Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 414 - Chương 414: Đâu Ra Đó (3)

Chương 414: Đâu ra đó (3) Chương 414: Đâu ra đó (3)

Toàn thân cỗ thây khô này được cột băng dính màu đỏ, nó vừa xuất hiện thì nơi này lập tức tràn ngập sát khí, đôi mắt chợt mở ra, bên trong lộ ra hồng mang, đạp một bước phóng về phía Hứa Thanh.

Một bước vừa hạ xuống, trong cơ thể nó lập tức vang lên một tiếng nổ, hai đoàn mệnh hỏa lập tức được đốt lên khiến cho toàn thân nháy mắt bốc lên hỏa diễm màu đỏ, tốc độ tăng vọt, lao thẳng về phía Hứa Thanh.

Nhưng không đợi nó tới gần, que sắt màu đen tràn đầy tia chớp lập tức vang lên tiếng nổ, toàn bộ lôi phù phía trên nháy mắt lập lòe, tốc độ thoáng cái trở nên vô cùng kinh người, bay thẳng đến tên thây khô này, trong nháy mắt liền tới gần rồi trực tiếp đâm tới.

Đồng thời cái bóng cũng lặng yên không một tiếng động tràn lan ra ngoài, trực tiếp liền tràn ngập vào cái bóng dưới chân cỗ thây khô này, trên trăm con mắt đồng loạt mở ra, toàn bộ nhìn vào trên người thây khô.

Thân thể của cỗ thây khô này chợt dừng lại, nhiều vị trí trên thân lập tức xuất hiện dấu hiệu hư thối, dị chất trên toàn thân bị xói mòn rất nhiều, đồng thời que sắt màu đen cũng trực tiếp xuyên suốt qua trên cổ của nó, sau khi bay qua một vòng lại xuyên thấu từ phía sau não xuyên ra.

Hứa Thanh cũng bước ra trong một cái chớp mắt, tốc độ của hắn cực nhanh, chỉ nháy mắt liền tới gần, sức mạnh thân thể bộc phát, tay phải giơ lên đập một chưởng vào mi tâm của cỗ thây khô này.

Lúc bàn tay hạ xuống thì bốn phía dấy lên từng tiếng gió rít gào, tựa như một chưởng này của hắn đánh đâu thắng đó.

Thây khô gầm nhẹ, toàn thân nó lập lòe hồng mang cưỡng ép chống cự một kích này của Hứa Thanh, nhưng động tác của Hứa Thanh không dừng lại chút nào, cánh tay phải uốn lượn, dùng khuỷu tay hung hăng đánh về phía cái cằm của cỗ thây khô này.

Rặc rặc một tiếng, cỗ thây khô này chỉ có thể thừa nhận một kích, nhưng không cách nào thừa nhận kích thứ hai, cái đầu trực tiếp vỡ vụn rồi lộ ra máu thịt bên trong, nhưng lại không có bất luận linh tính gì, tựa như chỉ là một con rối!

Nhất là nơi vỡ vụn còn xuất hiện rất nhiều những dịch nhờn li ti, dường như đang được lôi kéo muốn khép lại phục hồi như cũ.

Ánh mắt Hứa Thanh ngưng tụ lại, thuận thế phóng tới rồi đầu gối giơ lên, dùng sức húc một cú. Oanh một tiếng, mặc dù đầu con rối đã vỡ vụn, cũng đang không ngừng khôi phục, nhưng lập tức bị đánh lui, mặc dù phần bụng cũng vỡ tan trên phạm vi lớn, nhưng cũng có thể nhìn thấy rõ ràng dịch nhờn trong đó đã càng nhiều hơn nữa, tốc độ khôi phục cũng càng nhanh hơn, dường như không cách nào đánh chết được.

Hứa Thanh hừ lạnh một tiếng, nhìn con rối không ngừng khôi phục, triển khai Kim Ô Luyện Vạn Linh, Kim Ô phía sau hắn lập tức phát ra tiếng kêu bén nhọn, trực tiếp từ sau lưng Hứa Thanh nhảy lên rồi chợt bay tới phía con rối.

Hỏa diễm màu đen lập tức đốt cháy bát phương, con rối kia bị Kim Ô bao phủ, khả năng khôi phục của thân thể đã bị gián đoạn trong nháy mắt, không cách nào nối liền lại nữa, bị hỏa diễm đốt cháy và không ngừng bị luyện hóa.

Cũng theo ba cái móng vuốt của Kim Ô ba toàn lực trảo xuống, thân thể tàn phá của cỗ thây khô lập tức oanh một tiếng, chia năm xẻ bảy, nhao nhao bị đánh tan rã.

Mà Kim Ô cũng đứng trên thân thể tan rã kia rồi khẽ hấp một hơi, trong thi thể của cỗ thây khô này lập tức bay ra một giọt máu màu lam đậm đến cực hạn, nhanh chóng rơi vào trong miệng của nó.

Đồng thời cỗ thây khô này cũng đã hoàn toàn bị luyện hóa, trở thành tro bụi.

Sau đó Kim Ô liền trở về vờn quanh bên người Hứa Thanh, hạ xuống bên người Hứa Thanh, cái đuôi lửa chảy xuôi hợp lại sau lưng hắn, tựa như hóa thành một chiếc áo choàng bằng hỏa diễm, giờ phút này bỗng có gió thổi tới, khiến cho hỏa diễm tung bay theo gió.

Mà thân thể Kim Ô thì lại thò ra từ phía bên phải của hắn, đôi mắt mang theo cảm xúc lạnh như băng, nhìn kỹ về thiếu nữ cùng đội trưởng mặc áo bào trắng.

Một màn này lộ ra cảm giác vô cùng tuyệt mỹ, lại thấy mà giật mình!

"Thật tốt, tiểu ca ca, cám ơn ngươi đã giúp ta tiêu diệt cái vòng tay do phụ hoàng đáng chết cho này, lúc trước ta đã suy nghĩ rất nhiều biện pháp, cũng không ngừng trêu chọc địch nhân, nhưng không ai có thể giết chết cái đồ chơi có thể khôi phục này."

Tam công chúa nhìn thấy một màn này, lập tức liền hoan hô lên, trong thần sắc tràn đầy hưng phấn, nhìn về phía đội trưởng mặc áo bào trắng.

"Hứa Thanh ca ca, ta đã sớm biết ngươi không phải là Hải Thi Tộc rồi, ngươi cũng không muốn trở thành người vệ đạo của ta. Đúng không, ngươi thật xấu xa đó nha, lúc trước còn thề nói nếu như không trở thành người vệ đạo của ta, Hứa Thanh ngươi liền bị trời giáng ngũ lôi, còn gạt ta nói Hứa Thanh ngươi muốn trở thành nam sủng của ta."

"Nhưng mà không quan trọng, Hứa Thanh ca ca, chắc ngươi là người của Thất Huyết Đồng, hẳn là ngươi quen biết cùng vị tiểu ca ca này đúng không, ngươi đang muốn mượn cơ hội hộ tống ta để lẫn vào Hải Thi Tộc, là coi trọng món Chí Bảo nào của Hải Thi Tộc, hay là muốn hủy bí địa gì?"

"Nhưng bất kể là chuyện gì, ta đều có thể giúp các ngươi, ta biết rất nhiều tin tức đấy, nhưng ta có một cái điều kiện, đó là phải dẫn theo ta đi cùng! !"

Trong mắt Tam công chúa lộ ra một tia dị sắc, nhưng khi nói xong, nàng lại nhìn thấy thần sắc của người mặc áo bào trắng rõ ràng lập tức biến đổi, vì vậy trên mặt hiện ra một tia khó hiểu.

"Hứa Thanh ca ca, ngươi làm sao vậy?"

Hứa Thanh ngẩng đầu, mặt không cảm xúc nhìn đội trưởng, mệnh đăng trong cơ thể… bắt đầu cháy lên.
Bình Luận (0)
Comment