Quang Minh Giáo Đình Tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 353

Quân Đoàn Gaia sở hữu ba khu vực Nam, Tây và Bắc, diện tích của ba khu đó cộng lại chưa bằng diện tích khu phía Đông, vì đó là nơi nhiều người ở nhất, còn ngọn tháp ở trung tâm hơi lệch sang phía Tây Nam.

Còn phía Tây Bắc là nơi mà Quân Đoàn Gaia chọn làm địa điểm giao dịch buôn bán giữa họ và người dân trong Thập Linh Hỏa thành.

Phía Nam là nơi ở các thành viên Gaia cùng người nhà của họ, còn phía Bắc là khu vực dùng để tập luyện, vì vậy, nó đã được dọn dẹp phục vụ cho việc huấn luyện.

Lúc này, khoảng chín giờ tối, sau khi Thanh Vũ quyết định tấn công ngọn núi Vivian vào sáng ngày hôm sau, Quân Đoàn Trưởng Richard và Dieter liền bắt tay vào chuẩn bị hành động, họ còn phải sắp xếp chỗ ở cho Trâu Lửa nữa, còn Rinka thì đi đến sân tập phía Bắc.

“Hừ!”

Sân đấu nhộn nhịp, chỉ toàn là người của Quân Đoàn Gaia, họ đã hoàn thành những bài tập khắc nghiệt và đang sung sức, trận chiến nảy lửa trên sân đấu chính là bằng chứng.

“Người kia là ai vậy? Hắn không những to con mà còn nhanh nhẹn nữa chứ.” Một người lên tiếng nói, cậu ta trầm trồ khen ngợi hai người đang đánh nhau trên sân đấu.

Oành! Ngay khi tiếng nói của người kia vừa dứt, âm thanh va chạm vào xác thịt vang ra, một người bay ra khỏi sân đấu rồi gục ngã, còn người chiến thắng đứng hiên ngang trên đó.

“Fergal, một kẻ vừa gia nhập Quân Đoàn cách đây không lâu.” Có người nói ra lai lịch của kẻ chiến thắng.

“Fergal sao?”

“Vậy ở đằng kia chính là Fergus, em trai của Fergal.”

Mọi người nghe vậy, họ liền nhìn vào khu vực chuẩn bị của sân đấu, bất cứ ai cũng có thể đăng ký báo danh tham gia và đợi người phụ trách gọi tên lên chiến đấu, điều đó rất bình thường, nó làm cho mọi người phải tập trung, rèn luyện sức phản ứng khi chiến đấu với người mà họ không quen biết.

Tất nhiên, tất cả đều phải tự nguyện, chẳng ai xử phạt khi một người không lên sân đấu cả.

“GOAA!” Fergal gầm lên một tiếng, bắp thịt trên cơ thể trần rung động, mồ hôi chảy xuống men theo làn da màu đồng nâu, ông ta tỏa ra một sức hút đặc biệt dành cho phái nữ.

Cuối cùng, Fergal bước xuống sân đấu, và Fergus chính là người sẽ lên đánh trận tiếp theo.

Rinka quan sát trận chiến của Fergal cùng một thành viên khác, cô hoàn hoàn hiểu được lực chiến của Fergal ở mức nào vì cô từng chiến đấu với ông ta, nhưng bây giờ, Fergal đáng sợ hơn trước rất nhiều, cả Fergus cũng vậy, hai người đều tu luyện Quang Minh Thánh Điển và Thánh Kỵ Sĩ cả rồi.

“Fergal, Fergus, tôi có chuyện muốn nói với hai người.” Rinka bước đến gần sân đấu, cô liền trở thành trung tâm của nơi này, một Quân Đoàn Trưởng có vẻ đẹp mê hoặc và lạnh lùng, cô chính là người có danh vọng lớn nhất trong Quân Đoàn Gaia.

“Quân Đoàn Trưởng Rinka.” Fergal gật đầu chào, thái độ khá kính nể Rinka.

Sau đó Fergal quay đầu sang nói với Fergus đang chuẩn bị bước lên sân đấu: “Fergus, em hãy dừng trận đấu lại và đến đây, Quân Đoàn Trưởng có việc tìm chúng ta.”

“Vâng, anh hai.” Fergus trả lời không một chút do dự nào, có vẻ như ông ta chính là một đứa em trai tốt luôn nghe lời của Fergal.

Hai người đàn ông cao to hơn hai mét, cơ bắp cuồn cuộn chạy dọc cả cơ thể, khí tức vô hình tản ra từ hai người khiến đám đông phải lùi lại và căng cứng cả người.

Rinka bình tĩnh nhìn họ và nói: “Giáo Hoàng đã ra lệnh, Quân Đoàn Gaia sẽ hành động vào sáng mai, hai người hãy theo Quân Đoàn Gaia với tư cách tiểu đội trưởng.”

“Chúng tôi biết rõ thưa ngài.” Fergal gật đầu nói, biểu tình trên khuôn mặt liền giãn ra và chuyển thành vui vẻ.

“Tốt lắm, Giáo Hoàng sẽ theo sát toàn bộ lần hành động này, hai người phải thể hiện bản thân mình cho tất cả mọi người thấy.” Rinka cười nói.

Fergal và Fergus bỗng nhiên tìm đến và đề nghị muốn gia nhập Quân Đoàn Gaia, họ có sức mạnh Tam Dương sơ kỳ và có cả năng lực tiến hóa, lực chiến họ đủ đánh bại Tam Dương trung kỳ sau khi tu luyện vài ngày, dù quá trình chuyển hóa linh lực chưa thực sự hoàn thành, nhưng họ đã đủ tư cách làm một tiểu đội trưởng, thậm chí là Quân Đoàn Phó.

Ba Quân Đoàn Trưởng đã quyết định mở ra một mặt lưới, không làm khó dễ với Fergal và Fergus vì hai người được sự đồng ý của Thanh Vũ, hơn hoàn toàn so với điều kiện của Rory.

Quan trọng hơn hết, họ có năng lực tiến hóa, tương lai tràn đầy tươi sáng.

“Hai người chuyển hóa linh lực đến đâu rồi?” Rinka hỏi.

“Tôi và em trai đã tu luyện đến Nhị Dương đỉnh phong, một hay hai ngày nữa thì có thể đột phá cảnh giới, tăng lên Tam Dương sơ kỳ.” Fergal thành thật nói, sức mạnh tuôn trào không dứt từ bên trong cơ thể khiến ông phấn khích và ra sức tu luyện.

Cách tốt nhất là chiến đấu, chiến đấu và chiến đấu cho đến khi mệt mỏi, những thành viên khác của Quân Đoàn Gaia dần biết rõ sự hiện diện của họ, và sức mạnh họ thể hiện tăng lên qua từng giây, từng phút, và nhiều người tới đây để khiêu chiến Fergal, Fergus.

“Tốc độ tu luyện của hai người nhanh vậy?” Rinka kinh ngạc.

“Chúng tôi đã chiến đấu không ngừng nghỉ để đạt được kết quả như hiện tại.” Fergus nói.

“Vậy à? Tôi đề nghị hai người hãy trở về nghỉ ngơi để có tinh thần vào ngày mai đi.” Rinka gật đầu rồi nói.

“Ngài nói rất đúng, chúng tôi muốn thể hiện mình trước Giáo Hoàng, và để làm được việc đó thì chúng tôi phải có trạng thái hoàn mỹ nhất.” Fergal gật đầu nói.

“Tôi còn có một số việc cần làm, tạm biệt.” Rinka nói ra, sau đó cô rời khỏi trong bao nhiêu ánh mắt nhìn theo của đám đông.

“Tạm biệt ngài.” Fergal và Fergus vẫy tay chào.

Rinka về đến căn nhà của cô, căn nhà tuy rộng nhưng chỉ có ba người ở, một là Rinka, hai là Amity người hàng xóm của Rinka trước khi thời đại tiến hóa diễn ra, và người cuối cùng là Selena, cô bé có năng lực tiên tri từng bị Kyin bắt cóc.

“Rinka, em về rồi à?” Amity nghe thấy tiếng mở cửa, cô đi ra từ căn phòng bếp và cười nói với Rinka.

“Em về rồi đây, công việc ở Quân Đoàn trong ngày hôm nay kết thúc rồi chị ạ.” Rinka trả lời, cô cảm thấy cơ thể cô mệt nhừ, có quá nhiều việc trong một ngày, nhưng Rinka phải làm chúng với tinh thần cao nhất, vì cô là Quân Đoàn Trưởng.

“Chị có pha sẵn nước cam cho em rồi đây, mau uống đi.” Amity vào phòng bếp và lấy một cái ly thủy tinh đang chứa chất lỏng màu cam rồi đưa cho Rinka.

“Cảm ơn chị nhé, Amity.” Rinka vui vẻ nói.

“Không có gì hết, có thể giúp em cảm thấy vui vẻ thì chị hài lòng rồi.” Amity mỉm cười nói.

“Selena đâu rồi chị?” Rinka hỏi.

Amity trầm ngâm chốc lát, cô chỉ chỉ lên tầng trên rồi nói nhỏ: “Selena đang ngủ thì phải, từ khi tỉnh lại thì con bé khá trầm lặng, không nói chuyện với ai trừ khi con bé được hỏi.”

“Xem ra con bé đang buồn.”

“Em sẽ lên đó, có lẽ Selena đang bị rối loạn tinh thần sau vụ bắt cóc đấy.” Rinka nói ra.

“Em nói đúng, nó dù sao cũng còn trẻ tuổi, một vài suy nghĩ chưa chín chắn, em hãy an ủi nó nhé.” Amity gật đầu nói.

Rinka vội vàng uống ly nước cam, còn Amity bận rộn với công việc của cô ấy, Rinka bước lên tầng hai, và đi đến căn phòng của Selena.

“Tiếng khóc?” Rinka nhíu mày khi nghe vài âm thanh nhỏ giống như tiếng nức nở.

“Selena, em có trong đó không? Chị là Rinka đây.” Rinka nhẹ nhàng gõ cửa vài cái, âm thanh nức nở liền biến mất, căn phòng yên lặng như chẳng có người nào.

“Chị vào đây Selena.” Rinka chờ đợi trong một vài phút, nhưng cô không nghe Selena trả lời và cô đành phải mở cửa rồi bước vào.

Căn phòng tối tăm, gần vách tường có một cái giường êm ái, ga màu trắng tinh khôi nổi bật bên dưới ánh sáng mờ nhạt chiếu vào từ khung cửa sổ, Selena đang ôm đầu ngồi dựa vào tường, và cô bé ngẩng đầu lên nhìn Rinka với hai con mắt ửng đỏ.

“Selena.” Rinka vội vàng chạy đến gần và ôm Selena vào lòng.

“Chị Rinka, có phải em là người xấu không?” Selena nói bằng giọng nhỏ bé vừa đủ để Rinka nghe thấy.

“Em không phải là người xấu đâu, Selena ạ.” Rinka lắc đầu nói.

“Nhưng em đã khiến nhiều người phải chết, họ bị như vậy là vì muốn cứu em.” Selena nói nhỏ, nước mắt lại chảy dài, suy nghĩ của đứa trẻ rất ngây thơ, dù cô bé trải qua nhiều sóng gió khi sinh tồn trong hoàn cảnh khắc nghiệt, nhưng nó không thể lùi lấp tâm tính non nớt của Selena, và cô bé đang tự trách cùng dằn vặt mình vì cái chết của hai thành viên Quân Đoàn Gaia.

“Không phải đâu Selena.” Rinka lại tiếp tục an ủi.

“Hai chú ở trước nhà chết rồi chị Rinka, họ từng cho em rất nhiều thứ, trong đó có cả những loại bánh ngon lửa, em rất quý mến họ.”

“Nhưng em chẳng thể báo đáp họ nữa rồi, họ còn chết vì bảo vệ em nữa.” Selena nói ra, cô bé đã bị ám ảnh bởi những ký ức kinh hoàng.

“Selena, em biết không, mọi người đều có mục đích sống, hai chú kia đã làm thành nhiệm vụ của họ một cách xuất sắc, chị tin rằng, dù cho thời gian có quay ngược lại thì họ vẫn sẽ bảo vệ em, dù họ phải chết.”

“Em được phép đau buồn cho cái chết của họ, nhưng đừng vì thế mà khiến bản thân lạc lối, và tự trách chính mình, em đang phản bội lại niềm tin của hai chú ấy.”

“Em hãy vượt qua đau buồn và tiếp tục sống cho thật tốt.” Rinka vỗ đầu Selena và nói nhỏ.

Nước mắt chảy ra khỏi hai hang mi, Selena dựa vào ngực Rinka rồi khóc lên, cô bé chẳng nói gì nữa. Còn Rinka vẫn là điểm tựa vững chắc bảo bọc Selena, giúp cô bé vượt qua nỗi đau đang giằng xé trong lòng.

Khoảng vài phút sau, Selena chìm vào giấc ngủ, Rinka lau khuôn mặt cô bé bằng chiếc khăn rồi đặt Selena nằm trên giường và đắp cho cô bé một cái chăn, Rinka đóng cửa sổ lại, không khí lạnh lẽo từ từ tan biến, căn phòng dường như đang ấm dần lên.

Rinka hôn lên trán Selena một cái nhẹ rồi rời đi, cô chỉ có thể an ủi Selena bằng những lời động viên kia, cô không thể gieo rắc sự thù hằn dành cho kẻ xấu vào tâm trí của đứa bé được, điều đó thật tàn nhẫn.

Rinka với tâm trạng buồn man mát, cô ra ngoài căn nhà và đi tản bộ, cơn gió lạnh thổi qua khiến tóc cô lay động, cuối cùng Rinka ngồi trên một cái băng đá ngồi nhìn lên bầu trời đầy sao, vẫn là hình ảnh đó, các điểm sáng chưa bao giờ bị dập tắt, chúng lấp lánh, chúng rực rỡ, chúng chứa biết bao nhiêu niềm hi vọng của con người, và chúng cũng lắng nghe rất nhiều câu chuyện nỉ non tâm sự của người khác.

“Thế nào? Rinka, cô đang cảm thấy buồn sao?” Một giọng nói bỗng nhiên rơi vào tai Rinka.

----

Bạn nào đang đọc thì hãy bình luận nha, đừng để tác giả cô đơn thế này a ~~
Bình Luận (0)
Comment