Quang Minh Giáo Đình Tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 224

“Mặc lão, Giáo Hoàng có thể chiến thắng được hai con quái vật ấy cùng một bầy nhện đen hay sao?” Trên đường bay đến hỗ trợ đội của Richard và Dieter, Rinka chần chờ một chút rồi hỏi Mặc Hàn với giọng nói lo lắng.

Sự xuất hiện của Thanh Vũ rất kịp thời và cứu lấy nhiều thành viên của Quân Đoàn Gaia do cô chỉ huy, nếu không có Thanh Vũ ngăn chặn và đánh lui bầy nhện, có lẽ nhiều thành viên sẽ vĩnh viễn ở lại nơi đó.

Rinka nghĩ, hẳn là trinh sát đoàn thông báo tin tức về tổ nhện cho Thanh Vũ, nên hắn đã nhanh chóng chạy đến như vậy, hành động của Thanh Vũ cho thấy hắn lo lắng an toàn của Rinka cùng với Quân Đoàn làm Rinka hơi cảm động.

Mặc Hàn nhắm mắt lại một lát rồi mở ra và nói: “Giáo Hoàng là người rất thần bí, cho dù ở trong Giáo Đình, tôi cũng không thể nào hiểu thấu được Giáo Hoàng.”

“Nhưng có một chuyện mà tôi chắc chắn, Giáo Hoàng nói được sẽ làm được, vì vậy chúng ta chỉ cần chờ đợi Giáo Hoàng chiến thắng trở về.”

Rinka bất ngờ khi nghe Mặc Hàn nói ra những lời như vậy, Rinka biết được Thanh Vũ cực kỳ tin tưởng Mặc Hàn, cả về phẩm chất lẫn năng lực, được một người thủ lĩnh trân trọng như vậy đó là một niềm vinh dự lớn lao.

Theo như biểu hiện trước đó của Mặc Hàn, lão ta lúc này đã có thể chiến đấu với con sinh vật cá sấu khổng lồ mà không bại, cảnh giới như vậy đặt ở trong Giáo Đình cũng là tồn tại hàng đầu. Nay lại nghe được dù cho là một thành viên quan trọng như Mặc Hàn vẫn không hiểu được Thanh Vũ, làm sao cô không ngạc nhiên cho được chứ?

“Nếu Mặc lão đã nói như vậy thì tôi không còn lo lắng gì nữa.” Rinka gật đầu trả lời Mặc Hàn.

Nathan tiến lên bay song song với Rinka rồi nói: “Quân Đoàn Trưởng, Mặc lão, trinh sát đoàn vừa thông báo tới tin tức là Richard và Dieter thủ lĩnh đã chạm trán bầy bọ ngựa.”

“Ta hiểu rồi.” Rinka nói, bọ cánh cam của trinh sát đoàn có tốc độ chậm, không theo kịp bọn họ, vì vậy Nathan đã bắt lấy một bọ cánh cam vào tay để dễ dàng cho việc liên lạc.

“Chúng ta nên tăng tốc thôi.” Mặc lão nói xong, hắn liền bay nhanh hơn.

Rinka thấy vậy, cô ra hiệu cho những thành viên ở sau rồi tăng tốc theo. Cô vẫn còn suy nghĩ về Giáo Hoàng, hắn ta giống như một ngọn núi đầy sương mù bao phủ quanh năm, không có một người nào có thể thăm dò hết được ngọn núi đó. Dù vậy, Rinka vẫn có thể nhận thấy được một điều.

“Ngọn núi càng cao thì càng cô độc, không biết Giáo Hoàng đã cao đến mức nào rồi?”

Hơn năm trăm người có sức mạnh đạt đến Nhị Dương kỳ trở lên, nhất là Mặc Hàn đã đạt đến cảnh giới nửa bước Tứ Dương kỳ, bọn họ bay ở trên không trung của khu rừng, tạo thành một cỗ áp lực vô hình đè nén những nơi mà họ bay qua, nhiều loài sinh vật cảm nhận được liền núp ở trong hang run lẩy bẩy, không dám động đậy dù chỉ một chút.

Sau khi Quân Đoàn Gaia biến thành các điểm đen ở cuối chân trời thì bọn chúng mới ló đầu ra, hai con mắt kinh hãi, tựa hồ chúng còn chưa tỉnh hồn lại.



Richard, Dieter cùng với Quân Đoàn Gaia đứng ở trên những ngọn cây cao, bay ở không trung tốn rất nhiều linh lực, cường giả Nhị Dương kỳ cũng không trụ được lâu, cho nên bọn họ phải tiết kiệm từng chút một trước trận chiến sắp tới.

Lúc này thì Quân Đoàn Gaia nhận được thông tin về bầy bọ ngựa và đang ở trên đường để ngăn chặn bọn chúng.

“Bầy bọ ngựa này có khoảng mười ngàn con, trong đó có một số con khá nổi bật vì vậy chúng là các bọ ngựa có chiến lực cao nhất, trong đó có một con bọ ngựa màu vàng sặc sỡ, lấp lánh dị thường, nó được bảo vệ ở trung tâm, chắc chắn nó là con đầu đàn.” Richard đứng ở trên một ngọn cây cổ thụ xanh biếc thô to, hắn vừa nói vừa vuốt ve hai cây liêm đao quý giá.

Chúng là pháp bảo đứng đầu ở trong cảnh giới Tam Dương kỳ, Thanh Vũ đã phân phát mỗi quân đoàn trưởng một loại vũ khí như vậy.

Dieter ở một bên, hắn gật đầu nhẹ nói: “Nhiệm vụ của chúng ta là đánh chặn bầy bọ ngựa, cầm chân chúng để chúng không thể vượt qua đây, nếu có thể tiêu diệt chúng thì hãy tiêu diệt luôn cho nhanh gọn.”

Âm thanh của Dieter hung hăng, nói đến bọ ngựa thì Quân Đoàn Gaia có ấn tượng không tốt với giống loài này, căn cứ đã bị bọn chúng tấn công một lần, nhiều người bao gồm các thành viên vào sinh ra tử với họ đã chết đi, sao họ không hận lũ bọ ngựa cho được chứ?

“Theo thông tin mới nhất thì Giáo Hoàng đang đối mặt với con cá sấu khổng lồ cùng bầy nhện một mình, còn Mặc lão, Rinka và Quân Đoàn đang trên đường đến đây, cho nên chúng ta hãy câu thời gian để chờ đợi bọn họ.” Richard nghe Dieter nói, hắn lắc đầu trả lời, việc chiến đấu và chém giết cả một bầy sinh vật lớn đến vậy sẽ làm cho Quân Đoàn tổn thất trầm trọng, kế hoạch tốt nhất hiện giờ là câu thời gian cho đến khi tiếp viện tới.

“Giáo Hoàng đang chiến đấu với lũ quái vật đó một mình?” Dieter thốt lên một cách kinh ngạc, hắn biết được tổ nhện kia khủng bố đến chừng nào, Quân Đoàn do Rinka chỉ huy có chiến lực mạnh nhất nhưng lại chỉ có thể bỏ chạy cầu sinh mà thôi, Dieter biết Thanh Vũ rất mạnh, nhưng qua những gì mà Thanh Vũ từng làm thì hắn suy đoán được Thanh Vũ không mạnh hơn hắn là bao.

Khi tiêu diệt một lũ bọ ngựa ở căn cứ còn cần dùng đến một quả tên lửa, nếu Thanh Vũ có thể đánh bại bọn chúng chỉ bằng sức mạnh bản thân thì Dieter sẽ cho rằng Thanh Vũ có khả năng chống lại lũ nhện và cá sấu khổng lồ.

“Đây là quyết định của Giáo Hoàng, hắn không phải là một người ngu ngốc hay thanh niên nhiệt huyết không biết tự lượng sức mình.” Richard nói bằng giọng tin tưởng. Sau trận chiến với lũ Venger, suy nghĩ của Richard về Thanh Vũ đã tốt hơn nhiều.

“Giáo Hoàng thật mạnh mẽ, tôi rất chờ mong một ngày được đánh với ngài ấy một trận.” Derek đứng ở sau lưng hai người, hắn nghe được cuộc trò chuyện, hai mắt đầy nhiệt huyết, cơ thể to lớn với những đường cong lực lưỡng và cơ bắp tràn trề, hắn như một con gấu giữa rừng thiên nhiên hoang dại vậy.

Richard cười khổ, tên này có tính khí táo bạo và hành động chỉ bằng sức mạnh chứ không thèm nghĩ bằng não, nhưng Richard biết được Derek có vẻ bề ngoài hung ác này lại là một người tốt thường xuyên giúp đỡ mọi người, ở trong những trận chiến, hắn luôn luôn là người kề vai sát cánh với Richard ở tiền tuyến.

Richard thấy Derek hưng phấn và có ý nghĩ muốn đánh một trận với Thanh Vũ, hắn vừa định khuyên can vài câu thì bất ngờ có tiếng đập cánh dồn dập vọng từ đằng xa.

“Bọn chúng tới rồi, tất cả mọi người chuẩn bị chiến đấu.” Richard cao giọng nói.

Một ngàn thành viên Quân Đoàn Gaia liền vào trạng thái chuẩn bị, ánh mắt tập trung rợn người, mỗi một trăm thành viên kết thành một Bách Thánh Trận, mười thân ảnh khổng lồ xuất hiện giữa khu rừng yên lặng như thả một cục đá vào hồ nước, các loài sinh vật cảm nhận được nguy hiểm, chúng liền chạy trốn ra xa.

Dieter nghiêm túc nhìn về phía trước, lũ bọ ngựa như cơn lốc xoáy khổng lồ cuốn tới, lít nha lít nhít, số lượng kinh người, mỗi con đều cao khoảng hai mét, các đôi càng cứng cỏi sắc bén chiếu sáng dưới ánh nắng mặt trời. Dieter không chú ý đến bọn ở vòng ngoài quá nhiều, hắn dùng thần thức tràn vào bầy bọ ngựa và tìm đến được lũ bọ ngựa ở vòng trong.

Mỗi một trong đó đều cao ba mét trở lên, Dieter hơi cảm nhận liền biết được sức mạnh của bọn chúng ở khoảng cảnh giới Tam Dương sơ kỳ, hơn mười con đạt đến Tam Dương trung kỳ, và một con đạt đến Tam Dương hậu kỳ, đó cũng là con đầu đàn có màu vàng lấp lánh.

Dù cho bây giờ là giữa trưa, nắng gay gắt, thế mà con bọ ngựa đầu đàn vẫn trở thành tâm điểm thu hút tất cả mọi ánh nhìn. Dieter và Richard vừa thấy con đầu đàn này liền bộc phát ra một cỗ sát khí khiến tim người giá lạnh.

“Là nó, con bọ ngựa đã dẫn bầy đến tấn công chúng ta, sau đó bị Giáo Hoàng đánh đến chạy trốn.” Derek lên tiếng trước bằng giọng phẫn nộ, hắn hận nhất là lũ bọ ngựa, nhưng càng hận hơn là con đầu đàn đó, vì nó mà hàng trăm thành viên của Quân Đoàn đã chết đi.

“Derek, cậu không được hành động lỗ mãng, nhiệm vụ của chúng ta chỉ là câu thời gian mà thôi.” Richard liếc Derek rồi lên tiếng nhắc nhở.

“Xem ra đây là một trận khổ chiến, hai chúng ta chỉ có thể cản đường lũ bọ ngựa Tam Dương trung kỳ, nhưng lại không có cách nào chống lại con đầu đàn.” Dieter suy nghĩ rồi nói.

“Hai vị Quân Đoàn Trưởng cứ yên tâm, tôi sẽ chặn lại con đầu đàn cho đến khi Quân Đoàn Trưởng Rinka đến đây.” Derek xung phong nhận việc, khí thế mà hắn phát ra, bất thình lình đạt đến cảnh giới Tam Dương sơ kỳ.

Nghe Derek nói thế, Dieter và Richard trầm ngâm trong chốc lát, Lucas nhìn thấy họ chưa quyết định, hắn nói ra: “Derek đã đạt đến cảnh giới Tam Dương sơ kỳ do hấp thụ viên tinh thể tiến hóa có năng lực tái sinh, ở trong chúng ta, Derek là người duy nhất có khả năng cầm chân con đầu đàn, xin hai vị Quân Đoàn trưởng hãy đồng ý.”

“Derek, tôi biết cậu hấp thụ viên tinh thể tiến hóa là do ba Quân Đoàn Trưởng đồng ý, bởi vì chỉ có cậu mới thích hợp với năng lực tái sinh đó, nhưng có được tinh thể tiến hóa thì áp lực và trách nhiệm của cậu cũng tăng lên, quyết định của tôi cùng hai Quân Đoàn trưởng có lẽ quá ích kỷ đối với cậu.” Richard nhìn Derek thật sâu rồi nói.

Derek nghe vậy, hắn nở nụ cười càng rỡ nói: “Tôi biết các vị Quân Đoàn trưởng ra quyết định thế là vì lợi ích của Quân Đoàn, và cũng biết được ý nghĩ của các vị là gì.”

“Derek này chỉ cần bảo vệ được mọi người, chỉ cần có sức mạnh để cùng mọi người chiến đấu thì chỉ chịu một chút đau khổ tính là gì?”

Nói đến đây, âm thanh của Derek trở nên có khí phách lạ thường, kết hợp với thân thể to lớn làm hắn càng cao to, giọng nói sảng khoái không bị bất cứ thứ gì gò bó, hào sảng đến lòng người rung động. Rõ ràng, Derek suy nghĩ được thế vì hắn đã lĩnh ngộ được ý cảnh của riêng mình!

Nhận lấy năng lực tái sinh đồng nghĩa với việc luôn luôn đối diện với những nguy hiểm lớn nhất, ở trong trường hợp này, Derek sẽ cản bọ ngựa đầu đàn, sự chênh lệch về cảnh giới sẽ bị bù đắp bởi năng lực tái sinh. Derek sẽ bị chém thành vài ngàn mảnh, sẽ bị con bọ ngựa đầu đàn hành hạ, chỉ nghĩ đến đây thôi thì ai cũng rùng mình. Thế mà, Derek lại xung phong không chờ đợi Quân Đoàn Trưởng ra lệnh cho hắn.

“Thật xin lỗi vì đã đánh giá thấp cậu, Derek!” Richard hơi cuối người về phía Derek rồi nhận lỗi bằng giọng phát ra từ tận đáy lòng.

“Derek, cậu có tố chất của một lưu manh đó, thế nào? Muốn trở thành lưu manh hay không? Tôi sẽ đưa cậu một vị trí đại ca ở trong băng của tôi.” Dieter cười nói.

“Tôi sẽ nghiêm túc cân nhắc lời đề nghị này!” Derek nghiêm giọng nói.

Trong lúc đó thì cả bầy nhện đã kéo tới như một cơn giông tố nuốt chửng tất cả sinh vật nào dám cản đường của chúng, trong nháy mắt, bọn chúng đã kéo thẳng tới Quân Đoàn Gaia, chiến đấu liền nổ ra.
Bình Luận (0)
Comment