Chương 858: Binh sĩ (1)
Chương 858: Binh sĩ (1)
Ninh Viêm đột nhiên quỳ một cái, khiến mọi người chung quanh vô cùng ngạc nhiên.
Tử Huyền Thượng Tiên nhàn nhạt nhìn gã một cái, bộ dáng giống như nhìn mãi cũng thành quen rồi.
"Huyền U tông à?"
"Lão tổ sáng suốt, đệ tử chính là tu sĩ của Huyền U tông, lúc còn ở trong tông môn đã vô cùng ngưỡng mộ lão tổ của toàn bộ 3700 Huyền U tông trong Nghênh Hoàng Châu."
Thần sắc đội trưởng trở nên cổ quái, Hứa Thanh nhíu mày, nhớ tới đặc thù của Huyền U tông.
Bởi vì Huyền U Cổ Hoàng, cho nên số lượng Huyền U tông rất nhiều, đủ loại tông môn lớn nhỏ, phàm là có hơi chút dính dáng tới Huyền U Cổ Hoàng đều sẽ tự xưng là Huyền U tông.
Giống như lúc đầu Hứa Thanh và đội trưởng từng trông thấy một cái Huyền U tông ở trong Thái Ti Độ Ách Sơn vậy.
Mà Ninh Viêm này hiển nhiên cũng là như thế, dù sao thì gã có tu hành công pháp Huyền U tông hay không thì Tử Huyền Thượng Tiên vừa nhìn liền nhận ra ngay, coi như là niệm tình cùng chung hương khói, Tử Huyền nhẹ gật đầu, để cho gã có thể đồng hành theo trên thuyền.
Ninh Viêm hoảng hốt trong lòng, gã không muốn đi theo trên thuyền nhưng cũng không dám cự tuyệt, chỉ có thể kiên trì trốn ở một góc nơi hẻo lánh không dám nhìn tới Hứa Thanh, đáy lòng lo lắng không yên, không khác gì chim sợ cành cong.
Hứa Thanh nhìn lướt qua, chuẩn bị tìm lúc không có người lại đi tính toán cùng đối phương.
Nhưng trong mắt của đội trưởng lại lóe lên tia sáng, đi vài vòng quanh Ninh Viêm vẻ mặt căng thẳng, bộ dáng cảm thấy rất hứng thú, hỏi gã một câu.
"Tiểu tử, ngươi có điểm gì là lạ, rõ ràng bị đại điểu bắt lâu như vậy, thế mà lại không chết, thương thế cũng không phải rất nghiêm trọng."
"Trần sư huynh, khi ta còn bé huyết mạch đã phản tổ, tất cả là do lực lượng phòng hộ của huyết mạch." Ninh Viêm nhanh chóng giải thích.
Đội trưởng nghe thấy lời này, liếm liếm bờ môi cười ha ha, đi lên ôm cổ Ninh Viêm, thấp giọng mở miệng.
"Ngươi không cần sợ Hứa Thanh, ta là đại sư huynh của hắn, có lẽ ngươi đã từng nghe qua lời đồn kia khi ở Thái Sơ Ly U Thành rồi đi, Hứa Thanh cực kỳ tôn trọng ta, ta nói với ngươi, tất cả những lời đồn kia đều là sự thật."
"Về sau ngươi chỉ cần nghe ta là được, ngươi là huynh đệ của ta, như vậy chính là huynh đệ của Hứa Thanh, giữa huynh đệ thì cái gì trọng yếu nhất? Tình nghĩa chứ còn gì nữa, ngươi nói có đúng hay không!"
Ninh Viêm không dám nói không, vội vàng gật đầu.
Hứa Thanh liếc mắt nhìn đội trưởng, hắn cảm thấy một màn này có chút quen thuộc, hình như đã từng gặp qua trên người nào đó, vì vậy liền quét mắt nhìn qua Ngô Kiếm Vu đứng ở bên cạnh.
Ngô Kiếm Vu cũng là ngẩn người, nghĩ tới những gì mình đã từng gặp phải, đồng cảm nhìn Ninh Viêm.
Đội trưởng vẫn còn đang lừa gạt, phi chu vẫn đi tới phía trước, lúc này đã cách điểm truyền tống mà Trần Đình Hào chỉ không xa.
Trên thực tế, chỗ đó cũng là một điểm truyền cuối cùng bên trong lộ tuyến của Liên Minh Bát Tông.
"Sau lần truyền tống này chúng ta sẽ đi tới Quận Đô, Hứa Thanh, ta vừa mới hỏi thăm mấy vị hảo hữu bên trong Cung một chút...Thế mới biết được... . Ngươi vậy mà lại là người nhận được tia sáng vạn trượng!"
Trần Đình Hào chấn động nhìn Hứa Thanh, lúc trước gã ra ngoài làm nhiệm vụ rất lâu chưa từng trở về, cho khi đến gần phạm vi Quận Đô mới có thể sử dụng ngọc giản truyền âm.
"Ta còn rất nhiều chỗ không biết, nếu như tương lai có chỗ nào làm không ổn, mong rằng Trần đại ca nhắc nhở ta một chút." Hứa Thanh lộ ra biểu cảm chân thành, chắp tay mở miệng.
"Nhất định rồi, Hứa Thanh ngươi là người nhận được ánh sáng vạn trượng, đây là thứ mà Phong Hải Quận chúng ta chưa từng có qua, ngươi biết điều này đại biểu cái gì không?" Trong mắt Trần Đình Hào hiện lên sự hâm mộ, nhưng bên trong lại không có một tia ghen ghét nào.
Hứa Thanh lắc đầu.
"Điều này đại biểu ngươi chính là người có thể tín nhiệm nhất, đại biểu nội tâm của ngươi rất đoan chính, cũng là thứ trợ giúp cực lớn đối với việc nhậm chức của ngươi." Trần Đình Hào cảm khái.
"Nhậm chức?" Hứa Thanh biết rõ, lần này hắn đến đây chính là để nghe an bài và nhậm chức, nhưng cũng không biết cụ thể ra sao, vì vậy liền hỏi thăm một chút.
"Dựa theo quy củ, Chấp Kiếm Giả mới phải nhậm chức trong Quận Đô tròn ba năm, sau đó mới có thể ra ngoài, lần này các ngươi đến, đợi sau khi tuyên thệ sẽ được an bài nhậm chức."
"Chức vị khác biệt, thu hoạch quân công cũng không giống nhau, cho nên chức vị rất là trọng yếu."
"Dù sao đối với Chấp Kiếm Giả chúng ta mà nói, tất cả mọi thứ đều không ly khai khỏi quân công!"
"Mà bên trong Chấp Kiếm Cung có rất nhiều chức vị, các loại chức vị tuần tra cùng với tra xét là thu hoạch quân công dễ dàng nhất, còn có tình báo cùng với chấp pháp cũng thu hoạch tàm tạm, nhưng nếu nhận được các loại chức vị nội vụ thì cơ hội thu hoạch quân công lại ít hơn nhiều."
"Mặt khác còn có một chức vị đặc thù, thu được càng thêm nhiều quân công hơn nữa, nhưng trong này lại không tuyển Chấp Kiếm Giả mới tấn chức, lão nhân cũng không thể xin được, toàn bộ những Chấp Kiếm Giả nhận được chức vị này, đều là Cung chủ dùng pháp chỉ đặc tuyển."
Trong mắt Trần Đình Hào lộ ra một tia say mê.
"Cần có xuất thân cực kỳ sạch sẽ, cộng với tâm tư thuần túy mới có thể đảm nhiệm."
Hứa Thanh có chút tò mò, nhìn Trần Đình Hào.
"Đó chính là binh sĩ!"
"Binh sĩ?" Hứa Thanh khẽ giật mình.
"Đúng, binh sĩ, binh sĩ của Hình Ngục Ti, tí nữa ngươi đến Quận Đô sẽ biết, một trong thứ đặc sắc nhất của Quận Đô chính là ngục giam vạn tộc!"
Trần Đình Hào nở nụ cười, trên mặt cũng hiện lên một tia tự hào.
"Chính là nơi Hình Ngục Ti giam giữ hung tà, bên trong đều là hung đồ từ xưa đến nay của tất cả vạn tộc, cũng có quỷ dị, nơi đó là tòa ngục giam lớn nhất trong toàn bộ Phong Hải Quận, phạm nhân bên trong phần lớn là hạng người giết chóc ngập trời, hung tàn tột cùng, nhưng cuối cùng khi nghe thấy binh sĩ cũng đều biến sắc."
"Bởi vì vì tất cả người của Hình Ngục Ti, đều tự xưng rằng mình chỉ là một người binh sĩ."
"Vì vậy liền có cái kiến giải binh sĩ này, bọn học…chấn nhiếp hết thảy hung tà."
Trần Đình Hào nói đến đây, vẻ say mê trong mắt càng đậm, cũng hóa thành khát vọng.
"Tông ta có một lão tổ, năm đó được Cung chủ đặc tuyển trở thành binh sĩ, đáng tiếc, nhiều năm trước lão nhân gia người bởi vì chuyện công mà hi sinh."
Nói đến đây, Trần Đình Hào lắc đầu.
"Nhưng mà Hứa Thanh ngươi không thể nào đi Hình Ngục Ti, mặc dù binh sĩ đặc thù nhưng ngươi lại càng đặc thù, Chấp Kiếm Giả nhận được ánh sáng vạn trượng thì chắc chắn là hy vọng của nhân tộc chúng ta, có khi sau này ta nhìn thấy ngươi sẽ phải cầm kiếm hành lễ."
Hứa Thanh nhìn qua thiên địa xa xa, thật ra hắn không đặc biệt quan tâm tới việc nhậm chức cho lắm, sau khi đi đến khu vực Quận Đô, khi nhìn qua tất cả mọi thứ ở đây, trong lòng của hắn cũng càng lúc càng trở nên phức tạp hơn, vì vậy liền nhẹ giọng mở miệng.
"Trần đại ca, Triêu Hà Sơn có ở trong này không?"