Chương 2443: Nhân quả bên ngoài (1)
Chương 2443: Nhân quả bên ngoài (1)Chương 2443: Nhân quả bên ngoài (1)
Chương 2443: Nhân quả bên ngoài (1)
"Tấm chuẩn lệnh này, theo ta biết là do Lăng Đô Chúa Tể đã bán vài bảo vật có sức mạnh kinh người, và dùng rất nhiều ân tình để đổi lấy từ người khác."
"Mục đích của gã, có lẽ là để làm quà tặng cho người khác... Vì vậy, gã chỉ cất giữ mà chưa kích hoạt nó."
"Không thì, sau khi gã chết, chuẩn lệnh sẽ xuất hiện quỷ ấn của gã."
Thanh niên cẩn thận mở lời, nói hết những gì mình biết, không dám có chút giấu diếm nào, càng không dám thể hiện bất kỳ ý nghĩ oán hận nào.
Y biết rằng, đối với một tồn tại như Hứa Thanh, dù trong lòng có chút oán hận hoặc ý định báo thù cũng sẽ bị phát hiện, và sẽ đưa y đến cảnh ngộ không thể cứu vẫn.
Vì vậy, y rất thận trọng. Hứa Thanh đứng giữa không trung, nghe lời thanh niên nói, suy tư một lúc rồi nhìn về chiếc lệnh bài trước mặt.
Quả thật trên đó không có dấu vết gì của quỷ ấn.
Vậy nên, Hứa Thanh bình tính nhìn thanh niên, cất tiếng.
"Nói tiếp."
Thanh niên run rẩy trong lòng, từ vẻ mặt của Hứa Thanh, y không thể biết được đối phương có hài lòng với câu trả lời của mình hay không, cảm giác sống chết vẫn treo lơ lửng, khiến y phải dốc toàn bộ trí óc, lục lọi hết ký ức, rồi tiếp tục nói.
"Tiền bối, loại chuẩn lệnh Tiên Đô này, so với số lượng tu sĩ trong toàn bộ Đệ Ngũ tinh hoàn, thì rất hiếm hoi. Có người nhận được coi là may mắn, nhưng cũng có người coi đó là điềm xấu."
"Nếu có đủ sức mạnh tương ứng, thì có thể nhờ đó mà một bước phi thăng, nhưng nếu sức mạnh không đủ, sở hữu chuẩn lệnh... thì coi như đã một chân bước vào con đường tử vong."
"Vì sở hữu lệnh bài, không chỉ phải đối mặt với lòng tham của những kẻ không có lệnh bài, mà còn phải đối mặt với sự cướp đoạt của những người khác có lệnh bài."
"Bởi vì ngưỡng cửa của Tiên Đô, luôn được công bố vào phút cuối, vì vậy nếu không thể vào top một trăm... thì sẽ không an toàn."
"Như vậy... sự giết chóc và cướp đoạt sẽ rất dữ dội, mà thứ hạng cũng dựa vào số lượng lệnh bài đạt được."
"Giết chết người có lệnh bài, là có thể thu được lệnh bài của đối phương và tất cả các ấn ký trên đó."
Thanh niên nói đến đây, ngừng lại một chút, về cơ bản đã nói hết những gì y biết về chuẩn lệnh Tiên Đô.
"Chỉ có cách này để vào Tiên Đô thôi sao?"
Hứa Thanh đột nhiên hỏi. Thanh niên nghe thấy câu hỏi của Hứa Thanh, vội vàng cung kính trả lời.
"Vẫn còn một cách nữa."
"Đó là phải tu luyện ít nhất đến cấp độ Đại Đế, ở bên ngoài Tiên Đô, những Đại Đế không được phép tham gia vào cuộc đại tranh đoạt săn giết, họ sẽ được cấp một suất nhập cư tạm thời. Nếu trong vòng năm trăm năm có thể đột phá lên cấp độ Hạ Tiên, thì sẽ được cư trú vĩnh viễn tại Tiên Đô."
Ánh mắt Hứa Thanh chợt sáng lên.
"Vậy thì, ở tất cả các khu vực ngoài Tiên Đô của Đệ Ngũ tinh hoàn, cấp độ tu luyện cao nhất là Đại Đế?"
Thanh niên lắc đầu.
"Không phải vậy, Đệ Ngũ tinh hoàn có vô số tông môn, nhiều gia tộc, trong đó không thiếu những cường giả Hạ Tiên, vì không phải tất cả các Hạ Tiên sau khi phi thăng lên Tiên Đô đều chọn ở lại đó."
"Có không ít người ở Tiên Đô sẽ được phân công tuân tra bên ngoài." "Những Hạ Tiên này, ngoại trừ một số ít người hành tẩu độc lập, thì hau hết đều là lão tổ của các tông môn và gia tộc."
Hứa Thanh im lặng, trong lòng dần dần có thêm nhiều hiểu biết vê Đệ Ngũ tinh hoàn.
Mặc dù hắn đã sớm biết rằng tu sĩ Đệ Ngũ tinh hoàn rất mạnh mẽ, nhưng bây giờ hắn vẫn cảm thấy có chút chấn động. Một lúc sau, hắn phân tích lời nói của thanh niên trước mặt và đột nhiên lên tiếng.
"Vậy là, việc săn lùng và tranh giành giữa những người có chuẩn lệnh... là không cho phép Đại Đế và Hạ Tiên can thiệp?"
Nghe thấy lời của Hứa Thanh, thanh niên nhanh chóng gật đầu.
"Tiên Đô có quy tắc, nên không được phép trực tiếp giúp đố, nhưng vê mặt gián tiếp... ta nghe nói rằng trong một mức độ nhất định, điều đó được cho phép. Còn về chỉ tiết, tâng lớp đó quá cao, ta không biết nhiều."
Thanh niên lo lắng đáp.
Hứa Thanh suy nghĩ một lúc, ánh mắt rơi vào thanh niên trước mặt.
Cơ thể thanh niên run lên, cảm giác không hay ập đến, vừa định cầu xin tha mạng.
Hứa Thanh đã giơ tay lên, lập tức kéo thanh niên đến.
Tay của hắn ấn lên đỉnh đầu đối phương, bắt đầu tra xét trí nhớ để xác nhận sự thật.
Thanh niên lo lắng đến cực điểm, hơi thở trở nên dồn dập, y biết rằng sống chết của mình đang ở trong khoảnh khắc này.
Vì vậy, để tránh bị tổn thương trong quá trình tra xét, y cố gắng chịu đựng nỗi sợ hãi, nỗ lực buông bỏ mọi phản kháng, để Hứa Thanh kiểm tra trí nhớ của mình.
Một lúc sau, Hứa Thanh tram ngâm.
Vì khoảng cách tu vi giữa hai người không nhỏ, lại thêm đối phương không có chút chống cự nào, nên quá trình tra xét diễn ra suôn sẻ vô cùng, gây ít tổn hại cho thanh niên.
Vì vậy, sau khi tra xét xong, Hứa Thanh suy nghĩ một lúc, không giết chết người này, thay vào đó phong ấn thần hồn và cảm giác của y, ngăn cách ngũ giác rồi thu vào trong túi trữ vật.
Người này đối với Hứa Thanh mà nói, vẫn còn chút giá trị, hơn nữa trong suốt quá trình trả lời cũng khá trung thực, là một người thông minh.
"Khi nào ta rời khỏi Đệ Ngũ tinh hoàn, sẽ cho ngươi tự do, còn trong thời gian này... ngươi làm một hướng dẫn viên vậy.
Hứa Thanh truyền thần niệm, kết thúc cuộc đối thoại, ánh mắt rơi vào lệnh bài trước mặt.
Suy nghĩ một lúc, hắn không chọn mở lệnh bài ngay lập tức mà thu nó lại, dự định sẽ suy tính xem có nên tham gia tranh doat danh ngach phi thang Tien DO sau khi ra ngoài hay không.
"Vậy thì, trước tiên phải rời khỏi nơi đây."
Hứa Thanh thâm nghĩ, sau đó quét thân niệm một lượt, tập trung vào những bong bóng nhỏ đang vỡ trong linh quáng này.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ