Quang Minh Giáo Đình Tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 110

Cơn đau khủng khiếp đánh thẳng vào não bộ làm cho Thanh Vũ không kịp phản ứng và rơi vào hôn mê.

Giống như nhân loại đã trải qua tình cảnh này ngay ngày hôm đó, ba giai đoạn, xâm nhập, kích thích, và tiến hóa.

Những người không chịu nổi ba giai đoạn này gọi là thất bại, và biến thành Venger, một quái vật có thể tiến hóa nhưng nó lại mang trong mình một chất độc có thể lây nhiễm cho người khác thông qua nhiều con đường khác nhau.

Người tiến hóa thành công sẽ có năng lượng tiến hóa, các chức năng của cơ thể, sức mạnh, thần kinh, tế bào đều được tăng cường đáng kể.

Nhưng nếu bị Venger lấy nhiễm một lượng chất độc vượt qua năng lượng tiến hoá, thì bọn họ sẽ dần mất đi thần trí và biến thành Vengar.

Đây là chuyện đã và đang xảy trong vòng nửa năm nay.

Thanh Vũ lung lay thân thể của mình để đứng lên, tay hắn nhấn vào một điểm tựa rắn chắc, cơn đau kia vẫn âm ỉ trong đầu của hắn.

Thanh Vũ không ngờ vừa mới bước chân vào thế giới khác lại bị như thế này, ngay cả khi hắn cảnh giác đến mức cao nhất.

Đưa đôi mắt nhìn xung quanh, đây là một tầng hầm khá lớn, ánh đèn chiếu sáng một khu vực chất đầy những thứ hàng hóa, Thanh Vũ có thể nhìn ra chúng là thức ăn và nước uống.

Trong phòng, ngoại trừ bốn người Thanh Vũ, còn xuất hiện hai cô gái với trang phục gọn gàng, mái tóc được thắt lên ở sau đầu.

Một cô gái có mái tóc màu đen đang cầm trên tay một thanh kiếm với tư thế đề phòng.

Cô gái còn lại có vẻ như không quan tâm, nhưng tay của cô đã ở vị trí có thể cầm lên cây cung bằng kim loại ở sau lưng cô bất cứ lúc nào.

Cơn đau đầu dần dần kéo đi, Thanh Vũ đã đoán được rằng, bọn họ bị hôn mê và rơi từ trên cao xuống, sau đó được cứu bởi hai người trước mặt.

Ba người bên cạnh Thanh Vũ đã tỉnh lại, và nhìn xung quanh một cách khó hiểu, cuối cùng, ba người đều đưa ánh mắt nhìn về phía hai cô gái, bọn họ đã phân tích được tình huống này.

‘’Này, các ngươi đã tỉnh rồi thì mau đứng lên và bỏ tất cả vũ khí xuống để bọn ta kiểm tra.’’ Linda cầm thanh kiếm ngắn nhưng được chế tạo bởi công nghệ cao cho nên nó rất sắc bén.

Linda không tin rằng bốn người có mức năng lượng tiến hóa thấp như vậy lại có thể vào được khu vực ở trong thành phố này, phải biết rằng, có hàng vạn Vengar ở xung quanh đây, cho dù có khả năng bay lượn thì cũng sẽ nhanh chóng bị bắn xuống.

Trải qua nhiều tháng đấu tranh để bảo vệ mạng sống, Linda đã học được cách đề phòng bất cứ người nào, cho dù là một người không có sức chống cự đi chăng nữa.

Mặc Hàn nghe được Linda nói, hắn nhíu mày muốn phản bác, nhưng Thanh Vũ đã lên tiếng trước.

“Được rồi, chúng tôi sẽ làm theo lời cô.’’

Thanh Vũ giơ lên hai tay ngang vai, thể hiện rằng hắn không có bất kỳ ác ý nào với hai cô gái trước mặt.

Ba người còn lại thấy thế, cũng làm theo Thanh Vũ.

Dù sao đây cũng là ân nhân của bọn họ, chấp nhận một yêu cầu từ ân nhân là chuyện nhỏ.

Linda đi một vòng xung quanh bốn người để kiểm tra xem có vũ khí gì không, và cô thấy được bốn người kia không có một món vũ khí nguy hiểm nào cả, trừ hai người đang mặc một bộ giáp kín mít từ cổ đến chân.

‘’Tốt lắm, bọn ta tạm xem các ngươi không nguy hiểm gì, nhưng đừng làm những động tác mờ ám gì đó, bọn ta sẽ không nương tay đâu.’’ Linda nói một cách hùng hổ, cô còn nâng cao thanh kiếm để chứng tỏ sức mạnh của cô.

Đối với bọn người Thanh Vũ, thì chuyện này không có một sức uy hiếp gì, bọn họ có thể cảm nhận được Linda và Lilith chỉ có sức mạnh ở mức Trúc Cơ sơ kỳ, không phải là một mối nguy hiểm lớn.

Việc đầu tiên Thanh Vũ muốn làm là thăm dò thế giới này, từ bố cục, sức mạnh, thế lực và con người.

Cho dù có một khởi đầu tệ hại, nhưng chuyển biến tiếp theo làm cho bọn họ dễ dàng hơn nhiều.

‘’Cảm ơn cô vì đã cứu chúng tôi, tôi xin được phép giới thiệu, tên của cô là Thanh Vũ.’’

‘’Còn đây là ba người bạn của tôi, Mặc Hàn, Lưu Úc và Thiên Hà.’’

Bằng cử chỉ hòa nhã, Thanh Vũ lần lượt giới thiệu, dựa theo sự chênh lệch về sức mạnh lúc này, Thanh Vũ có thể bắt hai cô gái và làm cho họ nói ra tất cả những gì họ biết, nhưng đó là hành động của một con thú vật, và cũng là sự khác nhau giữa thú vật và con người có lí trí.

‘’Hân hạnh được làm quen, tôi tên là Lilith.’’ Lilith âm thầm thở dài một hơi, dù sao cô không biết tính cách của những người xa lạ này, nếu có nguy hiểm gì, tất cả là lỗi tại cô.

‘’Lilith là người đã phát hiện và cứu các ngươi đấy, còn ta tên là Linda.’’ Linda không thân thiện cho lắm.

‘’Chúng tôi sẽ ghi nhớ thật kỹ ơn cứu mạng này.’’ Thanh Vũ nói một cách nghiêm túc.

‘’Nếu ngươi muốn báo đáp cho chúng ta thì hãy làm ngay bây giờ đi, giúp chúng ta rời khỏi nơi này trước khi lượng thực cạn kiệt.’’

‘’Đừng để ý đến cô ta, số lượng lương thực còn lại có thể duy trì đủ một tháng, đến lúc đó, có lẽ bọn Venger đã rời khỏi hết rồi.’’ Lilith vừa kéo Linda về một bên vừa nói.

Một số thông tin đủ để Thanh Vũ phân tích tình huống, bọn họ đang ở một nơi mà xung quanh là toàn quái vật gọi là Venger.

Thần thức của Thanh Vũ tản ra và xuyên thấu lớp đất đá dày của căn phòng, đi thẳng đến mặt đất.

Nhưng khi vừa xuyên thấu ra khỏi mặt đất thì Thanh Vũ đã cảm nhận được nguy hiểm, vì thế hắn đã thu lại thần thức của mình.

‘’Có quái vật có thể phát hiện thần thức ở trên đó.’’ Mặc Hàn nhíu mày.

‘’Các ngươi vừa sử dụng tinh thần để điều tra phải không? Đừng làm chuyện vô ích, hơn một ngàn Venger tất nhiên sẽ có một con có khả năng cảm nhận được tinh thần, các ngươi chỉ là đang đốt đèn để gọi mời bọn chúng đến mà thôi.’’ Linda lắc đầu, hành động này quá lỗ mãng.

‘’Chúng ta vừa tới từ phương xa, không hiểu rõ vùng đất này, cô có thể giới thiêu về nó được không?’’ Thanh Vũ bất lực, quái vật có thể gây nguy hiểm đến Trúc Cơ sơ kỳ, mà lại lên tới hàng ngàn con, bốn người bọn họ có thể không đánh lại bọn chúng trừ khi Thanh Vũ sử dụng đòn quyết định.

Nghe được Thanh Vũ nói, Linda khó hiểu hỏi: ‘’Các ngươi bị mất trí nhớ hay sao? Chuyện như vậy cũng muốn hỏi?’’

Bất cứ nhân loại nào còn sống trên thế giới này sẽ không thốt ra những câu hỏi đó.

‘’Có lẽ bọn họ đã mất trí nhớ khi bị tấn công.’’ Lilith gật đầu,tỏ ra cô đã hiểu tình hình hiện giờ.

Bốn người hôn mê và không có một vết thương nào ở trên thân thể, có lẽ là một loại tấn công bằng tinh thần và ảnh hưởng của nó làm cho bọn họ mất trí nhớ.

‘’Được rồi, để ta giải thích cho các ngươi về tình hình hiện tại và hãy tìm cách giải quyết dùm cái.’’ Linda không kiên nhẫn nói.

Không khác gì các sự kiện xảy ra gần đây, sáu tháng là một thời gian không dài không ngắn, nhưng nếu một người bị thả vào địa ngục với thời gian đó thì không khác nào một trải nghiệm có thể so với sinh sống một đời người.

Linda kể cho Thanh Vũ nghe về Thế Giới này, từ khi sự kiện đó bắt đầu, cho đến hiện tại.

Ngay lập tức, Thanh Vũ nhận ra nguyên nhân tại sao bọn họ lại hôn mê.

Thanh Vũ thở dài và cảm thấy bọn họ thật may mắn, dù sao bốn mươi phần trăm nhân loại đã không thể tỉnh lại sau khi hôn mê, một con số quá khủng bố.

‘’Cảm ơn cô, Linda, theo như lời cô nói thì các Venger bình thường chỉ có sức mạnh thân thể và không thể bay lượn được.’’ Thanh Vũ cười nói.

‘’Đúng vậy, các Venger đang bị mùi của chúng ta dẫn đến đây và đang ở trên đó tìm kiếm chúng ta.’’ Lilith gật đầu trong khi bóc lên miếng khoai tây chiên, có vẻ như cô không lo lắng một chút gì.

‘’Nếu như vậy, tôi nghĩ rằng chúng tôi có thể giúp bọn cô thoát khỏi đây.’’

Linda hoài nghi nói: ‘’Các ngươi chỉ có mức độ năng lượng thấp, không thể nào tiêu diệt hết các Venger trên đó được.’’
Bình Luận (0)
Comment