Chương 2532: Ta là Cực Quang (2)
Chương 2532: Ta là Cực Quang (2)Chương 2532: Ta là Cực Quang (2)
Những cái bóng mất màu sẽ tan biến, hòa vào thế giới, trở thành những điểm đen và quay về tầng thế giới thứ nhất.
Dưới góc nhìn của thế giới này, đại ma vương chính là kẻ cướp đoạt màu sắc, lấy đi sự sống và đưa tất cả về lại điểm khởi đầu.
Tuy nhiên, không phải tất cả các cái bóng đầu chịu chung số phận.
Thỉnh thoảng, có một vài cái bóng mang đặc điểm đặc biệt. Khi đại ma vương nhìn thấy chúng, thay vì lấy đi màu sắc của chúng, nó lại nhúng chiếc cọ vào thùng sơn cam và tô lên chúng màu cam. Những cái bóng được phủ màu cam này sẽ bị ném vào thùng.
Hứa Thanh chính là một trong những cái bóng đó. Ngay khi bị phủ lên màu cam, Hiến Thời Không của Hứa Thanh bị đè nén hoàn toàn! Hắn không thể phản kháng, không thể chống cự, nhưng hắn vẫn được phép tồn tại. Cảnh tượng này khiến Hứa Thanh chấn động sâu sắc. Trong chiếc thùng màu cam, có một tòa thành. Tòa thành màu cam ấy chứa đầy những cái bóng, tất cả đều mang cùng màu cam như Hứa Thanh.
Khi rơi vào thành, Hứa Thanh lập tức cảm thấy mình trở thành một cư dân của nơi này, kèm theo đó là cảm giác buồn ngủ khó cưỡng.
Cảm giác này vượt qua cả sức mạnh Hiến Thời Không của hắn, khiến Hứa Thanh dù đã duy trì trạng thái Hiến nhưng vẫn không thể chống lại sự thôi thúc phải ngủ.
Bởi vì... trong thành phố màu cam, mọi cái bóng bị đưa vào đây chỉ được phép làm một việc duy nhất:
Chìm vào giấc ngủ, để tạo ra giấc mơ.
Những giấc mơ khác nhau giống như từng câu chuyện cổ tích nhỏ, cuối cùng hòa quyện với nhau, tạo thành một thế giới cổ tích hoàn chỉnh.
Hứa Thanh cũng không ngoại lệ.
Trong tòa thành ấy, hắn bắt buộc phải nhắm mắt, để bản thân chìm sâu vào những giấc mơ.
Những giấc mơ không ngừng được tạo ra trong tâm trí hắn, rồi bị một thế lực tham lam hút cạn, khiến quá trình này trở thành một vòng lặp không có hồi kết.
Không thể tỉnh lại một cách thực sự.
Chỉ thỉnh thoảng, trong giấc mơ, Hứa Thanh cố gắng suy nghĩ về nguyên nhân của tất cả những điều này.
Dần dần, hắn tự tưởng tượng mình trở thành Cực Quang Tiên Chủ, cố gắng đứng ở góc nhìn của Tiên Chủ để hiểu thông điệp mà đối phương muốn gửi gắm qua thế giới được tạo ra trước lúc lâm chung. Từ đó, Hứa Thanh bắt đầu hình thành một phán đoán. Có lẽ, thành phố màu cam là một ẩn dụ về Tiên Đô.
Và đại ma vương kia... ám chỉ một kẻ nào đó mà Cực Quang Tiên Chủ căm hận.
Thời gian tiếp tục trôi qua, không biết đã bao nhiêu năm tháng đã qua đi trong giấc mơ không hồi kết ấy.
Cho đến một ngày, trong giấc mơ của Hứa Thanh, một nhân vật nhỏ màu trắng xuất hiện. Hình dáng của nó vô cùng đơn giản, được phác họa bằng vài nét vẽ.
Cái đầu của nó rất lớn, chiếm một nửa cơ thể, và trên trán nó có viết bốn chữ.
Trên lưng, nó đeo một túi thuốc nhuộm ngũ sắc, và nó lén lút bước vào giấc mơ của Hứa Thanh với vẻ mặt đầy tỉnh quái.
Nó không nói lời nào, chỉ búng tay một cái.
Tách!
Âm thanh vang lên như tiếng sấm nổ, chấn động sâu trong tâm trí Hứa Thanh, khiến hắn thoáng chốc tỉnh táo lại. Khi thấy Hứa Thanh tỉnh lại, nhân vật nhỏ ấy nở một nụ cười, chỉ vào bốn chữ trên trán mình, sau đó chỉ về phía xa, rồi lại chỉ vào túi thuốc nhuộm ngũ sắc trên lưng, với ánh mắt đầy mong đợi. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi của sự tỉnh táo, Hứa Thanh nhanh chóng sắp xếp lại những suy nghĩ rời rạc trong giấc mơ, phối hợp với hành động của nhân vật nhỏ trước mặt.
Một đáp án hiện lên trong tâm trí hắn:
“Nhân vật nhỏ đầu to này, chín phần mười chính là tia ý thức cuối cùng của Cực Quang Tiên Chủ trước khi qua đời.”
Hứa Thanh nhìn vào bốn chữ trên trán của nó:
“Ta là Cực Quang.”
Hứa Thanh không biết phải nói gì. Bốn chữ này khiến hắn cảm thấy rất kỳ lạ.
“Có lẽ do ta sở hữu Hiến Thời Không, nên nó mới xuất hiện trước mặt ta. Hoặc có thể nó sẽ hiện diện trước bất kỳ ai bước vào tầng thế giới thứ hai này.”
“Dù thế nào, Cực Quang Tiên Chủ cũng đã để lại cách rời khỏi thế giới này.”
“Đó chính là... dùng thuốc nhuộm ngũ sắc, chọn một màu khác với những màu của thế giới này, như thể... phản lại đạo.”
Nhân vật nhỏ đầu to dường như nhận ra suy nghĩ của Hứa Thanh, nên nụ cười trên mặt nó càng thêm rạng rỡ, ánh mắt đầy kỳ vọng.
Hứa Thanh khẽ lắc đầu.
“Nếu nhân vật này thật sự là Cực Quang Tiên Chủ, thì mối hận của hắn với Tiên Tôn đã đạt đến cực hạn. Đến mức phương thức rời khỏi thế giới này cũng phải giống với quyết định năm xưa của hắn...”
“Nhưng hiện tại, dường như... không còn cách nào khác.” Hứa Thanh nheo mắt, không còn do dự. Hắn lập tức vươn tay tóm lấy túi thuốc nhuộm ngũ sắc trên lưng của nhân vật nhỏ đầu to, rồi mạnh tay quật lên thân mình.
Trong nháy mắt, cơ thể của Hứa Thanh rung mạnh, màu sắc của hắn biến đổi hoàn toàn từ cam thành ngũ sắc rực rỡ.
Toàn bộ thành phố màu cam cũng rung chuyển dữ dội, như thể cả đất trời đang chấn động. Tiếng gầm thấp vang lên từ hư không, mạnh mẽ đến mức khiến cả bầu trời biến sắc.
Ngay sau đó, một bàn tay khổng lồ màu cam từ trên trời giáng xuống, nhắm thẳng vào Hứa Thanh!
“Đại ma vương đến rồi! Con trai, chạy maul”
Nhân vật nhỏ đầu to lần đầu tiên lên tiếng, giọng nói sắc nhọn đầy phấn khích.
Cùng lúc, nó giơ tay, vẽ ra một vòng tròn ngay trước mặt, rồi nhanh như chớp lao vào trong. Hứa Thanh không chần chừ, lập tức chui vào vòng tròn theo sau.
Ngay khi cả hai vừa biến mất, vòng tròn cũng lập tức tan biến.
Chỉ trong khoảnh khắc, bàn tay màu cam khổng lồ đáp xuống nơi Hứa Thanh vừa đứng. Nhưng nó chỉ nắm vào khoảng không, không bắt được gì.
Tiếng gầm giận dữ vang dội khắp bầu trời, tựa như muốn xé toạc cả thế giới.
Cơn thịnh nộ ấy khiến tất cả những nhân vật màu cam đang say ngủ trong thành phố giật mình tỉnh giấc. Ngay khoảnh khắc tiếp theo, chúng lao vút lên không, rời khỏi thùng màu cam, rồi tỏa ra khắp tám phương trời. Chúng bắt đầu cuộc săn đuổi, quyết tâm truy tìm dấu vết của Hứa Thanh và nhân vật đầu to.
Mục tiêu của chúng: nhuộm toàn bộ thế giới thành màu cam.