Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 401 - Chương 401: Tọa Giá Của Thái Dương! (2)

Chương 401: Tọa giá của Thái Dương! (2) Chương 401: Tọa giá của Thái Dương! (2)

Mặc dù vô cùng rỉ sét, nhưng khung xe vẫn tràn đầy khí thế Đế Vương như cũ.

Mặc dù rất nhiều dấu vết tàn phá, nhưng vẫn có thể thấy những đường nét điêu khắc vô cùng xa hoa như trước.

Mặc dù đã mai táng vạn cổ, nhưng lại chưa từng tiêu tán quý khí hoàng tôn.

Vào thời khắc này...

Từ trong đáy lòng của hắn bỗng bộc phát ra một cỗ cảm giác khiến người ta muốn cúng bái rõ ràng vô cùng, chiếu vào trong mắt Hứa Thanh và ngự ở trong lòng, khắc thẳng vào trong linh hồn!

Nhưng cảm giác nguy cơ đến từ người khổng lồ vẫn khiến cho Hứa Thanh cần phải bỏ qua tất cả, giờ phút này hắn giơ chân phải lên, bước ra một bước thì trong nháy mắt thân thể nhảy vào bên trong cỗ long liễn thanh đồng!

Nơi đây, là chỗ ngồi của Thái Dương!

Nơi đây, là chỗ ngồi của Hoàng giả!

Nơi đây, là chỗ mà hạng người tầm thường cả đời không dám tới gần!

Mà long liễn quá lớn, một cái chớp mắt khi Hứa Thanh bước vào thì hắn cảm thấy tựa như mình đã vào trong một tòa cung điện khổng lồ vậy, hắn thấy được chỗ đó có một cỗ đế tọa cực kỳ to lớn chiếm cứ một nửa diện tích.

Cũng thấy được bốn phía có vô số bức vẽ điềm lành.

Thấy được đế đăng vỡ vụn đầy đất, cũng thấy được rậm rạp vô số phù văn xiêu xiêu vẹo vẹo được khắc bên trong long liễn!

Những phù văn này làm cho người ta có một loại cảm giác vội vàng, tựa hồ như là một người ở thời khắc trước khi tử vong, không muốn truyền thừa của bản thân bị đoạn tuyệt, cho nên đã vội vã lưu lại.

Mà chớp mắt khi ánh mắt của Hứa Thanh nhìn tới, trong đầu của hắn liền phảng phất như có mười vạn đạo thiên lôi đồng loạt nổ tung vậy, tạo thành một tiếng nổ vang kinh thiên động địa có thể xé rách hết thảy, tràn ngập khắp mọi chỗ hẻo lánh trong thân thể hắn.

Trong lúc thân thể của hắn rung động và lắc lư mãnh liệt, trước mắt của hắn liền xuất hiện vô số ánh sáng lòe loẹt lóa mắt, những ánh sáng màu vàng này không ngừng hội tụ lại, cuối cùng hóa thành một con Kim Ô dang cánh, phóng tới Cửu Thiên.

Con Kim Ô này cực lớn, dù cho không giương cánh vẫn chiếm trọn nửa bầu trời như trước, toàn thân tràn ra kim quang lóng lánh tựa như Thần Linh, khí tức càng đã vượt trên hết thảy tồn tại mà Hứa Thanh từng chứng kiến, vô luận là Câu Anh hay là Viêm Hoàng, đều giống như là con dân ở trước mặt vị Thần vậy!

Khí thế uy mãnh, như Đế như Hoàng!

Ghi chép trên hải chí của Thất Huyết Đồng cùng với những lời Tam trưởng lão nói cho hắn biết lúc trước, còn có đánh giá của Hứa Thanh khi nhìn những bức hình bên ngoài long liễn, tất cả những thứ này đều nói cho hắn biết cùng một chuyện.

Mặt trời của cái thế giới này là một tồn tại to lớn giống như Cổ Hoàng, bản thể của nó cũng không phải là nhân tộc, mà là một con Kim Ô Thần Điểu!

Ban ngày Thần bay lên, buổi chiều mặt trời lặn lại trở về. Thần dùng ánh sáng phổ chiếu đại địa, có lẽ cũng không phải là bao phủ toàn bộ đại lục Vọng Cổ, nhưng ít ra trong phạm vi chiếu sáng của nó, thì nó chính là Thần Linh của chúng sinh.

Mà giờ khắc này trong khi tâm thần của Hứa Thanh nổ vang, dấy lên sóng lớn ngập trời, linh hồn lắc lư cực độ và thân thể run rẩy như điên.

Hắn có một loại cảm thụ không nói ra được.

Đó là cảm giác đi vào trong một thần thoại không chân thật.

Đó là cảm giác hoảng hốt khi bước đến cái thời đại trước khi nửa khuôn mặt Thần Linh chưa có tiến đến.

Còn cảm giác chấn động khi đứng ở trong loan giá của Thái Dương đã từng cao cao tại thượng, được chúng sinh cúng bái.

Một loạt những cảm thụ này khiến cho tâm linh Hứa Thanh trùng kích mãnh liệt, nhất là giờ phút này trong mắt của hắn, vị Kim Ô giống như Đế vương phi thẳng lên Cửu Thiên, lúc phóng đi thì đồng thời đôi cánh vẫn khép lại như cũ, nhưng vẫn có thể nhìn thấy mỗi một chiếc lông vũ đều lay động, bên trên ẩn chứa một cỗ đạo vận không thể diễn tả thành lời.

Loại cảm giác này giống như năm đó Hứa Thanh ở trong thần miếu bên trong cấm khu cạnh doanh địa thập hoang giả vậy, lúc hắn nhìn pho tượng Kim Thân cầm đao bước xuống.

Một đao kia đã khiến tâm linh hắn rung động cực lớn, đến bây giờ Thiên Đao vẫn là một trong những đòn sát thủ của hắn, chỉ bất quá lúc trước cảnh giới của hắn còn quá thấp nên không thể cảm thụ được nhiều hơn, bởi thế bây giờ cũng không cách nào thể hiện ra tăng thêm uy lực hơn nữa.

Nhưng như vậy đã là rất không tầm thường, ngược lại có thể từ bên cạnh nhìn rồi cảm thụ ra, chứng tỏ ngộ tính của Hứa Thanh có chỗ vượt hơn người thường.

Có lẽ ở bên trong Thất Huyết Đồng thì tư chất của hắn được xem là không tồi, nhưng phóng tầm mắt ra toàn bộ đại lục Vọng Cổ, giữa vô số tộc quần và vô số tông môn, thì rất nhiều người có tư chất thuần túy siêu việt hắn.

Nhưng Hứa Thanh có thể ở cảnh giới Ngưng Khí mà cảm thụ được đạo vận của một đao kia, điều này cũng đủ nói rõ ngộ tính của hắn cực cao.

Giờ phút này ngộ tính của hắn lại hoàn toàn được hiện ra, cả người của hắn cũng hoàn toàn đắm chìm, tập trung toàn bộ vào trên con Kim Ô thần thánh.

Hắn nhìn nó bay thẳng đến Cửu Tiêu, nhìn nó phá vỡ bầu trời, nhìn nó quát tháo phía chân trời.

Lúc này ngoài mệnh đăng của Hứa Thanh mơ hồ có một đoàn hư ảnh biến ảo, bộ dạng của nó nhanh chóng từ mơ hồ trở nên ngưng thực, dần dần tạo thành đường nét của một con Kim Ô.

Những đường nét này đang nhanh chóng trở nên rõ ràng.

Cho đến khi tất cả những gì trong mắt Hứa Thanh, tất cả thiên địa chung quanh đều bị ánh kim quang của Kim Ô Thần Điểu chiếu rọi, cái cánh kia bỗng nhiên mở ra, chợt vung vẩy.

Lần đầu tiên nó giương cánh!

Thiên địa nổ vang giống như không chịu nổi áp lực và xuất hiện dấu hiệu vỡ vụn, âm thanh đinh tai nhức óc, kinh thiên động địa vang lên, tựa như vô số sấm sét nổ vang, đồng thời nội tâm Hứa Thanh cũng tương tự dấy lên từng trận sóng lớn động trời.

Tâm thần của hắn như muốn nổ tung, đường nét của con Kim Ô bên ngoài mệnh đăng đang nhanh chóng cải biến, được hình thành nhanh hơn, đồng thời vào thời khắc này bỗng có rất nhiều tin tức bỗng nhiên tràn ra từ trên con Kim Ô, rồi tràn vào tinh thần của hắn, dung nhập vào bên trong mệnh đăng bên cạnh.

Những tin tức này như gió bão, ẩn chứa rất nhiều nội dung, căn bản là Hứa Thanh không kịp đi kiểm tra, giờ phút này thân thể của hắn run rẩy điên cuồng, trên trán nổi lên từng sợi gân xanh và mắt cũng tràn ngập tơ máu, cứng rắn thừa nhận những thông tin này.

Đây là truyền thừa!
Bình Luận (0)
Comment