Quang Minh Giáo Đình Tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 221

Đáng lý ra, cá sấu khổng lồ không thể nào rơi vào tình cảnh gần như là tuyệt vọng như vậy được. Ít gì nó cũng có thể chạy trốn và chỉ bị thương nặng thôi.

Trước đó, cá sấu đã chiến một trận với Mặc Hàn làm nó tiêu hao nhiều sức lực và năng lượng vào đó. Bây giờ, chiến đấu với một con nhện cùng cảnh giới và thêm nhiều nhện khổng lồ khác, thân thể nó càng ngày càng chậm dần, nó đã kiệt sức.

Mắt thấy hàng ngàn con nhện nhào tới như một dòng lũ bất tận, cùng với đòn tấn công trí mạng đến từ nhện khổng lồ vàng. Sinh mệnh của nó đã ở hoàn cảnh ngàn cân treo sợi tóc, nhưng ánh mắt của nó vẫn hiên ngang, đôi mắt của dã thú kiệt ngao bất tuần lạnh lùng nhìn khung cảnh trước mặt.

Năng lực tiến hóa hệ thủy tạo thành nhiều viên đạn nước bắn tới, tàn sát một mảnh nhện đen, nó vẫn chưa chịu khuất phục với vận mệnh, đến cuối cùng, nó vẫn là nó, một sinh vật thống trị một vùng đất rộng lớn, há có thể cam tâm chịu chết ở đây?

“Gào!!” Tiếng gào thét của cá sấu vang đến tận trời xanh làm nhiều con nhện bị đẩy lùi, thính giác của chúng bị vỡ vụn.

Nhưng mà, tất cả những hành động giãy dụa đó chỉ là vô ích, con nhện màu vàng dùng tốc độ kinh hồn đâm tới, những cái chân như lưỡi dao sắc nhọn muốn xoắn nát cơ thể của con cá sấu thành nhiều mảnh.

Nhện vàng tựa hồ có thể nhìn thấy cảnh tượng nó thôn phệ con cá sấu rồi tiến hóa đến một thực thể mạnh hơn, sau đó là quét ngang toàn bộ, độc bá một vùng trời. Cảnh tượng như vậy càng thúc đẩy con nhện vàng.

Mắt thấy nhện vàng đã đến gần con cá sấu, nó giáng lâm lên phần đầu, chỉ cần đánh trúng một đòn mà thôi, phần đầu con cá sấu sẽ bị cắt thành nhiều mảnh, chết không thể chết lại.

Cả thế giới lâm vào sự yên tĩnh đến ngột ngạt, như đang chờ mong thời khắc nhện vàng kết liễu con cá sấu vậy.

Bành!!

Một thanh vang lên phá vỡ bầu không khí yên lặng, hàng chục ngàn đôi mắt của lũ nhện dồn vào con cá sấu, hình ảnh đế vương của chúng xé xác con cá sấu đã không diễn ra. Mà nơi đó xuất hiện thêm một thân ảnh.

Một tay cầm lấy cái thuẫn hoàng kim đang ở tư thế đập tới, ở sau lưng là đôi cánh rực rỡ đang tỏa sáng thu hút tất cả ánh nhìn, nụ cười trên môi thân ảnh đó trở nên cực kỳ đáng ghét trong mắt lũ nhện.

Chúng biết được tên nhân loại này, đó không phải là một trong những tên đã làm cho quá trình tiến hóa của vương bọn chúng bị đứt đoạn hay sao?

Ầm!! Mặt đất hơi run rẩy một chút, cả đàn nhện ngó lại về phía đó, rốt cuộc thì bọn chúng nhìn thấy vương rồi, mà tình trạng của nhện vàng không được tốt cho lắm.

Vài cái chân đầy kiêu ngạo của nó đã cong lại và vỡ vụn, thân thể khổng lồ đáp xuống mặt đất tạo thành một hố sâu và chảy ra đầy máu tươi. Trong khoảnh khắc nhớ đời kia, nó đã bị một tên nhân loại đánh bay không thương tiếc.

Vì để cho đòn kết liễu con cá sấu càng thêm hoành tráng, nó đã nhảy lên bầu trời, cho nên nó không thể nào né tránh cái thuẫn hoàng kim rồi bị đánh bay trước cả bầy nhện.

Và cả bầy nhện đều dừng lại, im lặng một cách lạ thường, chúng không thể nào biết làm gì tiếp theo được.

“Gào!!” Một tiếng gầm gừ thê thảm phát ra từ nhện vàng, nó đứng lên, nhưng khoảng ba cái chân đã gãy và truyền đến cảm giác đau đớn tận linh hồn làm cho nó phải kêu ra.

Cả đàn nhện nghe được âm thanh này liền bạo động như bầy ong vỡ tổ, hai mắt của chuyển thành màu đỏ đậm dần như mất đi lý trí ít ỏi sau cùng của loài thú kia. Chúng xông lên dự định tấn công cá sấu cùng với tên nhân loại đáng hận.

“Thế mà không chết?” Thanh Vũ khẽ lẩm bẩm quan sát con nhện vàng chỉ bị thương nặng, quả nhiên sinh vật có thể chiến vượt cấp có khác, nhận lấy một đòn tấn công toàn lực của Thanh Vũ mà còn có thể đứng lên được.

Con cá sấu đã ngây ra như ngỗng, nó nhận biết được người thanh niên này, kẻ đã tiễn đưa một bữa ăn ngon lành và miễn phí cho nó, phải nói rằng ký ức nó đã khắc sâu Thanh Vũ, nó hiếu kỳ tại sao một sinh vật nhỏ bé như vậy lại có năng lực đánh bại con cóc, bây giờ càng là đánh bay con nhện mạnh ngang hàng với nó.

Đôi mắt hiện lên một tia khó hiểu, tại sao người thanh niên này lại cứu nó, nếu mà một sinh vật khác dám cướp thức ăn của nó thì nó sẽ liều cả mạng sấu để giành lại tôn nghiêm. Vì thân thể nó suy yếu đến không còn chút sức lực nên nó đành phải nằm im và nhìn xem diễn biến.

Thanh Vũ nhìn thấy hàng chục ngàn con nhện to nhỏ lao đến chỗ hắn với lửa giận ngập trời, cảnh tượng này trùng kích thị giác của Thanh Vũ không nhẹ, nhưng nghĩ lại, Thanh Vũ đang ở trạng thái kích hoạt danh hiệu, cảnh giới tăng đến Tứ Dương trung kỳ, hắn còn là nhị tinh thiên tài, với một số yếu tố khác, cho dù cường giả Tứ Dương hậu kỳ có đến đây thì cũng phải nằm lại.

Thanh Vũ hít sâu một hơi, ánh mắt lạnh lùng nhìn xem, linh lực ở trong cơ thể hắn đang cuồn cuộn như biển cả, sức mạnh này tạo cho toàn thân Thanh Vũ một cảm giác thoải mái đến nỗi muốn kêu thành tiến.

“Ê, ngươi có muốn chết không?” Thanh Vũ hơi quay đầu rồi dùng thần thức để truyền đạt thông tin cho con cá sấu khổng lồ. Hắn đứng đây là vì lý do nhiệm vụ, đương nhiên là phải thu phục con cá sấu trước.

Con cá sấu hơi giật mình khi nghe được âm thanh mà nó hiểu truyền vào não của nó. Rất nhanh thì con cá sấu hơi ngước đầu lên nhìn Thanh Vũ rồi lắc đầu thật mạnh. Ai mà không yêu quý sinh mệnh? Nếu có thể được sống thì con cá sấu sẽ liều hết mình.

“Gừ!!” Con cá sấu kêu một tiếng, giống như nó đang nói rằng: “Ngươi hỏi cái này làm gì?”

Tất nhiên, Thanh Vũ suy đoán ý tứ của nó mà thôi, Thanh Vũ tưởng rằng con cá sấu sẽ không thèm để ý đến hắn chứ, không ngờ nó lại gật đầu nhanh đến vậy, thế là Thanh Vũ liền nhảy lên thân thể của nó rồi nói:

“Nếu muốn sống vậy thì hãy thần phục ta!”

“Gào!!” Con cá sấu nộ hống, và vùng vẫy để cho Thanh Vũ rời khỏi cơ thể. Nói giỡn, tôn nghiêm của một sinh vật gần như đứng đầu chuỗi thức ăn không cho phép nó thần phục một sinh vật nhỏ bé.

“Ngươi không đồng ý thì ngươi sẽ chết ở đây!” Thanh Vũ trụ vững thân thể ở trên con cá sấu rồi nói tiếp. Lũ nhện đã nhào lên gần tới nơi rồi, và thời gian của Danh Hiệu rất ít, Thanh Vũ phải tiết kiệm từng chút một.

“Gào!!” Con cá sấu đáp lại Thanh Vũ là một tiếng gầm thị uy.

“Chỉ cần ngươi thần phục ta, ta sẽ giúp ngươi đánh bại con nhện vàng kia để ngươi có thể tiến hóa tiếp, không những vậy, ta còn hỗ trợ ngươi tiến hóa đến một mức độ mà ngươi không thể tưởng tượng được.”

“Hãy mau quyết định đi, là sống là chết chỉ cần ngươi nói một tiếng là được, lũ nhện kia rất sẵn lòng xé xác ngươi thành nhiều mảnh để làm một buổi tiệc đó.”

Nghe được Thanh Vũ nói, con cá sấu không hề vùng vẫy nữa, nó trầm mặc một chút rồi nhìn lấy đàn nhện khổng lồ và con nhện vàng ở đằng xa. Cuối cùng, hai mắt nó nhìn Thanh Vũ đang đứng ở trên đầu nó rồi dùng sức gật đầu.

“Gừ!!" Giữa tiến hóa và chết đi, sự hấp dẫn của cái đầu tiên quá lớn, cá sấu chỉ còn cách chấp nhận thần phục, nó tin tưởng Thanh Vũ có thể đánh bại nhện vàng, bởi vì nó cảm nhận được sức mạnh khủng bố ẩn trong người Thanh Vũ, nó hoảng sợ trước luồng áp lực này.

“Tốt lắm, bây giờ ta cần một giọt máu tươi của ngươi, ngươi đừng có phản kháng.” Thanh Vũ thấy con cá sấu đã chịu thần phục, hắn cười nói rồi lấy một ngón tay đâm vào con cá sấu, máu tươi dính lấy ngón tay của hắn.

Ngón tay của hắn đã được gia trì pháp thuật hệ kim, xé tan lớp vảy phòng ngự của con cá sấu chỉ là việc nhỏ mà thôi, con cá sấu nằm im không cử động, vết thương đó quá nhỏ bé không đáng kể so với thân thể khổng lồ của nó.

Từ khi Thanh Vũ đến gần và đặt chân lên đầu của con cá sấu, hắn mới cảm nhận được sự hung hăng từ tận xương cốt của nó, nói thật, loài sinh vật này quả là một tạo hóa thần kỳ của thiên nhiên.

Nghĩ đến cảnh nó sắp trở thành một thành viên của Giáo Đình, Thanh Vũ gạt bỏ suy nghĩ vu vơ. Hắn lấy ra một tờ giấy có màu trắng lấp lánh và rực rỡ, Thanh Vũ không biết được chất liệu làm nên tờ giấy là gì mà lại đẹp đẽ đến thế, đây là một vật phẩm có tên Giấy Khế Ước, Thanh Vũ đã tìm thấy nó ở trong cửa hàng của Hệ Thống, một tờ giấy có giá trị lên đến một triệu điểm tín ngưỡng.

Tác dụng của Giấy Khế Ước cũng như tên, cho phép người ta hoàn thành một cuộc giao dịch dựa trên những gì được ghi và Hệ Thống sẽ trở thành người giám sát, bất cứ ai dám làm trái khế ước sẽ bị trừng phạt dựa trên những điều khoản được ghi trên đó.

Thanh Vũ suy nghĩ ra những điều khoản và chúng biến thành những chữ cái in lên Giấy Khế Ước, đây là một số điều khoản để làm cho con cá sấu thần phục Giáo Đình, Thanh Vũ không để cho nó trực tiếp thần phục mình là vì hắn dự định để nó ở gần bảo vệ Thập Linh Hỏa thành, nếu như Thanh Vũ rời khỏi sợ rằng nó sẽ phản bội và tấn công ngược trở lại.

Cho nó thần phục Thập Linh Hỏa thành thì nó sẽ bị ràng buộc, và chỉ có những thành viên cấp cao mới có quyền ra lệnh cho cá sấu làm việc, một số thành viên thường thì đừng mơ mộng làm gì.

Dù có hơi lo xa, Thanh Vũ đành phải làm thế cho chắc ăn, tính mạng của vài chục ngàn người quá lớn, Thanh Vũ không gánh chịu nổi nếu họ chết đi vì bị tàn sát bởi cá sấu khổng lồ.

Thanh Vũ lấy ngón tay nhuốm đầy màu rồi chấm lên Giấy Khế Ước, máu tươi này được cá sấu đồng ý, vì vậy Thanh Vũ không hề bắt buộc nó ký giấy khế ước. Thanh Vũ dùng thần thức in lên một tia ấn ký lên đó để xác nhận cả hai bên đã đồng ý.

Tờ Giấy Khế Ước bộc phát ra quang mang màu trắng rồi biến thành hai vệt ánh sáng bay vào đầu của Thanh Vũ và con cá sấu khổng lồ, đến đây thì con cá sấu đã hoàn toàn bị thu phục.

Kế tiếp, Thanh Vũ quay đầu nhìn lũ nhện kia, một trận chiến đang chờ đợi hắn, Thanh Vũ không sợ hãi, hắn biết mình là Giáo Hoàng, tất nhiên trên vai phải gánh áp lực nặng nề, Thanh Vũ phải cải thiên bản thân, từ chiến đấu cho đến phát triển Giáo Đình.

Trận chiến với một tổ nhện chỉ là một cục đá nhỏ đang ngán đường hắn mà thôi, và ngay bây giờ đây, hắn sẽ đã cục đá kia khỏi con đường khó khăn này!! 
Bình Luận (0)
Comment