Quang Minh Giáo Đình Tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 257

Zynei dùng đôi mắt màu bạc nhìn vào bốn tên Hộ Vệ đứng gần, không phân biệt rõ đâu là nhãn cầu, đâu là tròng trắng nữa, chỉ thuần túy một màu bạc lạnh nhạt, coi thường tất cả, hắn không phải là Zynei nữa rồi, bây giờ, thứ tồn tại ở trong thân xác đó là một Venger không có tình cảm, chỉ có giết chóc để tiến hóa.

“Không ổn!” Thanh Vũ thấy vậy, hắn vội vàng giải trừ đi lực lượng phong ấn bốn tên Hộ Vệ, rồi ngay tức khắc Quang Minh Thánh Dực hiện ra ở trên lưng, đôi cánh màu hoàng kim rực sáng khẽ vỗ một cái, Thanh Vũ liền dùng tốc độ cực nhanh phóng tới Zynei.

“Không!!”

“AA, cứu!!”

“Cứu! Cứu!!”

Bốn tên Hộ Vệ khi có thể điều khiển được cơ thể, bọn chúng liền gào lên một cách thảm thương, cơ thể ngã quỵ xuống mặt đất rồi bò về phía sau, đôi mắt hoảng sợ tột cùng nhìn vào Zynei, một con quái vật cao ba mét đang tản mát ra khí thể màu đen như một lớp sương dù bao phủ toàn bộ cơ thể.

Cái khí thể phát ra từ Zynei làm cơ thể bốn tên Hộ Vệ lạnh lẽo và trĩu nặng, rõ ràng Hộ Vệ chẳng là cái thá gì trước một Zynei đã biến đổi hoàn toàn, chỉ là uy áp của Zynei mà thôi, bốn tên Hộ Vệ còn không thể chịu đựng được.

Zynei quét nhìn bọn họ một cái, trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, cánh tay dài thòn của Zynei lóe lên một cái tựa như một cây roi chớp nhoáng quét một vòng.

Thân thể của bốn tên Hộ Vệ liền bị cắt làm hai, vết cắt cực kỳ ngọt, sức phòng thủ của bọn họ, cái thân thể cứng cáp Nhị Dương sơ kỳ đối với Zynei không khác gì một chiếc lá mỏng manh, thân thể họ bị chia làm hai phần, chết không thể chết lại, còn một đôi mắt không cam lòng trợn lên.

“Đáng chết!”

Ngay lúc này, Thanh Vũ đã phóng tới gần Zynei, một quyền ẩn chứa toàn bộ sức mạnh thân thể oanh tới, làm phát ra âm thanh ầm ầm, không khí bạo liệt.

Zynei quay đầu một trăm tám mươi độ nhìn Thanh Vũ, cơ thể hắn linh hoạt xoay chuyển, rồi đánh ra một quyền bằng cánh tay to lớn.

Ầm!!

Một âm thanh ầm ầm vang ra, hai nắm đấm va chạm trực tiếp với nhau tạo thành một cơn gió mạnh mẽ quét ngang, các sạp hàng bị cuốn bay lên không trung rồi rơi xuống, mà lớp đá ở dưới chân Thanh Vũ rạn nứt rồi bong tróc bay lên.

Bịch! Bịch! Bịch!

Cánh tay Thanh Vũ đau đớn, sức mạnh từ Zynei đã vượt qua hắn khiến hắn phải lùi lại ba bước, từng chân giẫm mạnh xuống mặt đất để lại một dấu vết sâu hoắm.

Zynei không biểu tình, cho dù đánh lui Giáo Hoàng, kẻ có quyền lực nhất ở đây, khuôn mặt dị tợn của hắn nhìn Thanh Vũ, rồi sau đó Zynei đá tới, một chân dài thòn có các móng vuốt nhọn hoặc, tạo ra âm thanh xé gió, muốn xuyên thủng cơ thể của Thanh Vũ.

Sau khi sử dụng Thiên Phú Chi Tinh, tất cả tính chất của Thanh Vũ đều tăng lên một bậc, cho phép Thanh Vũ có thể biết rõ chuyện gì đang xảy ra và suy tính bước kế tiếp. Đôi cánh Quang Minh Thánh Dực đột ngột tỏa ra ánh sáng vạn trượng, Thanh Vũ kích hoạt chức năng của nó, lực chiến của Thanh Vũ tăng gấp mười lần.

Ánh mắt Thanh Vũ mãnh liệt, hắn biến mất khỏi tầm mắt của Zynei, né tránh đi đòn tấn công từ cái chân đang mang theo sức mạnh hủy diệt, lúc Thanh Vũ hiện ra thì hắn đã đứng gần Zynei rồi đấm ra một quyền, có thể thấy các ký hiệu nhộn nhạo tạo thành một vòng tròn pháp thuật hệ kim gia trì trên nắm đấm đó, nó tăng lên sức phá hủy và làm cánh tay Thanh Vũ cứng rắn hơn.

Oanh! Một tiếng nổ vang trời, nắm đấm của Thanh Vũ đấm thẳng vào ngực của Zynei, cơ thể Zynei liền bay ra như một tia chớp màu đen, Zynei đụng nát vài tòa nhà ở gần đó mới dừng lại.

Mà Thanh Vũ không khá hơn bao nhiêu, cái cơ thể sau khi biến đổi kia cứng rắn phi thường, cánh tay của Thanh Vũ đã bị thương sau khi đánh bay Zynei, nắm đấm chảy ra máu tươi màu đỏ rồi rơi xuống nền đất, vẽ ra một đóa hoa máu.

Bây giờ thì những người khác mới phản ứng kịp, Thanh Vũ hành động hoàn toàn dựa vào bản năng, bởi vì hắn xác định Zynei rất nguy hiểm, cho nên cơ thể Thanh Vũ tự di chuyển rồi tấn công Zynei, muốn đánh một đòn phủ đầu.

“Giáo Hoàng!!” Ba Quân Đoàn Trưởng kinh hô.

“Zynei biến thành Venger rồi?” Siras ngạc nhiên, tại sao Zynei lại biến thành thứ sinh vật khát máu mất đi lý trí, mặc dù Zynei chưa hề bị độc tính của năng lượng tiến hóa xâm nhập? Thứ độc tính đó chỉ tồn tại trong cơ thể của Venger, khi chiến đấu con người thường tránh bị thương để không bị dính độc, Zynei chưa hề bị thương bởi một Venger nào hết.

“Mặc kệ, mọi chuyện tới nước này, xem ra Zynei có thể câu thêm thời gian, đây là cơ hội tốt, phải mau thông báo cho đám người kia hành động.” Ánh mắt Siras hiện lên tia sáng lạnh lẽo, nhân cơ hội mọi người không chú ý đến hắn, hắn sử dụng truyền âm phù.

“Siras đại ca, chúng ta nên làm gì tiếp?” Một tên Hộ Vệ không khỏi hỏi.

“Đương nhiên là giết ra một con đường sống, ta sẽ dẫn đầu, các ngươi hãy theo sau ta, oanh kích ba Quân Đoàn Trưởng rồi chạy trốn.” Siras trả lời, sau đó thân thể hắn liền biến lớn, lông lá xuất hiện phủ khắp toàn thân, mà đầu của hắn lại biến thành đầu của một con chó sói.

Nhịn Siras đang là một con người, chỉ trong chớp mắt lại biến thành một con sói xám đứng bằng hai chân, cao năm mét, khí tức càng trở nên cường đại hơn không dưới mười lần, đám Hộ Vệ lùi lại vài bước, ánh mắt nghi hoặc và đề phòng.

“Đừng lo lắng, ta vẫn là chính ta, đây là năng lực tiến hóa, nếu các ngươi không muốn chết thì hành động nhanh!” Siras mở miệng nói, hàm răng trắng tinh sắc bén, ở trạng thái chó sói, một năng lực tiến hóa đến từ năng lượng tiến hóa, cho phép gen của hắn biến đổi thành loài sinh vật mạnh mẽ, tại thời khắc này, hắn có thể chiến một trận với cường giả Tam Dương sơ kỳ.

“Được!” Đám Hộ Vệ vui mừng nói, tay cầm chặt vũ khí.



“Venger?” Rinka bối rối nói, ánh mắt hiện lên vẻ không thể tin, rõ ràng đó là một con người sống sờ sờ, tại sao lại biến thành Venger, mà lại còn phát ra một cỗ khí tức khiến tim cô đập nhanh nữa chứ.

“Chúng ta có nên giúp đỡ Giáo Hoàng không?” Dieter lo lắng nói, cái áp lực từ Venger khiến cơ thể hắn phản ứng lại một cách mãnh liệt, Richard không khá hơn là bao nhiêu.

“Ta không cần giúp đỡ, ba vị nên bắt lấy Siras và đồng phạm, đừng có để cho bọn họ chạy thoát.” Đang lúc hoang mang, âm thanh của Thanh Vũ vọng vào đầu của họ.

Nhận được truyền âm, ba người quay sang chú ý đến Siras, mà hắn đã hóa thành một con sói xám từ bao giờ, cái khí tức mạnh mẽ khiến ba người phải coi trọng, nghiêm túc đối đãi Siras.

“Giết!” Siras tru lên một tiếng, hắn giẫm mạnh xuống mặt đất rồi bắn tới Richard như một viên đạn, chớp mắt, Siras đã đứng trước mặt Richard, nụ cười hung ác, đôi mắt chó sói hoang dại, lãnh khốc nhìn chầm chầm vào Richard, một móng vuốt đâm tới.

“Hừ!” Richard hanh một tiếng, hắn liền biến thành một vệt bóng đen xuất hiện ở bên cạnh Siras, móng vuốt của Siras đâm vào mặt đất, khiến cả một khu vực mặt đất vỡ vụn, tạo ra một hố sâu.

Richard nắm thanh chủy thủ trên tay rồi đâm vào hông của Siras.

“Keng!”

Chủy thủ chạm vào da của Siras như va chạm vào kim loại, một âm thanh nhói tai vang lên, Richard bất ngờ, nhưng lập tức ánh mắt hắn lóe lên, hai tay dùng sức dồn vào chủy thủ, mà mũi chủy thủ phá ra lớp da và lông kia, rồi cắm sâu vào thân thể Siras.

“GAA!” Siras gầm gừ, một chân đá tới, không khí phát ra tiếng trầm đục.

Richard lại biến mất trước cái chân của Siras, lúc hiện ra thì đã cách hắn mấy chục mét rồi. Siras nhe răng nhìn Richard, vết thương bên hông nhúc nhích rồi khép lại trong vài giây ngắn ngủi, đột nhiên, Siras cảm thấy nguy hiểm từ phía trên bầu trời.

Hắn nhìn thấy Dieter với khuôn mặt tức giận, ngọn lửa nhảy múa ở trên thân thể, Dieter dồn linh lực vào nắm đấm rồi đấm ra một quyền, tạo thành một hỏa quyển to khoảng mười mét giáng thẳng vào Siras ở bên dưới.

Siras vội vàng tránh né, nào dám chính diện chống lại hỏa quyền với nhiệt độ khủng khiếp đó. Hỏa quyền va chạm vào mặt đất, rồi nổ tung thành một ngọn lửa thiêu đốt vùng trời, rất nhanh thì Dieter hút một cái, ngọn lửa bị hắn hút vào miệng, mà Siras mặt dù tránh được nhưng lông trên đôi chân hắn bị cháy trụi hết.

“Hai người các ngươi đang ỷ đông hiếp yếu?” Siras híp mắt lại rồi nói, hắn hơi chú ý bên kia, Rinka đã phá vỡ thế kết hợp của ba mươi mấy tên Hộ Vệ rồi đánh bọn chúng trọng thương, nằm hỗn loạn trên mặt đất, và mục tiêu kế tiếp của Rinka là Siras, ánh mắt cô lạnh lùng nhìn hắn.

“Ngươi có thể làm gì khác nữa sao?” Dieter cười lạnh.

“Đúng vậy, bọn Hộ Vệ đã làm tốt nhiệm vụ một cách xuất sắc, câu đủ thời gian để ta có thể chờ đợi đến cứu binh.” Siras cười khẽ nói, ánh mắt nhìn chằm chằm Dieter, sát khí ẩn hiện, nếu không có vài chục tên Hộ Vệ kia, hắn sẽ bị ba Quân Đoàn Trưởng vây công, chưa chắc có thể đợi được đến giờ phút này.

“Ra đây đi, đừng có nắp nữa, lúc này là cơ hội tốt để bắt lấy tên Giáo Hoàng rồi đào ra bí mật của hắn.” Siras quay qua một bên rồi nói.

Ba Quân Đoàn Trưởng nhìn lại, con đường rộng rãi, có một vài người nhẹ nhàng bước đi, đó là bốn người đàn ông, trong đó có hai người lực lượng như gấu đen, một người gầy còm mũi ưng, còn lại một người có bộ dạng như thanh niên, ánh mắt tự tin.

“Các ngươi thật là lâu lắc.” Siras lắc đầu nói.

“Ta còn tưởng ngươi sẽ bị chúng đánh thành chó chết rồi chứ.” Người thanh niên cười to nói, không kiêng nể gì Siras, bất thình lình khí tức của hắn đã đạt đến Tam Dương sơ kỳ, đôi mắt của hắn kỳ dị, giống như có thể mê hoặc linh hồn của con người.

“Đây đúng ta một cơ hội tốt để bắt lấy Giáo Hoàng của Quang Minh Giáo Đình.” Người mũi ưng nói ra.

“Các ngươi là ai?” Rinka nhìn bốn người rồi hỏi.

“Ta tên là Amory, rất hân hạnh được làm quen với cô, Rinka Quân Đoàn Trưởng.” Amory nói, hắn chính là tên thanh niên có đôi mắt kỳ dị.

“Ta tên là Fergal, còn đây là Fergus em trai của ta.” Một trong hai người có thân thể như gấu đen trầm giọng nói.

“Nolan.” Người đàn ông mũi ưng tóc vàng phun ra một chữ.

“Được rồi, thời gian đã không cho phép nữa, ta và Fergal, Fergus sẽ ở đây để cản trở ba vị Quân Đoàn Trưởng, còn hai người các ngươi hãy đuổi theo Giáo Hoàng và con Venger kia, nhớ kỹ phải bắt sống!” Siras cắt ngang cuộc trò chuyện, giọng nói hấp tấp, vì Giáo Hoàng và Zynei đã chiến thành một đoàn, chạy đến nơi mà tầm mắt họ không thể thấy được.

Nolan gật đầu nói: “Tốt!”

Fergal, Fergus bước đến gần, đứng song song với Siras, biểu thị ra câu trả lời của họ.

“Không thành vấn đề.” Amory cười khẽ nói, sau đó hắn nhìn Rinka rồi nói:

“Người dân ở đây có tố chất thật tốt, thật là tiếc nuối, nếu như có thể mê hoặc các cư dân ở đây thì chúng ta có thể đạt được nhiều thời gian hơn rồi.”

“Ý ngươi là gì?” Rinka không hiểu hỏi.

“Trong vòng năm phút, Quân Đoàn Gaia của các vị sẽ không đến kịp để hỗ trợ rồi, phải biết ta đã dùng đến thủ đoạn mê hoặc gần một trăm tên thuộc hạ chỉ vì kế hoạch của ngày hôm nay thôi đấy.” Amoty cười nhạt trả lời, giọng nói không để ý đến sinh mạng của một trăm thuộc hạ đó.

“Tạm biệt.” Amoty vẫy tay chào rồi nhảy một cái, bắn người khỏi không trung, đuổi theo Giáo Hoàng.

Nolan liếc ba Quân Đoàn Trưởng một cái rồi đi theo sau.

Rinka, Dieter và Richard chỉ có thể trơ mắt nhìn họ rời đi vì có ba người đang cản đường.

“Đối thủ của các vị là chúng ta.” Siras nói ra.

“Giết!” Fergal, Fergus trực tiếp hơn nhiều, hai người anh em cuồng hống một tiếng rồi xông tới.

Siras cũng tham gia vào.

Rinka, Richard, Dieter không dám khinh thường, vận chuyển linh lực ở mức tối đa, chiến đấu thành một đoàn với bọn người Siras, pháp thuật hệ hỏa thiêu cháy một khu vực, mũi tên gào thét rồi nổ tung, bóng đen chớp nhoáng ủy mị, hai anh em gấu đen lực lưỡng oanh tạc bằng nấm đấm bằng nham thạch cứng rắn, một con sói xám với tốc độ nhanh kinh hồn di chuyển đâm ra từng móng vuốt đoạt mạng.
Bình Luận (0)
Comment