Quang Minh Giáo Đình Tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 118

“Chết đi con quái vật ghê tởm!!” Treis cố gắng đứng lên bằng hai tay, hắn nhìn về phía xa, nơi mà Venger biến dị đã trúng toàn bộ vụ nổ từ quả tên lửa TX-011.

Giờ phút này, Treis chỉ cầu mong rằng Venger kia đã bị nổ thành ngàn mảnh, nếu không kẻ sẽ chết hôm nay chính là hắn.

Liên tục sử dụng quá nhiều năng lượng, toàn thân Treis đã dần mất đi cảm giác, hắn không thể chiến đấu thêm một chút nào nữa, ngưỡng giới hạn đã bị vượt qua.

Có lẽ vụ nổ khủng khiếp đã làm những sinh vật biến dị cảm thấy nguy hiểm và chạy trốn ra đằng xa, Treis có thể nhân cơ hội này để đào tẩu, nhưng tham lam đã níu kéo hắn lại, bằng đôi mắt đang ẩn chứa tràn ngập hy vọng, Treis cầu mong Venger đã chết để hắn có thể lấy được tinh thể biến dị và hấp thu nó, khi đó, sức mạnh của Treis sẽ tăng cao, việc trả thù Davine chỉ là một chuyện nhỏ.

“Gào!!”

Một tiếng gầm gừ ẩn chứa phẫn nộ đột nhiên vang lên từ đằng xa, Treis vừa nghe thấy tiếng gầm này, hắn lập tức biến sắc mặt, quay người chạy ngay lập tức, không chần chừ một phút giây nào.

Mặt đất bị đạp nát bởi đôi chân mạnh khỏe của Venger, nó di chuyển với tốc độ cức nhanh mặc cho những vết thương đang trở nên nặng hơn, những giọt máu tươi nhiễm khắp thân thể của nó.

Bây giờ, Venger chẳng khác nào một sinh vật khủng bố vừa bước ra từ địa ngục và muốn lấy đi tính mạng mong manh của Treis.

“Chết tiệt!!!!!”

Treis vừa chạy vừa mắng chửi, lúc này, hắn chỉ hi vọng rằng mình có thể rời khỏi đây, chẳng còn một chút tham niệm nào với Venger cả.

Chỉ trong một khoảng khắc, tốc độ của Venger đột nhiên bạo tăng, lúc Treis cảm giác được Venger, thì nó đã xuất hiện ở bên cạnh của hắn, với một đôi mắt đỏ thẳm như một hồ máu tươi đang bốc mùi tanh tưởi, Venger dùng một tay của nó đâm thẳng đến tim của Treis, những tia điện chạy dọc theo cánh tay của nó có thể xuyên qua bất cứ thứ gì ở trên người Treis hiện giờ.

Xẹt--!

Treis trợn trừng đôi mắt đang từ từ chuyển thành màu trắng của hắn và nhìn chằm chằm vào Venger với một cánh tay đã đâm xuyên qua tim của hắn.

Những tia máu tươi từ trong miệng Treis chảy ra.

Venger nhe hàm răng trắng của nó để thể hiện chiến thắng một cách tàn bạo.

“Không thể nào!” Treis nói một cách khó khăn.

Sinh mệnh của Treis từ từ trôi qua và biến mất như chưa từng tồn tại, cái hắn để lại cho thế giới này chỉ là một bộ thi thể đang giảm nhiệt độ xuống.

Venger lạnh lùng rút về cánh tay nhuốm đầy máu, thi thể của Treis mất đi điểm tựa và ngã xuống đất.

“Gào!!”

Một tiếng gầm gừ lại phát ra từ miệng của Venger, lần này, nó muốn thể hiện sức mạnh của nó với tất cả những sinh vật đang theo dõi trận chiến khốc liệt này.

Có lẽ sức hấp dẫn từ những nguồn năng lượng cao đã hơn xa sự nguy hiểm mà quả tên lửa đem lại, các sinh vật biến dị đã trở về sau chỉ sau vài chục giây.

Bỏ qua ngọn lửa dữ dội đang biến thành một cơn cháy rừng ở cấp độ thảm họa tàn khốc, các sinh vật biến dị từ từ lung lay thân hình đồ sộ và rời khỏi nơi này.

Venger cảm nhận được những sinh vật đã từ từ đi mất, nó mới quay đầu sang nhìn về phía thân thể của Treis, đây là một nguồn năng lượng to lớn có thể giúp nó tiến hóa thêm.

Lúc nó vừa giơ lên cánh tay và bắt lấy Treis với một cảm giác ham muốn đang thúc giục nó phải làm như thế.

Không ngờ, dị biến đã xảy ra!

Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, hai sự tồn tại đã xuất hiện trong cảm nhận của Venger, không một chút báo hiệu gì, giống như hai tồn tại này đã đứng ở đó ngay từ đầu và Venger không cảm nhận được.

Một bản năng của loài sinh vật tiến hóa đã giúp Venger cảm ứng được một sự nguy hiểm tột cùng đang ập đến trên đầu của nó.

Luồng điện từ trong cơ thể nó bạo phát ra đến cực hạn và muốn phòng ngự cùng với rời khỏi khu vực này, cảm giác này làm cho nó hiểu được như thế nào là sợ hãi.

Bất kỳ sinh vật nào, cho dù là điên loạn, mất trí, hay không có tư duy, chúng đều có chung một điểm đó là sự sợ hãi cái chết!

Giờ khắc này, Venger đang cảm nhận sự sợ hãi cái chết, và làm nó không phản ứng kịp để thích nghi, trong đầu nó chỉ nghĩ đến chuyện rời khỏi khu vực này.

Thân hình nó lui lại một cách nhanh chóng mặc cho áp lực đang xé nát cơ thể của nó, nhưng một ngọn thương được ngưng tự bằng ánh sáng đã nhanh hơn nó nhiều.

Mũi thương đâm xuyên qua đầu Venger và cắm sâu vào trong hủy đi bộ não của Venger.

Những tia điện năng từ từ biến mất, thân thể của Venger căng ra và không hề cử động nữa, sự sống của nó đã bị hủy diệt bởi ngọn thương ánh sáng kia.

Thanh Vũ rút ra ngọn thương khỏi cơ thể của Venger, lần này cảm giác khó chịu đã yếu đi rất nhiều chứng tỏ Thanh Vũ đang dần thích nghi với việc đó.

“Tên này thật là mạnh.” Thanh Vũ cảm khái trong khi ngọn thương trên tay của hắn đang xé ra vùng ngực của Venger.

Bên trong là một tinh thể đang tỏa ra từng tia điện năng, nó to bằng một nắm đấm, đây là tinh thể biến dị.

Tinh thể biến dị ở gần vùng tim của Venger và được bao bọc bằng một lớp màn cực kỳ cứng cáp và không thể bị xuyên qua, chỉ khi nào Venger mất đi sinh mệnh thì lớp màng kia mới biến mất.

Đây là lí do ví sao điểm yếu của Venger nằm ở phần đầu chứ không phải là những tinh thể biến dị đang cung cấp năng lượng cho nó hoạt động.

“Đây là của cô, như đã nói, tôi sẽ không lấy nó.” Thanh Vũ cầm lên viên tinh thể biến dị và lau chùi máu đang bám trên đó rồi đưa cho Linda đang ngạc nhiên trước sự phá hoại lớn của trận chiến này.

Ngọn lửa đang bùng cháy dữ dội, có vẻ như nó sẽ lan rộng ra, đây là một tai họa. Thanh Vũ có thể dập tắt nó, nhưng sẽ mất một lúc lâu, bây giờ thì hắn không có đủ thời gian để làm chuyện đó, bởi vì những Venger biến dị khác đang chạy đến đây.

“Cảm ơn anh!” Linda nhận lấy tinh thể biến dị và vui mừng nói.

Ngay từ đầu, Linda đã không cho rằng cô và Lilith có thể sở hữu tinh thể biến dị, đây là một vật quí hiếm có thể biến một người bình thường thành một người mạnh mẽ có năng lực.

Linda khá kinh ngạc vì Thanh Vũ đưa nó cho cô mà không chần chờ gì.

Xem ra, Lilith đã biết được kết quả này trước, cho nên Lilith mới không phản đối hành động lần này.

“Chúng ta nên rời khỏi đây thôi.” Thanh Vũ nhìn Linda rồi nói.

Linda gật đầu, cô có thể cảm giác được một chuyện chẳng lành đang đến gần, bởi vì nơi này đã trở thành trung tâm, nhiều sinh vật đang chú ý đến đây, cái chết của Venger biến dị điện đã báo cho bọn chúng biết được là có một sự kiện đang xảy ra.

Lúc này, Thanh Vũ đang ở trạng thái kích hoạt danh hiệu, cảnh giới của hắn bây giờ là Tam Dương hậu kỳ.

“Không ổn, là tên lửa TX-011!!” Thanh Vũ bỗng nhiên biến sắc, đằng xa, một điểm đen đang bay đến với tốc độ khủng khiếp.

Ngay lập tức, Thanh Vũ bắt lấy Linda đang không hiểu chuyện gì đang xảy ra và phóng lên trên.

Quả tên lửa bắn đến phía Thanh Vũ rất nhanh thì đã thu hẹp khoảng cách, nhưng đó không phải là vấn đề, bởi vì đằng trước Thanh Vũ đã xuất hiện bốn tên Venger biến dị đang chặn ngang đường.

Thanh Vũ và Linda đang bị kẹp chặt ở chính giữa bởi hai thứ vũ khí hủy diệt, đây là tình thế nguy cấp có thể làm cho Thanh Vũ mất mạng.

“Đã như vậy thì, các ngươi cứ việc chơi chung với nhau đi!”

Thanh Vũ vừa nói xong, một đôi cánh hoàng kim đã xuất hiện ở phía sau hắn, nhưng đôi cánh này nhỏ hơn rất nhiều so với lúc ở Không Vũ vương thành, bởi vì Thanh Vũ đã giảm bớt để không gây chú ý.

“Không biết kỹ năng tối thượng của Quang Minh Thánh Dực sẽ như thế nào, lần này là một dịp tốt để thử.” Thanh Vũ lẩm bẩm.

Mỗi vật thuộc về Quang Minh Sáo Trang đều có kỹ năng tối thượng, nhưng chỉ sử dụng trong khi Thanh Vũ kích hoạt danh hiệu và chỉ dùng được một lần duy nhất.

Đây là một kỹ năng dùng cho tình huống nguy cấp.

Lần này, Thanh Vũ quyết định nó.

“Hãy thức tỉnh đi, Quang Minh Thánh Dực!” Bằng một câu nói mang tính kích hoạt, Quang Minh Thánh Dực phát ra ánh sáng vạn trượng, hào quang của nó soi sáng một khu vực xung quanh, lu mờ cả ánh sáng của Mặt Trời.

Ngay lập tức, Thanh Vũ và Linda đã biến mất trong tầm mắt của các Venger và Davine.

Quả tên lửa không dừng lại và đâm thẳng vào bốn con Venger đang bối rối vì mất đi mục tiêu.

Ầm!!

Một tiếng nổ kinh hoàng như muốn xé nát cả bầu trời vang lên.

Ngọn từ từ khu rừng được tiếp theo sức mạnh, nó tiếp tục thiêu đốt một mảng rừng to lớn cho đến khi một cơn mưa to dập tắt nó.
Bình Luận (0)
Comment