụi Trắng Bí Ẩn (2)

Chương 2320: Bụi trắng bí ẩn (2) Chương 2320: Bụi trắng bí ẩn (2)Chương 2320: Bụi trắng bí ẩn (2)

Chương 2320: Bui trắng bí ẩn (2)

Ánh mắt Hứa Thanh lóe sáng, lúc này đã đến hoàng hôn, ánh nắng chiếu xuống, hắn ngẩng đầu nhìn về phía ngọn núi thấp không xa, thân hình nhấp nháy lao thẳng đến ngọn núi.

Lúc này trong ngọn núi thấp, có một động phủ ẩn giấu.

Bên ngoài động phủ tràn ngập trận pháp, không chỉ có tác dụng ẩn nấp mà còn có khả năng phòng thủ khá mạnh.

Bên trong động phủ, Huyết Trân Tử đang khoanh chân đả tọa.

Sau khi thoát khỏi Hứa Thanh và Nhị Ngưu, gã không trở về động phủ ban đầu mà kiểm tra xem có dấu vết nào trên người không, thay đổi nhiều động phủ để lại dấu vết.

Cuối cùng, gã mở động phủ này.

Hiện tại sắc mặt gã tái nhợt, trông như bị thương nặng, mặt mày căng thẳng, chấn động trên người cũng không ổn dinh.

Đặc biệt là đại thế giới trên người gã, từ bảy tòa trước đây, giờ chỉ còn lại năm tòa và đều u ám.

Hai tòa đại thế giới thiếu hụt đó, đã tự bạo trong trận chiến với Hứa Thanh và Nhị Ngưu để đổi lấy cơ hội thoát thân.

"Nguyệt Đông không bình thường!"

"Con tiện nhân này ra tay càng hiểm ác hơn so với trước, chiến lực cũng mạnh hơn, còn thi khôi của ả... lại khiến ta cảm thấy rùng mình."

"Đặc biệt là thi khôi đó, lại có thể phối hợp với Nguyệt Đông sử dụng tiên thuật Lục Tac Vọng Sinh...

"Chết tiệt!"

Tâm trạng Huyết Trần Tử đầy bực bội và căm hận, nhưng trong lòng gã không nghi ngờ gì về thân phận của Nguyệt Đông, bởi vì tiên thuật Lục Tặc Vọng Sinh vừa là biểu tượng của Tiên Thuật Điện ở Đông Ma Vũ, vừa là biểu tượng của Nguyệt Đông. "Con tiện nhân này khi trở thành tiên khiển đội, đến Vọng Cổ nhất định đã có cơ duyên lớn khác!"

"Như vậy, muốn giết ả, cần phải tính toán lại."

Huyết Trần Tử không còn cách nào, lúc này đang chữa thương, lấy ra một khỏa ngọc giản.

Đây là ngọc giản nhiệm vụ mà Ma Vũ thánh địa phát cho tất cả tộc nhân, liệt kê tất cả các nhiệm vụ và số điểm chiến công nhận được sau khi hoàn thành.

"Phải tiếp tục tích lũy chiến công, mới có thể đổi lấy nhiều tài nguyên hơn và tư cách tiến vào các bí cảnh khác."

"May mà nhân tộc đủ nhiều, bên trong có không ít kẻ yếu, giết thêm vài tên cũng có thể tích lũy chiến công."

Huyết Trân Tử phải đè nén ý muốn giết Nguyệt Đông, gã vốn là kẻ giỏi chịu đựng, nếu không trước đây đã không đợi đến khi tự tin mới ra tay như sấm sét.

Nhưng hiện tại gã hiểu sức mạnh của minh van chua du, nen chuan bi tiep tuc tích lũy, đợi khi mình mạnh hơn mới đi báo thù.

Nhưng khi thân niệm của gã đang tìm kiếm nhiệm vụ phù hợp trên ngọc giản, bên ngoài động phủ đột nhiên có chấn động.

Ban đầu chấn động này còn nhẹ, nhưng sau đó đột nhiên mạnh mẽ khiến cho đất đá rung chuyển, tiếng vang vọng ra.

Trận pháp bị lay động.

Cánh cửa động phủ xuất hiện từng vết nứt.

Biến cố bất ngờ này khiến sắc mặt Huyết Trần Tử thay đổi, tay phải giơ lên định ấn xuống mặt đất.

Xung quanh gã, trên mặt đất có khắc ấn truyền tống.

Chỉ cần ấn xuống, sẽ truyên tống đi.

Nhưng khi tay gã còn cách mặt đất ba tấc lại đột nhiên dừng lại, trong bóng tối phía dưới gã, mở ra một con mắt.

Đó là Tiểu Ảnh.

Khi đến thời khắc quan trọng, Tiểu Ảnh bộc phát.

Dù nó chưa hoàn toàn kiểm soát được Huyết Trần Tử, nhưng kiểm soát khoảnh khắc này là vẫn có thể.

Tâm thần Huyết Trân Tử chấn động, theo bản năng phát ra tiếng gâm gừ, muốn cố gắng giơ tay trái lên, ấn xuống mặt đất để kích hoạt truyền tống trận.

Nhưng lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên trong tiếng gâm gừ của gã.

"Tìm thấy ngươi rồi."

Ngay khoảnh khắc tiếp theo, trong tiếng sấm vang vọng tâm thần Huyết Trân Tử, thân ảnh Hứa Thanh từ trong tiếng gâm gừ của gã, hiện ra như sóng âm.

Trong nháy mắt vô cùng rõ ràng, tay phải Hứa Thanh giơ lên nắm lấy cổ Huyết Trân Tử. Tiếp theo lao mạnh về phía trước, kéo thân thể Huyết Trân Tử ra khỏi truyền tống trận, mạnh mẽ ép vào tường động phủ.

Âm một tiếng.

Động phủ rung chuyển, ngọn núi chấn động.

Huyết Trần Tử trợn to mắt, tâm thần khiếp sợ cố gắng phản kháng, nhưng bàn tay nắm lấy cổ gã truyền đến một loại lực lượng khiến gã run rẩy, thân thể bị dị chất điên cuồng xâm nhập.

Cảnh tượng này làm gã hồn bay phách lạc, theo bản năng muốn sử dụng một số đòn sát thủ bí mật, nhưng ngay khoảnh khắc tiếp theo gã càng kinh hoàng phát hiện, thân thể mình... không thể cử động.

Bóng đen của gã, xuất hiện vô số con mắt.

Dưới đòn tấn công của Hứa Thanh, Tiểu Ảnh nhân lúc tâm thần Huyết Trần Tử chấn động, thành công ký sinh.

Trong mắt Huyết Trần Tử, sợ hãi càng mãnh liệt, đặc biệt là người trước mặt, lần đầu gã nhìn thấy có vẻ lạ lãm, nhưng mơ hồ lại có chút quen thuộc.

Cảm giác xa lạ và quen thuộc đan xen, bùng nổ trong tâm trí khiến gã đột nhiên nhớ ra.

Đối với kẻ từng giết nhiều nhân tộc để nhận chiến công như gã, những hình ảnh lưu lại của một số cao tâng nhân tộc, gã đã xem qua.

Mà người trước mặt này... chính là kẻ mà gã từng thấy trong hình ảnh cao tầng nhân tộc... Chủ nhân hai vực của nhân tộc, Thái phó Hứa Thanh!

Hứa Thanh, lại xuất hiện trong thánh địa, còn xuất hiện trước mặt mình, ra tay với mình...

Điều này khiến tâm thân Huyết Trần Tử như sét đánh, nổ vang, gã cũng đột nhiên nhận ra, việc này nhất định liên quan đến Nguyệt Đông.

Phải nói, phản ứng của gã khá nhanh.

Nhưng đáng tiếc, hiện tại vẫn muộn màng.

Hứa Thanh mặt không biểu cảm, nắm Huyết Trần Tử rời khỏi động phủ.

Ẩn nấp suốt chặn đường, vài canh giờ sau tìm đến một hoang nguyên, đi vào lòng đất mở ra một hang động, lúc này mới buông cổ Huyết Trần Tử, ngồi khoanh chân bên cạnh.

Nhìn chằm chằm Huyết Trân Tử, không nói lời nào.

Trong mắt Huyết Trần Tử, vừa có tuyệt vọng vừa có điên cuồng, nhưng không thể kiểm soát thân thể, chỉ có thể nhìn thấy cơ thể mình quỳ gối trước Hứa Thanh.

Hang động, im lặng.

Một lúc sau, Hứa Thanh dùng Huyền Thiên Yêu Nguyệt Đan của Y tộc, để Huyết Trần Tử làm mục tiêu tạo đan, sau đó quyền hành xóa đi ở mắt phải đột nhiên lóe lên, trong mắt hắn nhìn thấy, trên người Huyết Trân Tử xuất hiện vô số sợi tơ vận mệnh. Quan sát kỹ lưỡng, dưới tâm thần run rẩy của Huyết Trân Tử, Hứa Thanh giơ tay lên nắm lấy một sợi, quan sát cẩn thận.

Trên sợi tơ mờ ảo này, như Hứa Thanh từng thấy, tôn tại không ít hạt bụi trắng, chúng cũng là mờ ảo, bám vào trong sợi tơ và dần trở thành một thể.

Hứa Thanh có ý định gỡ bỏ những hạt bụi đó, cũng thử làm, nhưng khi gỡ bỏ thì bụi trắng lại tự tiêu tan.

Hứa Thanh nhíu mày.

Những hạt bụi trắng này, đối với hắn rất quan trọng.

Chỉ khi tìm được nguồn gốc của chúng và có đủ số lượng, hắn mới có thể sử dụng đặc tính không vướng nhân quả của chúng, để ý tưởng tạo ra phân thân tu luyện của mình có thể thực hiện.

Vì thế sau một lúc, Hứa Thanh nhắm mắt lại, mở mắt trái ra, phát sáng đạo ngân, đó là quyền hành của tiên thuật Lục Tặc Vọng Sinh. Lúc này tâm thần Huyết Trần Tử lại vang vọng, một mặt xác định Hứa Thanh và Nguyệt Đông nhất định cùng một phe, mặt khác cũng bị quyền hành của Hứa Thanh làm chấn kinh.

Chưa trở thành Chúa Tể đã có hai quyền hành, điều này trong ký ức gã, chưa từng col

Mà chưa đợi gã chấn động quá lâu, dưới ánh mắt đạo ngân của Hứa Thanh, tâm thần Huyết Trần Tử cũng mơ hồ, mất đi ý thức.
Bình Luận (0)
Comment