Quang Minh Giáo Đình Tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 505

Phía nam quốc gia Niyensa, bên trái hạ nguồn sông Jmith, cách thẳng về phía nam của Thập Linh Hỏa thành chừng một trăm ba mươi km.

Đoạn đường nhựa vốn là một quốc lộ kéo dài xuyên cả một phần hai đất nước Niyensa, đi ngang qua nhiều thành phố lớn nổi tiếng, khiến nó trở thành một con đường trung tâm có chiến lược quan trọng.

Tuy nhiên, số phận của con đường nhựa chất lượng cao đã kết thúc từ nửa năm trước, nay nó đang bị một lớp cỏ dại cao ngang hông con người, lớp cỏ mọc dày đặc bao phủ luôn cả con đường nhựa, làm cho con đường biến thành một vật của quá khứ, dĩ vãng.

Ánh hào quang của con đường quốc lộ đã biến mất triệt để, tuy vậy, vẫn còn nhiều con người sống sót giữa một Hành Tinh Gaia đáng sợ, bọn họ lấy con đường nhựa đó làm một cột mốc để di chuyển đến nơi họ cần đến, vì quá nhiều thứ thay đổi, ngay cả hoàn cảnh địa lý cũng thế, bọn họ lạ lẫm với chính vùng đất họ sinh ra và lớn lên.

Hừng đông, một đội ngũ kéo dài mấy trăm mét đang đi dọc theo con đường nhựa, nhóm đi đầu có nhiệm vụ cắt sạch lớp cỏ dày đặc để xe tải lớn di chuyển dễ dàng hơn, xung quanh nhóm người này còn có một đội quân cầm súng tiểu liên, bọn họ lạnh lùng quan sát xung quanh và giết chết quái vật nếu chúng dám bén mảng đến gần.

Đây là đoàn xe đang di chuyển từ tận cùng phía nam của Niysensa, đi thẳng vào bên trái dòng sông Jmith, mục tiêu của bọn họ ở trên đường đi là các khu dự trữ lương thực hay quân khu, mục đích cuối cùng thì đến được Thập Linh Hỏa thành hoặc cũng có thể là đến vùng quân khu lớn ở dãy núi Siruan, nơi Thiếu Tướng Martin Oliver lãnh đạo một đội quân hùng mạnh.

Ai cũng có tính toán riêng, và thường thì các tính toán luôn xảy ra nhiều biến cố khó lường.

“Thưa Công Chúa, chúng ta chuẩn bị đặt chân lên một quân khu nhỏ, xin Công Chúa hãy cẩn thận.” Shiron bình tĩnh nói, sự lo âu hiện rõ trên khuôn mặt chững chạc của ông.

“Tôi biết rồi Shiron, chúng ta đã đi qua hai quân khu nhưng chẳng có một quân khu nào tồn tại được, bọn họ đều biến thành quái vật, thật là bi ai làm sao.” Fiona nói với vẻ mặt buồn bã, ánh mắt toát ra sự thương tiếc cho những người đã biến thành Venger, tự tay Shiron kết liễu, giải thoát cho những người lính của quốc gia đó.

“Hi vọng là lần này chúng ta sẽ tìm thấy người sống sót.”

“Tôi cũng hi vọng là vậy.” Shiron điềm tĩnh gật đầu.

“Chúng ta đi thôi, tôi muốn tận mắt nhìn thấy quân khu kia.” Fiona nhẹ nhàng nói trong khi bước đi ra khỏi chiếc xe xa hoa chỉ dành riêng cho cô, đại biểu cho thân phận cao quý của một vị Công Chúa.

Shiron nhìn Fiona bước lên tầng trên của chiếc xe, ở đó thì cô có thể nhìn thẳng ra bên ngoài, quan sát tình cảnh đang xảy ra, mặc dù Shiron muốn lên tiếng ngăn cản nhưng ông đã không thể cất lời, tâm trạng của Fiona hiện giờ rất tồi tệ.

Bọn họ lên đường từ hơn mười ngày trước nhưng lộ trình đã bị trì hoãn rất dài, chủ yếu là bọn họ phải chiến đấu với lũ quái vật cản đường, lại còn không tìm thấy nguồn lương thực, một số người chết đi, một số người bị thương khiến tốc độ đi tới của cả đoàn bị chậm lại.

Giờ thì cả đoàn xe đang ở trong một tình thế khó khăn, ai nấy đề lo lắng về tương lai, không biết bọn họ có thể đi tới vùng đất ở phía bắc hay không nữa.

Shiron bước theo sau Fiona một cách trầm ổn, ánh mắt của ông lăng liệt nhìn toàn cảnh của đoàn xe, bắt đầu là một ngàn người, giờ đây chỉ còn lại khoảng bảy trăm, và có thêm nhiều người bị thương không có thuốc men chữa trị, quả là một gánh nặng khiến Fiona khó xử.

Cô đã chọn cách bảo vệ người không thể bước đi vì bản tâm của Fiona lương thiện, cô cũng làm việc đó vì địa vị của cô, một vị Công Chúa làm sao có thể bỏ lại chính người dân của cô chứ?

“Công Chúa Fiona? Ngay cả cô ấy cũng muốn nhìn quân khu kế tiếp à?” Akina liếc nhìn về phía chiếc xe xa hoa hai tầng, lớp vỏ ngoài bọc thép cứng chống đạn, một phương tiện đi lại an toàn tuyệt đối, nghe nói chiếc xe này còn không bị hủy hoại sau khi hứng trọn một quả tên lửa loại nhỏ.

“Có vẻ như Công Chúa đang rất căng thẳng và gánh chịu áp lực lớn.” Raymond gật đầu nhẹ rồi nói.

Bọn họ là những người làm việc cho Công Chúa Fiona, Raymond quản lý một đội ngũ nhỏ gồm hai mươi một người, tính luôn cả Raymond vào trong đó, các thành viên nổi bật là Akina, Rose, Max, Tekei, mỗi người đều tiến hóa ba lần, cấp ba sơ kỳ.

“Chuẩn bị cho trận chiến thôi.” Tekei nhàn nhạt nói trong khi nhìn khu quân sự đang ngày một gần hơn.

“Lần trước có hơn một trăm người chết vì khu quân sự giống vậy.” Rose nghiêm túc nói, dù là một người con gái trẻ tuổi nhưng thần thái và ánh mắt sắc lạnh của Rose dư sức làm một con người bình thường sợ hãi, sống giữa thế giới loạn lạc quả thật không dễ dàng gì, điều đó thay đổi Rose trở nên cứng rắn hơn.



Trong lúc mọi người đang nghiêm nghị vì chuẩn bị mở cánh cửa lớn của khu quân sự thì một nhóm người đang tụ tập lại với nhau, nụ cười lạnh vẫn luôn đọng lại ở trên gương mặt đầy vết sẹo.

“Mason, cậu có chắc không?” Duncan trầm giọng hỏi Mason, tên đầy đủ là Mason Oliver, con trai độc nhất vô nhị của Thiếu Tướng, kiêm luôn Công Tước Martin Oliver, vì luật lệ của quốc gia không cho phép một Công Tước đạt chức vụ quá cao ở trong quân đội, Thiếu Tướng là điểm cuối, dù vậy sức ảnh hưởng của Martin Olvier còn lớn hơn cả Đại Tướng gấp một chục lần!

Mason lạnh nhạt gật đầu, tia sáng lạnh lẽo lóe lên ở trong đáy mắt: “Chắc chắn một trăm phần trăm!”

“Vậy thì bọn tôi sẽ làm hết sức mình, hoàn thành nhiệm vụ được giao.” Duncan trầm giọng nói, khuôn mặt dữ dằn nay càng kinh khủng hơn.

“Tôi trông cậy vào ông Duncan, đến khi đó tôi sẽ giới thiệu ông cho cha của tôi.” Mason cười gật đầu.

“Đi thôi, chúng ta hãy trở về vị trí, tránh bị người khác nghi ngờ.” Duncan gật đầu với Mason rồi lên tiếng ra lệnh cho đám thuộc hạ, bọn họ có tận năm mươi người, chủ yếu là thường dân nhận được sự che chở của Công Chúa Fiona, trải qua rất nhiều trận chiến thì tính cách của họ thay đổi đi khá nhiều.

Thời gian cứ thế trôi đi, đoàn xe khổng lồ đến trước cửa chính của một khu quân sự, vẻ ngoài của khu quân sự rất yên lặng khiến lòng mọi người trầm xuống, cảm thấy không ổn chút nào, nhiều người đang cầm vũ khí nóng liền bước lên phía trước, nét mặt căng thẳng, họng súng chĩa thẳng về phía trước.

“Mở cửa ra!” Shiron nghiêm giọng nói lớn.

“Vâng!” Có người đáp lại mệnh lệnh của Shiron ngay lập tức.

Tầm nhìn của tất cả mọi người đổ dồn vào cánh cổng lớn chừng hai mươi mét, bên cạnh cánh cổng là tường thành màu xám xanh rắn chắc che phủ mọi tầm nhìn ở trong kia.

Lúc này, bọn họ còn nhìn thấy hai người đàn ông lực lưỡng bước đến trước cổng chính, với một khuôn mặt kiên nghị, bọn họ cùng nhau hét lớn rồi đấm một quyền thẳng vào cánh cổng, ánh sáng kim loại ẩn hiện trên người của họ chứng tỏ bọn họ là người đạt được năng lực tiến hóa mạnh mẽ.

Ầm!

Cánh cổng nào chịu nổi sức mạnh từ hai người tiến hóa cấp ba trung kỳ? Nó vừa bị đánh trúng liền phát ra âm thanh chấn động, đinh tai nhức óc, cánh cổng cao hơn mười mét ầm ầm ngã đổ hẳn về một bên, để lộ ra khoảng không gian ở bên trong khu quân sự.

“Không thể nào!” Shiron vừa nhìn thấy cảnh tượng đó ông lập tức kinh hô thành tiếng.

Chưa kịp ra lệnh gì, hàng trăm vệt sáng lóe lên đâm thẳng vào thân thể cao lớn của hai người vừa phá hủy cánh cổng, vệt sáng kia mang theo cỗ sức mạnh xé toạc thân thể cứng cáp của hai người thành hàng chục mảnh vụn, chết ngay tức khắc và không kịp nhận ra cái gì vừa giết họ.

“Giết!” Một tiếng quát lớn trầm giọng vang vọng ra từ phía bên trong của khu quân sự, tia sáng lóe lên ở trên họng súng từ trường loại cực mạnh, các viên đạn nhanh đến mức mắt thường không thể nhìn thấy cứ găm thẳng vào cơ thể của những người đang đứng bên ngoài khu quân sự.

“Khai hỏa! Giết sạch bọn chúng!” Shiron gầm lớn trong khi nhìn thấy rất nhiều người chưa kịp tỉnh hồn, bọn họ bị bắn chết ngay tại chỗ, uy lực của loại vũ khí nóng, hiện đại phô diễn ra trước toàn thể con người có mặt ở đây.

“Thật là hoành tráng!” Duncan cười lớn một tiếng, ông nào đưa mặt vào vùng tấn công chứ? Duncan dẫn theo nhiều người lùi về phía sau để tìm cơ hội, còn Mason đã biến mất khỏi đoàn người, không thấy bóng dáng nữa.

Ầm! Ầm! Ầm!

Hai bên bắn thẳng vào nhau, tia lửa rực cháy, sau hàng chục loạt đạn xả điên cuồng để lại trên mặt đất nhiều xác chết, ngay cả đám người phục kích ở bên trong khu quân sự cũng không ngoại lệ, hơn hai trăm người bị xé nát bởi những viên đạn lạnh băng.

“Người đâu, giết sạch bọn chúng! Bắt sống Công Chúa Fiona, người nào bắt được Công Chúa thì Quốc Vương Martin Oliver vĩ đại sẽ ban thưởng cho họ một địa vị quý tộc và còn có nhiều tài nguyên, xài cả đời cũng không hết!” Người lãnh đạo đám người phục kích hét lớn.

Đám người đang đứng ở gần ông ta lắng nghe như vậy, hai mắt chuyển thành màu đỏ ngầu, bọn họ vứt bỏ hết vũ khí không còn đạn rồi lao thẳng vào đoàn người, đánh giáp la cà.

“Giết sạch chúng, bảo vệ Công Chúa!” Shiron gầm lên một tiếng trầm trọng, mọi người vừa nhận rõ tình cảnh thì số người chết đã lên đến một phần hai, ba bốn trăm xác chết nằm la liệt ở dưới chân họ, mùi máu tươi tanh nồng làm lòng người sợ hãi.

Tuy nhiên, kẻ địch vẫn đang đứng ở trước mặt của bọn họ, thế là bọn họ giơ lên thứ sức mạnh lớn nhất để đáp trả lại!

Ầm! Ầm! Ầm!

Hai bên lao đầu vào tấn công lẫn nhau như một dã thú đang đói khát, bọn họ dùng tất cả mọi thứ ở trên thân thể để biến thành vũ khí giết chết kẻ thù, tình cảnh hết sức thảm thiết và máu me, ngay cả hơn ba trăm vệ binh của Fiona cũng lao đầu vào tấn công, để lại vài chục người vệ binh mạnh nhất bảo hộ Fiona.

“Xin chào Công Chúa Fiona!” Bỗng nhiên, một đám người đi thẳng đến chiếc xe hai tầng, bọn chúng cười gằn nhìn Công Chúa Fiona.

“Các người là người của Martin?” Fiona lạnh lùng hỏi, cô nghe tiếng hét mang theo sự hấp dẫn đánh thức dục vọng của mọi người, nên cô biết chính xác kẻ địch mà cô đang đối mặt.

“Đúng vậy, bây giờ Công Chúa nên gọi ngài ấy là Quốc Vương Martin Oliver vĩ đại!” Người kia cười khằng khặc, ngay cả hai mươi người đang đi cùng hắn cũng cười lớn, chẳng hề kiêng nể gì dù cho họ đang đối mặt với vệ binh mạnh mẽ của Fiona.

“Đừng nói nhiều nữa, giết sạch chúng, bắt giữ Fiona!” Người dẫn đầu hét lớn một tiếng, ngay tức khắc, hắn liền dẫn đầu tấn công tới, bọn người đi cùng cũng theo kịp nhịp độ.

“Bằng các ngươi mà cũng vọng tưởng?” Shiron lạnh lùng nhìn đám người định bắt giữ Fiona, nét mặt của ông biến đổi thành một nét mặt trầm lặng như ẩn chứa một cơn giận dữ chấn động cả trời đất.

“Chết!” Cuối cùng, với toàn bộ sự phẫn nộ mà đám người phục kích gây ra cho đoàn xe của Fiona, Shiron gầm lên một tiếng, âm thanh của ông rất đặc biệt, đó là một loại sóng âm ở tần số cực cao, luồng sóng âm kia chập chờn như cơn sóng biển ập thẳng vào hai mươi người đang áp sát tới gần.

Ầm!

Hai mươi người không kịp hét thảm gì, thân thể của họ nổ tung thành bọt máu, Shiron nhảy thẳng xuống mặt đất, thân thể cao hơn hai mét của ông phảng phất như một người khổng lồ ở trong mắt của những người khác, hai mươi người vừa chết đều là người sở hữu năng lực tiến hóa, cấp ba trung kỳ, hậu kỳ, thế mà vẫn không đỡ được một đòn của Shiron.

“Giết!” Shiron chỉ một ngón tay về trước, hai mươi vệ binh lập tức xông thẳng vào trận hỗn chiến, bọn họ bộc phát ra năng lực tiến hóa mạnh mẽ, ánh lửa trùng thiên thiêu cháy cả bầu trời, không khí nổ tung xé toạc mọi thứ cản đường, có người còn biến thân cao hơn hai chục mét, một quyền đập xuống khiến mặt đất vỡ vụn.

Shiron trầm lặng đứng trước chiếc xe hai tầng, tấm lưng của ông thẳng tắp, tản mát ra một cỗ khí thế sừng sững không ngã dù cho thời gian có trôi qua một triệu năm đi chăng nữa, một người vệ binh cực kỳ mạnh mẽ và trung thành hết mực.

Hai mươi vệ binh mạnh nhất của Công Chúa Fiona tham chiến, đám người phục kích bị giết đến sợ hãi, chẳng bao lâu sau, bọn chúng liền bỏ chạy vào trong khu căn cứ quân sự.

“Lũ phế vật!” Đột nhiên, một âm thanh tức giận phát ra từ phía trong căn cứ quân sự, kéo theo đó là bóng dáng của mấy chục người vừa chạy vào trong, bọn họ bị một nguồn sức mạnh lớn đánh bay ra ngoài, thân thể bọn họ vẫn còn đang bốc cháy.

Sự rung động kia làm cho toàn trường lâm vào tĩnh lặng, tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên từ phía sau cánh cổng chính, và một người đàn ông cao to xuất hiện ở trong tầm mắt của mọi người.

“Shiron? Đệ nhất dũng sĩ của Hoàng Tộc?” Người đàn ông nhìn thẳng vào Shiron và trực tiếp bỏ qua sự tồn tại của những người khác.

“Ngươi là ai?” Shiron trầm giọng hỏi, ánh mắt nghiêm nghị vì cảm nhận được một hơi thở nguy hiểm bắt nguồn từ người vừa mới xuất hiện.

“Tổng Tư Lệnh Moored của tân quốc gia Niyensa, phục vụ dưới quyền của Quốc Vương Martin Oliver!” Moored với với giọng trầm ổn, ánh mắt ẩn chứa một sự cuồng bạo khó có thể kiểm soát.
Bình Luận (0)
Comment