Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 960 - Chương 960: Thương Long Hóa Thiên Đạo! (2)

Chương 960: Thương Long hóa thiên đạo! (2) Chương 960: Thương Long hóa thiên đạo! (2)

"Rốt cuộc cũng miễn cưỡng thành công!"

Hứa Thanh thở sâu, pháp tắc ẩn chứa bên trong một đao trảm đạo quá nhiều, bản thân hắn coi như là ngộ tính kinh người, nhưng dẫu sao tu vi có hạn, giờ phút này cũng chỉ lạc ấn hạ xuống được một thành của một đao kia.

Tuy chỉ là một thành, nhưng uy lực của nó vẫn vượt qua hết thảy pháp thuật thần thông mà Hứa Thanh nắm giữ, bởi vì đây là do pháp tắc biến thành.

"Đây chính là Thái Thương đao thứ ba, cũng là một đao thiên đạo của ta!" Hứa Thanh vịn vào núi đá bên người, đứng lên, chỉ một ngón tay lên bổn mạng Thương Long trước mặt.

Thương Long lập tức ngửa mặt lên trời gào thét, thân hình bay thẳng đến bầu trời, bay lượn trên bầu trời, những nơi lướt qua thì bốn phía vô số tia chớp hình thành, tràn ngập bát phương, pháp tắc trên người nó lại càng rõ ràng hơn.

Thậm chí thiên địa vào thời khắc này cũng xuất hiện biến hóa, trong mơ hồ trên bầu trời, có nhật nguyệt đồng thời xuất hiện.

Đó là bốn tôn thiên đạo nguyên thủy ở bên ngoài tiểu thế giới, ánh mắt của chúng hội tụ vào bên trong.

Từ xa nhìn Thương Long.

Giống như lão nhân đang ngóng nhìn đứa trẻ mới sinh ra.

Thương Long cũng có phát hiện, ngẩng đầu nhìn qua vô tận trên không, trong miệng truyền ra tiếng kêu triệt vang vân tiêu.

Thế giới chấn động.

Trời hiện tường vân, rặng mây đỏ vô tận xuất hiện.

Vào thời khắc này, bầu trời toàn bộ tiểu thế giới tràn ngập hào quang, khiến cho toàn bộ lính canh ngục cùng với phạm nhân giới này nhìn thấy một màn này chấn động.

"Điềm lành hiện ra!"

"Đây là dấu hiệu quy tắc biến hóa!"

"Đã xảy ra chuyện gì!"

Nơi ở Hứa Thanh, tên phạm nhân dị tộc mất đi tu vi nằm ở một bên kia, nhìn một màn này từ đầu tới đuôi, đáy lòng đã sớm hoảng sợ tột cùng, dấy lên gió bão ngập trời, hoàn toàn cảm thấy không cách nào tin.

Gã nhìn Thương Long, lại nhìn Hứa Thanh, trong lòng giống như có thiên lôi oanh kích, hóa thành sóng to gió lớn.

"Tu vi Kim Đan…Ngưng tụ ra hình thức ban đầu của thiên đạo!? Dù chỉ là một tia, nhưng đây cũng là hình thức ban đầu của thiên đạo nha!!"

Không chỉ là gã như thế, tâm thần của toàn bộ lính canh ngục nơi đây cũng đều nhao nhao dấy lên chấn động cực lớn, từ bát phương gào thét bay đến nơi đây, muốn xem xét nguyên do của dị tượng.

Thậm chí bên ngoài tiểu thế giới, trong Hình Ngục Ti tầng 90, giờ phút này Quỷ Thủ đang uống rượu, xém chút nữa không nuốt được một ngụm rượu, ánh mắt trợn to, mang theo cảm giác không cách nào tin nhìn vào trong tiểu thế giới.

"Chuyện gì xảy ra!"

"Ta cho hắn đi tới khu đông 13, là bởi vì chỗ đó sẽ xuất hiện thiên kiếp đao, để cho hắn cảm ngộ một chút đao ý kia, từ đó hiểu ra một thức Thiên Đao trảm thân hồn, nhưng hắn, hắn thế mà. . . . ."

Lúc này vẻ mặt Quỷ Thủ giống như gặp quỷ rồi vậy, rượu trong tay đổ ra cũng không chú ý.

"Hắn rõ ràng làm ra hình thức ban đầu của thiên đạo!!"

"Điều này làm sao có thể, tu vi Kim Đan, có được hình thức ban đầu của thiên đạo? Cái con Thương Long kia là cái quái quỷ gì thế!!"

Trong tiểu thế giới, khu đông 13, khi tất cả mọi người bởi vì trời giáng điềm lành, theo hào quang vô tận mà chạy đến, Hứa Thanh trong lòng cảnh giác, phất tay trực tiếp thu hồi Thương Long.

Thương Long biến mất, thiên địa phục hồi như thường.

Sau đó Hứa Thanh nhìn tên phạm nhân kia, tên phạm nhân mắt thấy một màn này, lòng dạ biết rõ, trong mắt lộ ra một tia cầu khẩn, không phải cầu sống, mà muốn được chết.

Hứa Thanh gật đầu, phất tay phủ quy tắc xuống, gạt bỏ tên phạm nhân này, cho gã được giải thoát.

Sau đó hắn nhanh chóng bay tới nơi ở của ba tên Hắc Thiên tộc, thu hồi ảnh nhãn cùng với ngọc giản thu ảnh lưu niệm, quay người bay thẳng đến bầu trời, trong chốc lát rời khỏi mảnh tiểu thế giới này, trở về Hình Ngục Ti.

Một khắc xuất hiện ở tầng 90, hắn liền nhìn thấy Quỷ Thủ.

Hôm nay Quỷ Thủ không ngồi trên xích đu, mà đứng trước bích hoạ, giống như đang chuyên môn đợi Hứa Thanh.

"Bên trong đã xảy ra chuyện gì?" Quỷ Thủ đè xuống kinh ngạc trong lòng, cố gắng làm cho mình thong dong một chút, cười tủm tỉm nhìn qua Hứa Thanh.

Hứa Thanh trừng mắt nhìn, mặc dù không cần phải giữ lại và che giấu, nhưng hắn hiểu được mọi chuyện cũng không phải là tuyệt đối, có một số việc dù mọi người đại khái khả năng đều biết rồi, nhưng vẫn cần phải giả bộ hồ đồ.

Vì vậy hắn liền lộ ra thần sắc mờ mịt, lắc đầu.

Quỷ Thủ liếc mắt nhìn Hứa Thanh, cười nhạt, sau một lúc lâu cười mắng một câu.

"Tiểu tử ngươi rất khá, phần cảnh giác này cũng không tệ lắm."

Nói xong Quỷ Thủ xuất ra một bầu rượu, uống một ngụm thật lớn, ngâm nga khúc hát đi về phía xích đu, tâm tình rõ ràng rất không tồi, cho đến khi ngồi trên xích đu, liền ung dung mở miệng.

"Nhưng như vậy quá giả, ngươi nhớ cho kỹ, về sau nếu như lại gặp phải loại việc giống như thế này, không nên trực tiếp phủ nhận, mà hãy cấp ra một cái đáp án giả dối, ví dụ như người khác hỏi tới, ngươi nói muốn cảm ngộ một đao, có thể trảm thân hồn."

Hứa Thanh như có điều suy nghĩ, hắn cảm thấy tiền bối Quỷ Thủ nói có đạo lý, vì vậy liền ghi tạc lời này vào trong lòng, rất nghiêm túc cúi đầu về phía đối phương, rồi quay người rời đi.

Rời khỏi Hình Ngục Ti, hắn trực tiếp truyền âm cho đội trưởng.

"Đại sư huynh, ngọc giản lưu hình ảnh Hắc Thiên tộc đã đầy đủ hết rồi, dạo gần đây ta cũng có không có việc gì, khi nào chúng ta xuất phát?"

"Ngươi rốt cuộc cũng đã trả lời ta, tiểu Thanh, đã qua 2 tháng rồi, Đào Đào của ta đâu?" Bên trong ngọc giản truyền đến tiếng thở dài u oán của đội trưởng.

"Đào Đào?" Hứa Thanh sững sờ.

"Đúng vậy, không phải ngươi nói sẽ giới thiệu lý Đào Đào cho ta sao."

Hứa Thanh trầm mặc, hắn nhớ đối phương gọi là Lý Thi Đào. . . . .

"Ngươi học xấu rồi, rõ ràng vẽ một cái bánh cho đại sư huynh của ngươi, để cho ta khổ sở chờ đợi 2 tháng." Đội trưởng than thở một tiếng.

"Khoảng thời gian này hơi bận. . ."

Nghe ra đội trưởng đang u oán, lúc này Hứa Thanh mới nhớ tới việc mình muốn giới thiệu hai người bọn họ với nhau, lúc trước hắn đã hoàn toàn quên mất việc này.

"Tiểu Thanh, hạnh phúc cả đời này của đại sư huynh liền nằm ở trong tay của ngươi rồi, đoạn thời gian trước ta đã đi tới Phụng Hành Cung lén nhìn trộm Đào Đào của ta, khục khục, cũng không tệ lắm."

Đội trưởng ho khan một tiếng.

Hứa Thanh cũng đặt việc này ở trong lòng, sau đó mở miệng.

"Được, đợi chuyện lớn lần này làm xong, ta sẽ giới thiệu cho ngươi, đại sư huynh, ngọc giản lưu hình ảnh của Hắc Thiên tộc ở đây, ngươi có thể tới lấy."

Nghe Hứa Thanh cam đoan, nội tâm đội trưởng cồn cào, tràn đầy chờ mong, nhưng cũng biết đại sự trọng yếu, vì vậy ngay trong đêm y liền hấp tấp chạy đến, sau khi cầm lấy ngọc giản lưu hình của Hắc Thiên tộc, còn lưu lại một câu nói.

"Tiểu Thanh, hết thảy đều đã đầy đủ, chỉ kém cái này, chờ ta ba ngày, ba ngày sau ta tới tìm ngươi, khi đó sẽ nói rõ chi tiết kế hoạch của ta với ngươi!"
Bình Luận (0)
Comment