Quang Minh Giáo Đình Tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 195

Tích tích tích!!

Áng mây màu đen kéo tới từ phương trời ở nơi xa xôi, chúng không chịu nổi sức nặng của hơi nước nữa, và thế là có những giọt nước mưa rơi xuống, chúng phủ lên mặt đất một lớp áo đầy ướt át.

Tích tích tích!!

Trận chiến vẫn chưa hề dừng lại, tiếng gào thét, tiếng kêu thảm thiết, hay tiếng thét xung trận vang lên dồn dập, trộn lẫn vào màn mưa mờ ảo, tạo thành một khung cảnh nghiệt ngã.

Nước mưa rơi xuống, cọ rữa đi những vết máu đã bị khô lại ở trên mặt đất, mùi tanh tưởi bốc lên nồng nặc, bỏ mặc những thứ đó, con người cứ lao lên, dùng vũ khí để tiêu diệt Venger.

Gầm!! Gầm!!

Âm thanh lớn vang lên, tiếng sấm gầm gừ ở khoảng trời, các tia lửa điện màu trắng đánh xuống mặt đất để lại các vết cháy đen và xẹt lửa.

Nhìn những giọt nước mưa thấm vào lớp áo của mình, Dieter hơi khó chịu, năng lực của hắn hệ hỏa, bị suy yếu khi chiến đấu ở trong mưa, nhưng trận mưa này đã giúp Dieter tỉnh lại, không còn giận dữ như lúc trước nữa.

‘’Ngọn lửa đã bị dập tắt.’’ Dieter quay đầu và nhìn xung quanh, sức mạnh của hắn quá lớn làm cho một vùng đất bị thiêu đốt thành màu đen, đáng lẽ ra hắn không nên sử dụng loại sức mạnh này ở diện rộng để tránh tạo ra một thảm hỏa về lửa, nhưng cơn giận đã lấn át lý trí của Dieter.

‘’Thật may mắn, màn mưa này đã giúp mình thoát khỏi một tội lỗi.’’ Dieter khẽ thở dài, ở xung quanh hắn toàn là những xác chết màu đen đã bị đốt đến không còn hình dáng ban đầu nữa rồi.

Không có Venger nào dám tấn công hắn nữa, cho dù lúc này, ngọn lửa ở quanh hắn đã bị yếu đi bởi trận mưa, các Venger chỉ đứng ở xa xa để nhìn Dieter, thần thái kiêng kỵ.

‘’Trở về thôi, mình quá mệt mỏi để tiếp tục chiến đấu.’’ Dieter hơi cảm nhận thân thể, sức lực của hắn đã cạn kiệt, bởi vì tức giận cho nên Dieter đã tung hết sức trong mỗi đòn đánh, nó rút cạn thể lực và linh lực của hắn.

Dieter tung bay lên không trung rồi dùng linh lực còn sót lại để giữ vững thân thể, rồi tiến về phía bức tường.

‘’Cảm giác khi bay thật là dễ dịu.’’ Dieter bình tâm lại, cảm nhận những cơn gió gào thét, mặc dù ở lúc này, cơn gió thổi vào màn mưa làm cho những giọt mưa đập lên mặt hắn, thì hắn vẫn phô ra cái khuôn mặt hưởng thụ, ngọn lửa ở trên làn da co lại vào trong, Dieter giải trừ trạng thái chiến đấu.

‘’Bay, không bị giới hạn bởi mặt đất, đây là ước mơ lớn nhất của con người, từ bay lên không trung cho đến bay ra ngoài vũ trụ, con người vì đạt được những thứ đó nên đã phải nghiên cứu, nhưng mà họ đánh đổi cũng quá lớn.’’ Dieter thở dài, lúc này, hình như cái thói lưu manh đã bị thu lại.

‘’Năng lực tiến hóa làm cho con người mạnh mẽ, nhưng cũng lấy nhiều thứ quan trọng của con người, không biết thứ năng lượng này có phải là do con người tạo ra hay không?’’ Dieter chỉ lẩm bẩm, không thèm nghĩ đến câu trả lời, con người là như vậy, luôn muốn tìm kiếm những thứ vượt qua ngoài tầm với của họ, trong lúc đó, họ quên đi những thứ sẽ bị đánh mất, đến khi nhận ra, thì tất cả đã quá muộn màng.

‘’Giáo Hoàng!’’ Dieter rơi xuống mặt đá ở trên tường thành, hắn hơi chào Thanh Vũ rồi đưa cho Thanh Vũ viên tinh thể biến dị năng lực hệ thủy của Venger đã chiến đấu với hắn.

‘’Dieter, cậu đã vất vả rồi, hãy nghỉ ngơi đi, mọi việc còn lại cứ giao cho bọn họ.’’ Thanh Vũ khẽ gật đầu, vừa lấy tinh thể biến dị vừa nói, sau đó Thanh Vũ lấy ra nhiều linh thạch để cho Dieter khôi phục.

‘’Cảm ơn Giáo Hoàng.’’ Dieter nói rồi đi đến ngồi cạnh Richard.


‘’Thế nào? Sắc mặt của chú hơi tái đấy, bị con Venger đánh ra bã rồi hả?’’ Richard trêu chọc nói.

‘’Haha!!’’ Dieter cười trừ rồi không tiếp tục nói chuyện, hình như tâm trạng của hắn hơi tệ thì phải.

Richard hơi khó hiểu vì lời trêu chọc của hắn không làm cho Dieter nổi cáu lên và đáp trả lại, xem ra tên này bị đánh ra bã một trận rồi!

Chiến trường đang tiếp tục, con người chiến đấu với Venger…! Thanh Vũ nghiêm túc quan sát, nếu có dị biến xảy ra, hắn sẽ xuất thủ để giải quyết, cho nên hắn phải tập trung cao độ, người nào cũng có công việc mà họ phải làm, lúc này công việc của Thanh Vũ chính là canh chừng nơi đây.

Ầm!! Âm thanh của một vụ nổ vừa vang ra, ở đó, một đóa hoa đang xòe ra cánh hoa ra, ánh mắt rực rỡ, đẹp không sao tả xiết, nhưng đóa hoa này lại hơi lu mờ, không có hình dạng chân thực lắm.

‘’Liên Hoa Tiễn.’’ Đó chính là kỹ năng của Rinka, cô vừa bắn xong một mũi tên thì cô lại bắn ra một mũi nước, Rinka đứng trên tường thành, tàn sát những Venger bằng tất cả sức lực, lúc này cô sẽ không còn cần phải giữ thể lực làm gì nữa.

Mọi người đang dần trở nên kiệt sức, Rinka phải giúp họ kết thúc cuộc chiến càng nhanh càng tốt.

Mặc Hàn đang ở một khu vực khác trên tường thành, Venger, đối thủ của hắn bị con cóc xơi tái, Mặc Hàn thoát khỏi ảo giác, nhưng vết thương cũ đã bộc phát làm cho hắn phải dùng toàn bộ lực để áp chế, trong lúc đó, hắn vẫn ở chiến trường, hắn sẽ xuất thủ khi cần thiết.

‘’Mặc kệ lựa chọn của Giáo Hoàng là gì, tất cả những gì mình nên làm ở lúc này là dùng toàn bộ khả năng mà mình có được để giúp đỡ cho Giáo Hoàng.’’ Mặc Hàn khẽ lẩm bẩm, thế giới này quá ác liệt, chỉ là một khu vực nhỏ mà đã làm cho Giáo Đình chật vật đến vậy, Mặc Hàn không dám nghĩ đến những nguy hiểm còn đang rình rập, hắn chỉ cần giúp đỡ Giáo Hoàng, cảm xúc dè chừng lo sợ của Mặc Hàn là vô ích.

Ầm!! Ầm!! Ầm!! Tiếng nổ vang lên ở khắp nơi, bất kỳ lúc nào, cũng có thể nhìn thấy các viên hỏa cầu rơi xuống mặt đất và xóa sổ một vài Venger, cho dù hỏa cầu bị nước mưa làm cho yếu đi nhiều, nhưng uy lực từ linh lực khiến nó mang theo một lượng sát thương lớn đủ để tiêu diệt Venger.

Đây là kỹ năng của những Thánh Pháp Sư, điều khiển các nguyên tố bằng cách chuyển hóa linh lực, họ cần tiêu hao một lượng tinh thần nhất định, họ đã chiến đấu từ lúc đầu cho đến giờ, liên tục sử dụng các kỹ năng khiến sắc mặt họ trở nên xanh xao như người bị bệnh lâu năm, nhưng họ vẫn không nghỉ ngơi, bất cứ thời gian nào, chỉ cần họ có thể sử dụng pháp thuật, họ sẽ đánh ra mà không chần chờ, một số Thánh Pháp Sư bị gục ngã xuống mặt đất, không thể động đậy.

‘’Ynie!! Anh có sao không?’’ Nhìn thấy có người ngã xuống, lập tức có người tiến lên đỡ lấy, dẫu cho họ không còn sức lực gì, nhưng mà họ vẫn cố gắng nâng đỡ người khác

‘’Ynie đã bất tỉnh, hãy đưa anh ấy xuống đi.’’

‘’Đừng… tôi muốn tiếp tục… đừng đưa tôi xuống.’’ Ynie nói với giọng vô lực.

‘’Anh đừng quá cố, trận chiến này chỉ là bắt đầu, anh không muốn tiếp tục cuộc hành trình và chiến đấu nữa hay sao?’’ Có người khuyên bảo.

‘’Nhưng mà….!’’ Ynie vừa nói đến đây, đầu của anh ta gục xuống, Ynie đã quá mệt mỏi đến nỗi không mở được đôi mắt.

‘’Hãy chăm sóc cho anh ấy.’’ Người dìu dắt nói với nhữn nhân viên y tế và tiếp tục chiến đấu.

‘’Tất nhiên rồi, đây là một chiến binh dũng cảm.’’ Nhân viên y tế gật đầu và kiên định nói.

Ba thân ảnh khổng lồ ở đằng xa tỏa ra ánh sáng vạn trượng, nhưng lúc này, ánh sáng đó đang nhấp nháy và tan vợ, ba thân ảnh khổng lồ bị rạn nứt như bình hoa đã rơi xuống mặt đất.

Răng rắc! Ầm!!!

Ba trăm người kết hợp thành đại trận rơi xuống tường thành, nhiều người không có sức lực hoặc đã bị hôn mê, Nathan, Lucas, Derek là ba người chủ trì đại trận, họ tiêu hao nhiều nhất, là người nhận lấy áp lực nhiều nhất.

Nathan nằm ở trên mặt đất và để cho những giọt nước mưa rơi vào thân thể hắn, cảm giác lạnh lẽo và thoải mái khiến hắn muốn nhắm đôi mắt lại và ngủ thiếp đi.

‘’Ngài Nathan, ngài không sao chứ?’’ Bỗng nhiên Nathan nghe được một âm thanh hơi non nớt, đó là một câu bé trai đang cầm con dao găm đã nói và tiến lại gần Nathan.

‘’Là cậu à? Kai! Không phải là cậu nên ở trong tường thành hay sao?’’ Nathan nói với giọng yếu ớt.

‘’Tất cả mọi người đang liều chết, tại sao tôi phải ở trong đó?’’ Kai trả lời và dìu Nathan lên.

Nathan cười, nụ cười này không thường được hắn thể hiện ra, hắn nhớ được lúc hắn cứu lấy Kai, cậu ấy vẫn cứng rắn như thế này, cho dù đối diện với ba tên cướp hung mãnh, Kai vẫn không lùi bước, chính vì lý do đó Nathan rất coi trọng Kai và tặng cho cậu con dao găm đó, một loại vũ khí mà Nathan đã bỏ ra nhiều thứ để có được.

‘’Cảm ơn ngài vì con dao găm này.’’ Kai đưa lên con dao găm và nói.

‘’Nếu không có nó, tôi sẽ không thể tham gia vào một trận chiến ở cấp độ này được.’’

Đúng thật là vậy, Kai sẽ không thể tổn thương đến Venger nếu chỉ dùng những vũ khí bình thường, con dao găm này đã giúp cậu tiêu diệt được nhiều Venger, và đạt được nhiều tinh thể tiến hóa.

‘’Ngài nên nghỉ ngơi đi.’’ Kai khẽ nói.

‘’Không sao, ta vẫn còn có thể tiếp tục.’’ Nathan vươn người đứng lên, hắn cầm lấy cây kiếm dài to bản và hào hùng nói.

‘’Nếu như ta nghỉ ngơi trong khi một cậu bé như nhóc đang chiến đấu thì đó chính là một sự thất bại.’’ Nathan nói tiếp.

‘’Haha! Tôi tưởng anh còn phải nằm dài ở đó một lúc đây.’’ Có tiếng nói thô lỗ vang vào tai của Nathan.

‘’Hừ!’’ Nathan hừ lạnh, nhìn Derek đang chống lấy thân thể cao to bằng thanh kiếm, hắn đã gần đến giới hạn rồi.

‘’Nhiệm vụ của chúng ta chưa kết thúc, đi thôi nào.’’ Lucas bước lên một bước, đôi chân nặng nề, nhưng ánh mắt hắn lại không thể hiện sự nặng nề đó một chút nào.

Và cứ thế, từng thành viên của Quân Đoàn Gaia đứng lên, dùng toàn bộ sức mạnh của họ tham gia vào trận chiến…!
Bình Luận (0)
Comment