Chương 768: Mệnh đăng của Thái Ti Tiên Môn (1)
Chương 768: Mệnh đăng của Thái Ti Tiên Môn (1)
Hứa Thanh nghe vậy liền ngẩng đầu, nhìn qua thiên địa mơ hồ xa xa.
"Tiểu Thanh, Thái Sơ Ly U Trụ chính là vũ khí của Nam Nhạc Quỷ Đế, điểm này không ít người trong Nghênh Hoàng Châu đều biết, căn cứ theo tình báo của liên minh, trong năm tháng trước kia, thanh vũ khí này tựa hồ là do Quỷ Đế trước khi tử vong tự mình ném ra."
"Cho nên trong Nghênh Hoàng Châu một mực có lời đồn, đó là năm đó Quỷ Đế đã dùng vũ khí của bản thân để trấn áp một thứ thần bí nào đó."
"Trên thực tế, những năm này Thái Sơ Ly U Trụ cũng đã chấn động rất nhiều lần, có người suy đoán là do vật bị trấn áp bên dưới quấy phá, cũng có người suy đoán là Quỷ Đế đang muốn khôi phục, nhưng nhìn lại việc Chấp Kiếm Đình vừa ra tay với Tam Linh Trấn Đạo Sơn vừa xong, vậy thì khả năng phía sau đại khái chân thật hơn một chút."
Hứa Thanh nghe xong như có điều suy nghĩ.
"Đại sư huynh, Chấp Kiếm Đình lựa chọn đặt tổng bộ của Nghênh Hoàng Châu ở nơi đó, phải chăng cũng là vì để trấn áp Quỷ Đế?"
"Đúng là như thế, dẫu sao thì vị Quỷ Đế kia. . . quá mức cường hãn, tự nhiên Chấp Kiếm Đình vô cùng coi trọng, nhưng mà trước mắt thì những thứ này không liên quan gì với chúng ta, việc chúng ta cần suy nghĩ bây giờ, là nhất định phải trở thành Chấp Kiếm Giả." Thần sắc của đội trưởng tràn đầy vẻ chờ mong.
"Đã sắp tới ngày tuyển chọn Chấp Kiếm Giả đợt này rồi, ta đã dò hỏi rất rõ ràng, chỉ cần là nhân tộc, hai mươi lăm tuổi trở xuống, cũng không hạn chế tu vi, tất cả đều có thể tới đó tham dự."
"Mà sau khi tới được phạm vi của Thái Sơ Ly U Trụ, chúng ta cũng không cần che giấu thân phận nữa, Chấp Kiếm Đình có quy định, trong phạm vi của Thái Sơ Ly U Trụ thì cấm người không thuộc nhân tộc bước vào, mặt khác, giữa những người ở nơi này có thể so tài với nhau, nhưng không thể giết người."
Hứa Thanh gật đầu.
"Về phần quá trình khảo hạch, ta cũng đã tra tìm rất nhiều hồ sơ trong liên minh, cũng coi như là đã tìm tòi thấu triệt, những năm qua khảo hạch đều chia làm hai giai đoạn."
"Giai đoạn thứ nhất là lấy được danh ngạch tham dự thí luyện Chấp Kiếm Giả, cái danh ngạch này cần phải đi cạnh tranh mới nhận được, thông thường chỉ cấp ra một thành số lượng của tổng nhân số tham gia, cho nên cạnh tranh rất kịch liệt."
"Giai đoạn thứ hai mới thật sự là thí luyện Chấp Kiếm Giả, mà mỗi một lần thu nhận Chấp Kiếm Giả, số lượng đều không hơn mười người, thời điểm ít thậm chí chỉ có ba tới năm người."
"Cho nên từng vị Chấp Kiếm Giả đều rất không đơn giản."
"Ít như vậy?" Hứa Thanh có chút kinh ngạc, hôm ấy trong Tam Linh Trấn Đạo Sơn, hắn thấy được rất nhiều Chấp Kiếm Giả, vốn tưởng rằng mỗi một lần có rất nhiều người thông qua thí luyện khảo hạch mới đúng.
Giống như đoán được suy nghĩ của Hứa Thanh, đội trưởng lập tức giải thích.
“Thật ra hơn phân nửa Chấp Kiếm Giả bên trong đều đến từ các châu bên ngoài, chỉ có một bộ phận là tu sĩ bản thổ, đây cũng là quy định của Chấp Kiếm Giả."
"Nếu như chúng ta khảo hạch thành công, sau khi trở thành Chấp Kiếm Giả, cũng sẽ có khả năng bị điều đi ra ngoài châu để làm việc, nhưng so sánh như vậy cũng hơi xa vời, bởi vì từng vị Chấp Kiếm Giả mới đều muốn trong thời gian quy định, đi đến Chấp Kiếm Cung ở Phong Hải Quận, chỉ có ở đó mới thu được bí pháp và truyền thừa của Chấp Kiếm Giả."
"Cuối cùng sẽ căn cứ tình huống bản thân của Chấp Kiếm Giả, cạnh tranh nơi nhậm chức, vả lại thân là Chấp Kiếm Giả, sẽ có quyền lợi ngồi luân độ (phà) của nhân tộc."
"Bảy quận của nhân tộc bị ngăn cách bởi rất nhiều đại vực, người bình thường có đi cả đời cũng không cách nào đi đến, trừ phi là những đại năng đại tu kia, còn không, những người khác cũng chỉ có thể mượn nhờ những luân độ siêu cấp có thể vượt qua khoảng cách giữa vực này với vực khác."
"Mà rất ít đệ tử tông môn có tư cách này."
Hứa Thanh lắng nghe rất nghiêm túc, hắn cảm thấy trở thành Chấp Kiếm Giả có trợ giúp rất lớn đối với việc đi lại trong tương lai của mình.
Ngôn Ngôn ở một bên cũng cảm thấy như thế, nàng cũng muốn trở thành Chấp Kiếm Giả, bởi vì chỉ như vậy mới có thể một mực ở bên cạnh Hứa Thanh ca ca.
Cứ vậy một tháng trôi qua.
Dưới sự giới thiệu của đội trưởng, Pháp Hạm của bọn họ không ngừng gào thét bay vọt ở trên không, không ngừng bay về phương Bắc, khoảng cách với Thái Sơ Ly U Trụ cũng càng ngày càng gần.
Mà trong một tháng này, rốt cuộc Hứa Thanh cũng tìm hiểu rõ ràng được năng lực của Ảnh Tử và lão tổ Kim Cương Tông sau khi tấn cấp.
Năng lực của lão tổ Kim Cương Tông đã được tăng lên trên toàn bộ phạm vi, tổng hợp xem ra thì lão đã đạt đến trình độ Kim Đan mở ra một tòa Thiên Cung.
Đây cũng là bởi vì tấn chức còn không hoàn toàn hoàn thành, Hứa Thanh cảm thấy sau khi đối phương chậm rãi hoàn toàn chuyển hóa thành khí hồn, vậy sẽ lại có càng biểu hiện mạnh hơn nữa.
Đồng thời thì khả năng nắm giữ sấm sét của lão tổ Kim Cương Tông cũng không hề giống như trước kia, tốc độ sấm sét phóng ra và tốc độ bản thân đều tăng nhanh vượt bậc, cũng cho hắn nhiều thêm một đòn sát thủ.
Đó chính là hồng lôi từ thiên kiếp.
Tia sấm sét này ẩn chứa một tia diệt tuyệt rất là kinh người, một khi tuôn ra có đủ lực lượng đánh chết vượt cung, vả lại nhìn trình độ bá đạo của nó, loại đánh chết này chính là một kích toi mạng, miểu sát tức thì.
Về phần Ảnh Tử, sau khi có lão tổ Kim Cương Tông phiên dịch, Hứa Thanh cũng đã thuận lợi hiểu rõ toàn bộ.
Ngoại trừ bí pháp có thể chuyển hóa Hứa Thanh thành một tu sĩ luyện thể, năng lực vốn có của Ảnh Tử vẫn còn tồn tại như trước, vẫn có thể thôn phệ cái bóng của kẻ khác sau đó điều khiển đối phương, nhưng tốc độ cắn nuốt đã trở nên nhanh hơn.
Trừ bên ngoài cái này ra, những con mắt của Ảnh Tử cũng có được năng lực mới.
Đó là năng lực toái diệt.
Trên thực tế thì Ảnh Tử cũng đã từng có năng lực như thế, nhưng trước đó biểu hiện quá yếu cho nên Hứa Thanh không có đặt ở trong lòng, bây giờ sau khi nó tấn cấp, bởi vì uy lực của năng lực toái diệt này đã trở nên mạnh hơn, cho nên mới biểu hiện ra rõ ràng hơn.
Ảnh Tử có thể thông qua vô số con mắt kia, trong nháy mắt hình thành một cỗ lực lượng toái diệt, sau khi Hứa Thanh cảm thụ nó toàn lực bộc phát cũng cảm thấy có chút ngưng trọng.