Quang Minh Giáo Đình Tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 290

Briona đứng trong một căn phòng rộng lớn, nhiệt độ ở nơi này rất thấp bởi vì nó được sử dụng như một nhà kho lạnh bảo quản thức ăn cho các đầu bếp chế biến.

Lúc này, có vài chục người đang khiêng những cái thùng xốp lớn, mỗi khi họ đi ngang Briona, họ liền mở nắp thùng để cho Briona quan sát các loại nguyên liệu ở trong đó, kiểm tra xem độ tươi của chúng và số lượng, Briona cầm một tờ giấy, cô dùng cây viết gạch chéo mấy cái tên ở trên đó.

“Còn khoảng ba mươi thùng hàng nữa.” Briona lẩm bẩm trong khi đám người cứ tiếp tục làm việc. Cô là người phụ trách chuyên về các nguyên liệu, vì vậy cô có nhiệm vụ kiểm tra xem số lượng tồn kho, và gửi đơn lên Giáo Đình để nhận bổ sung, hôm nay, cô đang kiểm tra số hàng vừa được đưa đến bởi Giáo Đình.

“Hãy cẩn thận một chút.” Briona nhắc nhở một người đặt cái thùng xuống đất một cách mạnh bạo.

“Xin lỗi.” Người kia nghe vậy, biết mình có sai lầm, hắn vừa gãi đầu vừa nói.

“Cô Briona, thùng này đặt ở đâu vậy?” Một người vừa đến phụ việc, hắn không hiểu cho lắm về vị trí của các loại nguyên liệu.

“Ở đây, chúng là loại thịt hươu tươi mới, cần phải được bảo quản với điều kiện tốt nhất, không thể để chúng ở gần các loại nguyên liệu khác được.” Briona chỉ vào một cái tủ kính rộng.

“Cảm ơn cô.” Người kia gật đầu, hắn khiêng thùng xốp đặt đúng vị trí rồi ra ngoài.

Công việc cứ thế tiếp tục, khoảng mười phút sau, khi các thùng hàng đã ở đúng vị trí của nó, Briona kiểm tra một lần cuối cùng.

“Tốt rồi.” Briona thỏa mãn nói, sau đó Briona đi ra ngoài căn phòng lạnh, cô dùng chiếc chìa khóa để khóa lại căn phòng, chỉ có một mình cô được phép vào đó, một nơi chứa rất nhiều nguyên liệu quý hiếm, có một số loại dược thảo cấp hai trở lên nữa, nó giống như một kho tàng nhỏ trong mắt mọi người.

“Briona, chậm đã.” Một âm thanh vang vào tai Briona ngay khi cô vừa định khóa lại.

Briona dừng lại động tác, cô nghi hoặc nhìn sang một bên, thấy được Durra cùng với Aylimer đang chạy nhanh đến đây.

“Có chuyện gì sao? Ngài Durra và ngài Aylimer?” Briona thấp giọng hỏi.

Durra và Aylimer đi tới với một khuôn mặt hầm hầm, chiến ý muốn hóa thành vật thật luôn rồi.

Durra nhìn Briona rồi nói: “Briona, cô không cần phải gọi tôi với cái tên đó, cứ gọi Durra là đủ rồi.”

“Tôi cũng nghĩ thế, Briona, chúng tôi đã xem cô như một đối thủ ngang tầm, cô không cần phải hạ thấp mình nữa.” Aylimer nghiêm túc gật đầu nói.

“Chúng tôi tìm cô để lấy một số nguyên liệu nấu ăn, khi nghe tin cô ở đây, chúng tôi liền chạy đến, may là kịp lúc.” Aylimer nói thêm.

“Hai ngài—hai vị muốn lấy nguyên liệu nấu ăn?” Briona hỏi.

“Đúng vậy, kết quả bầu chọn đã được Giáo Đình công bố khắp nơi, tôi và Aylimer không thể phân ra thắng bại chỉ với kết quả gần như là ngang nhau đó.” Durra trả lời.

“Cho nên tôi và Aylimer muốn phân ra thắng bại bằng một món ăn.”

“Ngay tại lúc này.” Aylimer chăm chú nói, có lẽ ông ta đã bị đả kích khá lớn khi số phiếu bầu của mình không bằng Durra, vì vậy, tinh thần của ông ta lên cao.

Còn Durra thì khác, lão cảm thấy trình độ nấu ăn của mình đã bị khiêu khích nghiêm trọng khi có một người bám sát sít sao, và đó chính là ly do cuộc chiến bếp núc giữa hai người đầu bếp không ai phục ai đã nảy ra.

“Tôi hiểu rồi, hai vị đến thật đúng lúc, tôi vừa kiểm tra số hàng do Giáo Đình đưa đến, có rất nhiều loại nguyên liệu tươi mới, hai vị hãy từ từ chọn nhé.” Briona mỉm cười nói.

Durra và Aylimer bỗng nhìn Briona bằng ánh mắt ngờ vực. Một lát sau, Briona không chịu nổi hai ánh mắt kia nữa, cô lên tiếng: “Khuôn mặt tôi dính gì sao?”

“Không không.” Aylimer và Durra lắc đầu.

“Vậy tại sao hai người lại nhìn tôi chăm chú thế?” Briona khó hiểu.

“Briona, chúng tôi mới là người không hiểu đây, vì sao cô lại bình tĩnh như vậy chứ?” Aylimer hỏi.

Durra gật đầu: “Đúng đấy, chẳng lẽ cô không cảm thấy vui sướng hay sao?”

“Hai người đang nói gì vậy, tôi không hiểu.” Briona lắc đầu, tự nhiên Durra và Aylimer lại nói những từ khó hiểu, cô làm sao có thể hiểu được chứ?

“Cô không biết là Giáo Đình đã công bố kết quả của cuộc bầu chọn sao?”Aylimer hỏi.

Briona gật đầu trả lời: “Tôi biết điều đó, không phải hai người vừa nói sao?”

“Ồ, tôi chắc chắn với sự tài giỏi vượt bậc của mình, hai vị sẽ đạt được kết quả rất tốt, tôi chúc mừng hai vị vì điều đó.”

“Vậy, ai là người đứng đầu bảng trong hai vị vậy?” Nói đến đây, Briona hứng thú hơn nhiều, cô không nghĩ rằng kỹ năng non nớt của mình sẽ có thứ hạng cao, cô đã tiết lộ cách chế biến các nguyên liệu chứa linh lực cho mọi người hết rồi, nên cô không phải là một thứ gì đó đặc biệt nữa.

“Đứng đầu bảng, hai chúng tôi?” Durra và Aylimer ngẩn người. Sau đó, hai người nhìn Briona bằng ánh mắt cổ quái.

“Briona, đừng nói cho tôi biết là cô không có xem bảng kết quả đó nhé.” Aylimer chầm chậm nói.

“Cô ấy chỉ vừa nghe được từ chúng ta mà thôi.” Durra trả lời.

“Có chuyện gì liên quan đến tôi sao?” Briona nghiêng đầu hỏi.

“Liên quan, rất liên quan luôn ấy chứ.” Durra gật đầu, lão ta đang cảm khái, người thì trông mong kết quả không ăn không ngủ, người thì vẫn làm việc bình tĩnh không hề để ý đến kết quả ra sao, chớ trêu thay, người sau lại là người đứng đầu bảng, làm cho nhiều đầu bếp ngưỡng mộ và cam tâm chịu phục.

“Briona, tôi phải nhắc nhở cô một câu trước khi tôi nói với cô việc này.” Durra nói bằng giọng đầy thâm ý.

“Phải đấy, cô phải thật bình tĩnh.” Aylimer gật đầu, trầm giọng nói.

“Hai người cứ nói đi, tôi sẽ bình tĩnh mà.” Briona mỉm cười nói.

“Vậy thì…” Durra chậm rãi nói.

“Cô là người đứng đầu bảng xếp hạng với số phiếu bầu hơn năm mươi phần trăm, chiến thắng của cô là tuyệt đối, tôi chỉ đạt hạng hai, còn Aylimer hạng ba.”

“Pee---!.” Briona bình tĩnh nghe đến mấy chữ đầu, lập tức cô đứng im một chỗ, không hề cử động nữa, còn lời nói ở sau của Durra, Briona không nghe một chút gì.

Durra và Aylimer nhìn Briona, hai người nghẹn họng trân trối vì hai mắt Briona đã trắng dã, biểu tình ngẩn ngơ, khuôn mặt còn đang treo một nụ cười mỉm, rõ ràng, Briona không thể bình tĩnh khi nghe được tin tức đó, cô đã sốc đến nỗi mất thần.

“Tuổi trẻ nha.” Durra thở dài một tiếng, lão bước chân vào căn phòng lạnh.

“Đúng vậy, tuổi trẻ liền không thể bình tĩnh được.” Aylimer gật đầu cảm thán, sau đó ông nhìn thấy Durra đã bước vào căn phòng, ông lấy lại tinh thần, vội vàng chạy vào, vừa chạy vừa hô to.

“Lão già, lão quả là một người xấu mà, định đi trước để chọn các nguyên liệu tốt nhất sao? Đừng hòng tôi để lão thực hiện được âm mưu đó.”

“Âm mưu cái đầu ông.” Durra bình tĩnh trả lời, lão không hề quay đầu lại nhìn Aylimer, mỗi khi nhìn thấy một nguyên liệu tốt, Durra lập tức bỏ chúng vào túi trữ vật, nếu có nguyên liệu mà lão không cần, lão với khuôn mặt không đổi, bàn tay âm thầm đổi vị trí của chúng với nguyên liệu thấp kém hơn.

“Có gì đó hơi kỳ lạ.” Aylimer đảo vài vòng, ông lẩm bẩm.

Khoảng mười mấy phút sau, Durra và Alyimer mới vui vẻ bước ra căn phòng lạnh, hai người nhìn Briona còn đang đứng im, khuôn mặt cứng đờ.

Durra không nhịn được nữa, lão đi lên quơ tay trước mắt của Briona, thấy Briona không phản ứng lại, lão mới gọi: “Tỉnh lại, tỉnh lại, Briona.”

“Pee??” Briona nghe được, cô quay đầu nhìn Durra bằng ánh mắt ngây ngẩn, miệng thốt ra một âm thanh, một giây sau, Briona mới tỉnh hồn, cô nhìn Durra và mở miệng lấp bấp hỏi:

“Tôi là người đứng đầu?”

Durra gật đầu trả lời: “Đúng vậy!”

“Tôi được hơn năm mươi phần trăm phiếu bầu?”

“Đúng vậy!”

“Tôi thật sự chiến thắng sao?”

“Đúng thế!!”

“Đừng có hỏi nữa, cô hãy tự mình đi xem kết quả đi.” Durra đưa tay ra chặn miệng của Briona.

“Chúc mừng cô Briona, cô chính là người giỏi nhất trong chúng tôi.” Aylimer cười nói.

“Thôi nhé, chúng tôi đi đây.” Durra vẫy tay chào rồi bước đi, Aylimer cũng chào một cái, đi theo Durra, hai người đang có một trận chiến “sinh tử”.

“Chào.” Briona nói ra, cô ngẩn ngơ nhìn hai người đi mất, rồi mới đi về một hướng, Briona dự định ra khỏi khu này, đi tới chỗ nào có dán bảng kết quả, cô muốn tận mắt nhìn thấy nó.

“Hạng nhất sao?” Briona nói nhỏ, cô đã từng đứng ở chân núi và nhìn lên đỉnh bằng ánh mắt ngưỡng mộ và ước ao, nhưng lúc này, cô chợt nhận ra được, cô đã đứng ở trên đỉnh núi, tuy nhiên, ngọn núi này rất nhỏ so với thế giới bao la rộng lớn, thì nó vẫn là một đỉnh núi, một nơi mà Briona dùng chính sức của bản thân để đặt chân lên đó.

“Chào Briona.”

“Briona, cô rất giỏi.”

“Tôi rất khâm phục cô, Briona, chiến thắng này là của cô.”

Dọc đường đi, Briona nhìn thấy và nghe được nhiều lời nói từ những người đầu bếp mà cô gặp, họ đều nhìn cô bằng ánh mắt khác hẳn so với lúc trước, họ đã bị Briona thuyết phục bởi tài nghệ nấu nướng của cô, tuy họ biết được cách chế biến mới, nhưng món ăn của họ vẫn quá mờ nhạt trước Briona, khoảng cách quá xa để có thể so sánh.

“Briona, chúc mừng cô nhé.” Brian nhìn Briona và cười nói.

“Brian? Cảm ơn anh.” Briona trả lời.

“À, tôi biết rằng cô bận việc ở kho lạnh nên chưa xem bảng kết quả, tôi rất vui lòng đề cử mình làm người dẫn đường cho cô.” Brian nói ra.

“Vậy thì làm phiền anh rồi.” Briona gật đầu đi theo Brian.

“Tôi chỉ đạt hạng sáu, cần phải luyện tập nhiều hơn để có thể giỏi như cô vậy.” Brian nhẹ giọng nói.

“Tôi tin anh sẽ làm được chuyện đó.” Briona cổ vũ.

Trong lúc nói chuyện phiếm, hai người đã đi đến bên ngoài khu nấu ăn, rồi tiến về một con đường lớn, họ đi dọc theo con đường, thấy được một đám đông đang chỉ chỏ và nói chuyện trong khi nhìn về phía một cái bảng lớn đang treo trên một cây cột đèn đường.

“Nào, hãy tự mình nhìn đi, Briona.” Brian đẩy ra đám đông, tạo một con đường thông thẳng đến gần cái bảng cho Briona.

“Cảm ơn.” Briona vô thức trả lời, cô đi đến gần cái bảng, ngước đầu lên nhìn, trong lòng cô thấp thỏm, vừa mừng vừa sợ.
Bình Luận (0)
Comment