Chương 2456: Nguồn gốc quyền hành (2)
Chương 2456: Nguồn gốc quyền hành (2)Chương 2456: Nguồn gốc quyền hành (2)
Chương 2456: Nguồn gốc quyền hành (2)
Đồng thời, không gian xung quanh cũng biến dạng, từ không khí, từ cơ thể của vô số tu sĩ, thậm chí từ mọi vật... Tất cả những gì liên quan đến nước, đều thấm ra ngoài, bao phủ toàn bộ, như một biển cả hiện ra.
Những điều này, không còn giống như trận chiến giữa Hứa Thanh và Lăng Phong, đơn giản chỉ là sự hiện diện của Thiên Đạo, mà là trong suy nghĩ của Hứa Thanh, chúng bùng nổ theo cách của đạo ngân quyên hành.
Ngay khi xuất hiện, trời đất biến sắc, gió mây dậy sóng.
Trong mắt người trung niên kia, tất cả những điều này biến thành sự rung động tâm can, khiến y còn khiếp sợ hơn cả khi quyền hành bị kiểm soát.
"Năm loại quyền hành!!"
"Điều này không thể!!" Trong tâm trí người trung niên da day lên sóng to gió lớn, như hàng triệu tia sét cùng lúc bùng nổ.
Trong nhận thức của y, năm quyền hành, đủ để được xếp vào bậc thiên kiêu, thuộc hàng ngôi sao nổi bật.
Quan trọng nhất là, y chưa từng nghe nói có người nào ở cảnh giới Uẩn Thần lại có thể có được năm quyền hành.
"Ngươi rốt cuộc là ai?"
Tâm trí người trung niên hoàn toàn đảo lộn, nhưng câu hỏi của y rõ ràng không nhận được câu trả lời, vì Hứa Thanh đã đến trước mặt y.
Trong chớp mắt, tiếng nổ vang lên, bùng nổ dữ dội ngay cổng thành.
Khắp nơi rối loạn, người ngoài khó mà thấy rõ được.
Nếu tu vi không đủ, thậm chí chỉ cần nhìn thoáng qua cũng sẽ khiến tâm thần tan vỡ, dù tu vi có đủ nhưng không đến mức độ này, cũng sẽ chỉ thấy như một bức tranh trừu tượng. Bởi vì không thể hiểu.
Sự không hiểu biết trong nhận thức sẽ khiến đầu óc trở nên rối loạn, từ đó khó mà hình thành được một bức tranh rõ ràng.
Vì vậy, họ không thể nhìn thấy, trong bức tranh mờ mịt và biến dạng đó, ngoài ngũ hành, còn có không gian đang thay đổi, và thời gian đang ngưng đọng.
Cho đến một lúc sau.
Khi một ánh kiếm lóe lên, bức tranh trừu tượng bị biến dạng và hỗn loạn, trở về bình thường.
Trong bức tranh hiện ra, người trung niên, với máu tươi trào ra từ miệng, tóc tai rối bời, đứng nguyên tại chỗ.
Một thanh kiếm, từ đỉnh đầu y xuyên vào, trực tiếp xuyên qua cơ thể.
Máu tươi chảy tràn trên mặt đất.
Còn Hứa Thanh thì lơ lửng trên không trung, chăm chú nhìn người trung niên.
Lúc này, người trung niên khó nhọc ngang đầu, cũng nhìn Hứa Thanh.
Y dường như muốn nói điều gì đó, nhưng khi mở miệng, máu tươi đã ngăn chặn lời nói của y.
Hứa Thanh cũng không có ý định nghe y nói gì, giơ tay lên rút thanh Đế kiếm ra.
Cơ thể người trung niên run ray ánh sáng trong mắt y dần tắt, hồn phách tiêu tan.
Cùng lúc đó, khi Hứa Thanh giơ tay lên, quyên hành mưa của đối phương hóa thành từng điểm sáng như hơi nước từ cơ thể y bay ra, hòa vào Cực Thủy Đạo của Hứa Thanh.
Cực Thủy Đạo lập tức tăng vọt.
Cùng với đó, khí tức của Hứa Thanh cũng cao hơn so với trước trận chiến.
Ngoài ra, hắn còn thu được nhẫn trữ vật của người trung niên.
Bây giờ Hứa Thanh cảm nhận rõ ràng được rằng, khả năng cảm ứng với những lệnh bài khác của hắn đã tăng lên gấp mười lần.
Cùng lúc đó, một thứ hạng mới hiện ra trong tâm trí của Hứa Thanh.
Nam bộ: 11451
Mọi nơi, im lặng như tờ.
Hứa Thanh nhìn lướt qua xác của người trung niên, giơ tay lên và tất cả tan biến, cùng với dấu vết của chiến trường nơi này cũng bị hắn xóa sạch bằng quyền hành.
"Nếu trong trận chiến với Lăng Phong ở linh quáng, ta đã có được nhận thức như vậy, thì có lẽ đã không cần lãng phí một lần kiếm khí của Cửu gia gia."
Hứa Thanh nghĩ một lúc, vẫn cảm thấy rằng ngay cả khi lúc đó hắn nhận ra, thì khả năng cao vẫn phải sử dụng kiếm khí.
Trong trường hợp không hiểu rõ về thế giới bên ngoài, nắm bắt cơ hội để tiêu diệt đối thủ ngay lập tức, là lựa chọn tối ưu nhất.
Nghĩ đến đây, Hứa Thanh không suy nghĩ về quá khứ nữa, mà hướng mắt nhìn về phía xa.
"Nơi này không thể ở lâu."
Thân hình hắn lóe lên, biến mất.
Trên bầu trời, cực quang đỏ rực chảy trôi.
Giữa trời đất, Hứa Thanh hóa thành cầu vồng, đang lao đi với tốc độ cực nhanh.
Hắn vừa cảnh giác bốn phương, vừa suy nghĩ về trận chiến này.
Tóm lại, trọng điểm của trận chiến vừa qua, là quyền hành của ngũ hành mà hắn vừa hóa ra, và việc kiểm soát quyền hành của đối phương.
Điều này đã giúp Hứa Thanh rất nhiều trong việc nâng cao nhận thức của mình.
Nó giúp Hứa Thanh xác nhận những gì hắn đã suy nghĩ trước đó, từ đấy đã nảy sinh thêm nhiều suy nghĩ về cảnh giới Chúa Tể.
Trước đây, Hứa Thanh biết rằng trong hệ thống tu luyện của tu sĩ, cảnh giới Quy Hư là quá trình cảm ngộ quy tắc và pháp tắc của thiên địa.
Bốn tiểu cảnh giới trong Quy Hư, không có ngoại lệ, tất cả đều như vậy, với phương pháp tiến dần, cuối cùng cho phép tu sĩ Quy Hư nắm bắt toàn bộ quy tắc hình thành đại thế giới của riêng mình từ Thiên Đạo của thế giới.
Sự nắm bắt này, Hứa Thanh hiểu rõ, không phải là trở thành nguồn gốc, mà chỉ là sự hiểu biết và quyền sử dụng.
Hoặc nói cách khác, là cảm ngộ thế giới để dệt nên đại thế giới của riêng mình.
Tổng thể là một quá trình tích lũy như từng mũi kim, từng sợi chỉ.
Hứa Thanh có thể từ Quy Hư bước vào Uẩn Thần, cũng nằm trong phạm vi này.
Một mặt là do những tích lũy của hắn từ trước đã đủ, mặt khác là nhờ vào bản nguyên từ nhục thân của Minh Viêm được Hứa Thanh kế thừa, trong đó đã chứa đựng tất cả, lại vô cùng tinh khiết.
Vì vậy, kết hợp với cảm ngộ Thập Cực Đạo từ Hậu Thổ, Hứa Thanh đã tận dụng những tích lũy và sự bồi dưỡng của bản nguyên, đột phá để trở thành Uẩn Thần.
Hình thành bảy giới của riêng mình.
Uẩn Thần, là cách gọi của cảnh giới này ở Vọng Cổ, còn ở nơi khác, nó cũng được gọi là Uẩn Tiên.
Tên gọi khác nhau, nhưng ý nghĩa thì giống nhau.
Bởi vì cái mà Uẩn Thần này dưỡng, không phải là thân linh, mà là nguyên thân.
Về bản chất của cảnh giới Uẩn Thần, Hứa Thanh cũng đã tìm hiểu trước khi rời khỏi Vọng Cổ.
Hắn hiểu rằng, cốt lõi của cảnh giới này, chính là sau khi cảm ngộ đủ các quy tắc và pháp tắc, thì hình thành đại thế giới của riêng mình.
Cuối cùng là chín đại thế giới.