Chương 375: Có cổ quái! (2)
Chương 375: Có cổ quái! (2)
Mà độc có thể làm cho cả tu sĩ Hải Thi Tộc cũng không chịu nổi, tất nhiên là một loại độc có tính chất đặc biệt tạo thành, mà loại độc chuyên môn chế tạo nhằm vào một loại chủng tộc này, chẳng những cần tạo nghệ dược học cực cao, cũng phải cần vô số lần thử nghiệm mới có thể tạo được kết quả như thế.
Mà nếu nhờ vào tạo nghệ dược học còn đỡ, chứ chỉ dùng phương pháp thử nghiệm độc dược thì thực sự rất khó khăn.
Đây cũng là lý do tại sao mà rất ít người của ngọn núi thứ hai luyện độc, bởi vì thường thường nhiều khi luyện chế độc xong, không đợi ngươi đi giết người, chính ngươi đã trúng độc trong quá trình luyện chế rồi.
Mà có loại kịch độc như thế tồn tại ở bên ngoài cũng khiến cho đáy lòng của mọi người nơi đây càng thêm yên ổn, đồng thời bên ngoài sơn cốc cũng rất nhanh liền an tĩnh lại, dẫu sao dưới tác dụng của độc, lại có que sắt màu đen cùng cái bóng thừa dịp lúc ban đêm ra ngoài kiếm ăn, tất nhiên rất nhanh chóng liền im lặng trở lại.
Cứ như vậy thời gian 100 hơi thở cũng sắp đến, mà mọi người nơi đây cũng đều đứng thành từng nhóm từng nhóm trong ngoài truyền tống trận, chỉ chờ đợi truyền tống trận mở ra.
Truyền tống trận trong sơn cốc này không phải rất lớn, dựa theo nhân số nơi đây thì cần phải truyền tống ba lượt mới có thể chuyển đi hết.
Hứa Thanh cũng đứng lên đi đến bên cạnh truyền tống trận, vừa muốn mở miệng nhưng thần sắc hắn bỗng nhiên biến đổi, chợt quay lại nhìn ngoài sơn cốc.
Hầu như ngay một cái chớp mắt khi Hứa Thanh nhìn lại, đêm tối bên ngoài sơn cốc đột nhiên xuất hiện một đạo thân ảnh có khí tức động trời, đó là một thân ảnh mặc áo bào trắng bao phủ toàn thân, giờ phút này đang cấp tốc vọt tới từ phía xa.
Trên người tên này tràn ngập thi độc, trong cơ thể còn đang thiêu đốt mệnh hỏa, khí thế bộc phát dưới trạng thái đốt lên Huyền Diệu Thái hoàn toàn vượt xa tu sĩ có một đoàn mệnh hỏa, theo gã tới gần, bốn phía liền vang lên từng tiếng thiên lôi nổ vang.
Tốc độ của gã nhanh đến mức khó có thể hình dung, căn bản là tu sĩ Trúc Cơ tầm thường không cách nào nhìn thấy rõ, coi như là thiếu phụ đã mở ra một đoàn mệnh hỏa cũng là như thế, không thể nhìn theo kịp chút nào.
Chỉ có uy áp trên tâm thần mới khiến cho trong lòng những tu sĩ Thất Huyết Đồng ở nơi này, không thể khống chế được mà dâng lên cảm giác hoảng sợ mãnh liệt.
Từ xa nhìn lại, trong cơ thể người tới dường như cũng có một ngọn núi lửa đang bộc phát vậy, lại phối hợp thêm thi độc trên người của đối phương, khiến cho hỏa diễm tràn ra đã trở thành màu lục sắc.
"Hai đoàn mệnh hỏa." Đôi mắt Hứa Thanh co rụt lại.
Kẻ tới đang tới, chính là tên tu sĩ có hai đoàn mệnh hỏa đầu tiên mà Hứa Thanh thấy trên chiến trường.
Đối phương mang theo khí thế động trời, theo gã tới gần thì bầu trời và đại địa đều bị ánh sáng trên người gã chiếu rọi, hóa thành một màu lục sắc.
Hình như có một cái bàn tay màu lục sắc đang đánh tới phía sơn cốc nơi đây.
Cho đến một cái chớp mắt khi tới gần, thân ảnh ấy cũng đã thấy rõ tất cả mọi thứ trong sơn cốc, hình như có chút dừng lại, nhưng rất nhanh gã liền truyền ra tiếng cười không biết có ý gì, rồi tốc độ cũng trở nên nhanh hơn.
Hứa Thanh nheo mắt lại, thân thể tiến về phía trước một bước, nháy mắt khi bước chân hạ xuống thì mệnh hỏa trong cơ thể bỗng nhiên được đốt cháy.
Như một ngọn núi lửa oanh oanh bộc phát, hắn lại thiêu đốt bước vào trạng thái Huyền Diệu Thái, cảm giác quen thuộc lại xuất hiện lần nữa, tất cả mọi thứ ở bốn phía cũng trở nên chậm chạp, chỉ có thân ảnh đang lao tới gần ở phía trước là gần như bình thường.
Thân thể Hứa Thanh phóng lên, lập tức xông tới không trung, lao thẳng đến kẻ mới tới.
Trong chớp mắt hai người liền đụng ầm vào nhau ngay trên không trung, âm thanh nổ vang bỗng nhiên bộc phát, tiếng nổ lần này còn siêu việt hơn cả tiếng thiên lôi, âm thanh vang vọng bát phương, đồng thời Hứa Thanh cũng nắm tay phải lại, mệnh hỏa trong cơ thể bốc cháy, hung hăng hạ một quyền xuống.
Trong cơ thể tên tu sĩ áo bào trắng của Hải Thi Tộc cũng đang thiêu đốt mệnh hỏa, hai đoàn mệnh hỏa được đốt tạo ra lực lượng kinh thiên động địa, gã đồng dạng tung ra một quyền, âm thanh va chạm cũng được bộc phát ngay trong thời khắc này.
Toàn thân Hứa Thanh lập tức chấn động, lục phủ ngũ tạng bên trong thân thể lập tức cuộn mình, hắn cảm nhận thấy đối phương quá cường hãn, loại trình độ này đã vượt ra khỏi phán đoán của Hứa Thanh đối với tu sĩ mở ra hai đoàn mệnh hỏa.
Hắn biết mình khi Ngưng Khí đã tích lũy nội tình rất sâu dầy, lại cộng thêm có mệnh đăng, cho nên coi như là đối mặt với Trúc Cơ mở ra hai đoàn mệnh hỏa thì bản thân hắn cũng sẽ chiếm ưu thế nhất định mới đúng, nhưng tên tu sĩ Trúc Cơ của Hải Thi Tộc mở ra hai đoàn mệnh hỏa này hình như có chút không đúng lắm.
Vì vậy hắn lập tức phất tay gọi ra Xà Cảnh Long gào thét đánh tới, đồng thời cũng bạo phát hắc hỏa trong cơ thể ra, tạo thành từng thanh dao găm bằng hỏa diễm, bắn thẳng về phía đối phương.
Đồng thời Hứa Thanh cũng giơ tay trái lên, trong chớp mắt ở trên đầu hắn liền xuất hiện hư ảnh Thiên Đao.
Uy lực của Thiên Đao trong trạng thái Huyền Diệu Thái của Trúc Cơ sẽ càng trở nên mạnh hơn, phạm vi cũng càng lớn hơn, toàn thân còn tràn ngập hắc hỏa, ngay khi hình thành liền hung hăng chém về phía tên tu sĩ Hải Thi Tộc áo bào trắng kia.
Tiếng nổ mạnh động trời vang lên.
Thân thể tên tu sĩ Hải Thi Tộc áo bào trắng bị đánh lui, giống như cũng không dễ chịu, mệnh hỏa trong cơ thể cũng bị Hứa Thanh đánh cho lay động.
Trong nháy mắt tiếp theo, Hứa Thanh lộ ra thần sắc hung ác rồi lần nữa vọt tới.
Mặc dù toàn thân tên tu sĩ Hải Thi Tộc này đều bị tấm áo bào trắng bao phủ không thấy rõ bộ dạng, nhưng thi độc trên người gã rất nặng, đồng thời trong mắt gã cũng lộ ra một vòng điên cuồng.
Vẻ điên cuồng này cũng bị Hứa Thanh nhìn thấy, hắn bỗng nhiên khẽ nhíu lông mày một cái, nhưng giờ phút này hắn cũng không kịp suy nghĩ quá nhiều mà vẫn lao tới như trước, trong chớp mắt liền va chạm cùng tên tu sĩ Hải Thi Tộc này.
Âm thanh oanh oanh bộc phát, hai người ở trên không trung mở ra Huyền Diệu Thái của riêng mình, tốc độ ra tay cực nhanh, pháp thuật tung ra đều có uy lực vô cùng động trời, cả hai không ngừng ngươi tới ta đi, ngắn ngủi hơn mười hơi thở đã ra tay tới hơn trăm lần.
Sau đó cả hai toàn lực oanh kích lẫn nhau, rồi đều tự phần mình lui ra phía sau, Hứa Thanh phun ra một ngụm máu tươi, mà tên tu sĩ Hải Thi Tộc áo bào trắng kia cũng tương tự phun ra máu tươi, trong ánh mắt gã nhìn Hứa Thanh, ngoại trừ điên cuồng thì còn có một tia kinh ngạc mãnh liệt cùng với một tia không phục.
Hứa Thanh nhìn chằm chằm ánh mắt đối phương, không nói chuyện mà bộc phát toàn bộ núi lửa trong cơ thể, điên cuồng lao ra, giờ phút này thân thể hắn cũng giống như một lưỡi dao sắc bén.
Dao găm trong tay hắn bay lên, Thiên Đao lại hiện ra bên trên đầu, linh hải trong cơ thể cũng tản ra tạo thành lực lượng trấn áp, đồng thời còn có lão tổ Kim Cương Tông điều khiển que sắt màu đen mang theo lục lạc bay đến.
Mặt khác Hứa Thanh vừa xuất hiện liền đã vung tay phóng đủ loại độc dược ở chung quanh nơi này, giờ phút này hắn bay nhanh tới gần, sau đó dùng chủy thủ trong tay hung hăng cắt về phía cổ đối phương.
Tên tu sĩ Hải Thi Tộc áo bào trắng này cũng không hề tầm thường, hai tay lập tức bấm niệm pháp quyết, thi độc ở bốn phía trong nháy mắt trở nên băng hàn, từ bát phương áp thẳng đến Hứa Thanh như muốn đóng băng hắn lại, đồng thời trước mặt cũng xuất hiện một mặt băng cực lớn để ngăn cản Hứa Thanh, cũng hung hăng tung chưởng vỗ về phía Hứa Thanh.
Âm thanh nổ tung vang vọng và Hứa Thanh phải rút lui, trong đôi mắt của tên tu sĩ Hải Thi Tộc lóe lên tinh mang, thân thể chợt khẽ động, không biết mở ra bí pháp gì, vậy mà có thể phá vỡ hư vô rồi trực tiếp xuất hiện ở trước mặt Hứa Thanh, mạnh mẽ giơ tay chụp về phía cổ của hắn.
Hứa Thanh nhìn thấy như thế, nhưng lại dùng hành động ngoài sức tưởng tượng của tên tu sĩ Hải Thi Tộc áo bào trắng, vậy mà hắn không hề né tránh, lại trực tiếp dùng đầu hung hăng đập tới bàn tay đang chụp về phía hắn.
Trong nháy mắt tiếp theo hai bên đâm sầm vào với nhau, đầu Hứa Thanh chảy máu, mà tên Hải Thi Tộc áo bào trắng kia thì kêu thảm một tiếng, tay phải trực tiếp chia năm xẻ bảy, ngay khi gã vừa muốn lui ra phía sau thì Hứa Thanh đã lao lên, dao găm trong tay hung hăng chém một đường thông suốt về phía bụng của đối phương.
Tốc độ ra tay của Hứa Thanh cực nhanh, con ngươi của tên tu sĩ Hải Thi Tộc áo bào màu trắng lập tức co rút lại, tâm thần chấn động mãnh liệt rồi bỗng nhiên rút lui, tránh đi trong gang tấc, nhưng áo bào trên người vẫn bị Hứa Thanh cắt đứt một đoạn, khiến cho một vài vật phẩm bên trong chiếc áo bào rơi lản tản xuống.
Chủng loại của những vật phẩm này rất nhiều, nhưng thứ làm cho người ta chú ý nhất, là một số loại hoa quả, có quả quýt, quả đào, quả lê, trong đó thì táo là nhiều nhất…