Quang Minh Giáo Đình Tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 647

Mira đang bước đi trên con đường đông đúc, người đi nhộn nhịp, cô không cảm thấy khó khăn khi Rory hiểu lầm cô đã ép buộc Paul gần như đi vào chỗ chết hay cũng chẳng vui mừng vào lúc Rory xin lỗi từ tận đáy lòng ông ta.

Đối với Mira, điều có thể làm cô vui vẻ là nghiên cứu ra sản phẩm khoa học mới hay chữa trị khỏi bệnh cho một bệnh nhân.

Có lẽ, máu của một bác sĩ hiền lương đã ăn sâu vào tâm trí của Mira hay “sự điên cuồng” của một nhà khoa học luôn tìm kiếm cái mới trong thế giới đầy huyền bí cũng vậy.

“Xin chào bác sĩ, cô vẫn khỏe chứ?

“Đó là bác sĩ Mira!!”

“Trời ạ, thần tượng của tôi.”

“Bác sĩ Mira cho tôi chụp một tấm hình cùng với cô được không?”

“Bác sĩ Mira, tôi yêu cô!!”

“Bác sĩ!!”

Hàng loạt những âm thanh hâm mộ, mừng rỡ vang lên ở xung quanh Mira, cô mỉm cười gật đầu chào hỏi họ trong khi bước đi xuyên qua con đường để để Bệnh Viện Trung Tâm.

Ngay cả những người phạm tội bị trừng phạt lao động công ích như sửa chữa đường phố, phương tiện công cộng, hay dọn dẹp đống tuyết chồng chất cản trở đường đi cũng quay đầu ngước nhìn Mira, bỏ quên luôn cả công việc.

Danh tiếng của Mira được tạo nên bởi tài năng trong y học lẫn sự xinh đẹp như một người mẫu đẳng cấp thế giới, không, bây giờ, sau khi tu luyện, Mira đã đẹp hơn lúc trước rất nhiều, vẻ đẹp thanh khiết lẫn hiện tại tạo nên một sự cuốn hút lạ thường, nhất là bộ đồ blouse trắng rất hợp với Mira.

“Cả thế giới này đang thay đổi!” Mira nhẹ nhàng nói một câu mà ai cũng không hiểu được, sau đó Mira đi vào khu vực bên trong bệnh viện.

Mấy phút trước, Mira nhận một tin nhắn từ bác sĩ trong bệnh viện, nói là có một người bệnh nhân đang sốt cao, triệu chứng rất kỳ lạ nên hi vọng Mira có thể đến xem thử.

Đi trên các hành lang kéo dài với nền đá trơn bóng đẹp đẽ, họa tiết trang trí tường cũng thu hút nhiều sự hiếu kỳ của mọi người, cảnh vật tĩnh lặng, lâu lâu lại có tiếng nói thầm hay âm thanh bước chân vang lên.

Bên ngoài hành lang, bầu không khí như mùa xuân nở rộ, hoa, cây, lá đang khoe sắc và tỏa ra sinh cơ ngào ngạt, mùi thơm dịu nhẹ lan tỏa trong không gian làm mọi người cảm thấy yên lòng.

Có một trận pháp ngăn cách khí lạnh của mùa đông ra bên ngoài Bệnh Viện Trung Tâm nên cây cỏ ở trong đây sinh trưởng rất tốt.

Dù sao nơi này là để dành chữa bệnh cho người dân, không thể để họ bị cái lạnh làm phiền được.

Còn những người ở bên ngoài bệnh viện ư?

Giáo Đình dư sức ngăn cản tuyết rơi xuống Thập Linh Hỏa thành nhưng đã không làm như thế.

Bởi vì, Giáo Đình không muốn bảo vệ người dân một cách quá đáng, ai cũng có cuộc sống lẫn tín nhiệm của riêng mình, hãy để họ trưởng thành cùng với sự khắc nghiệt, nếu một chút thời tiết lạnh này cũng đánh gục họ thì đừng nghĩ đến chuyện bước ra khỏi Thập Linh Hỏa thành.

“Bác sĩ Mira, bệnh nhân kia đang ở phòng số hai không tám.” Một nhân viên ở quầy tiếp tân cười nói với Mira.

“Cảm ơn.” Mira mỉm cười đáp lại rồi đi thẳng lên tầng thứ hai, phòng số tám.

Khoảng mấy phút, Mira đã đến nơi, cô đứng ở ngoài rồi lịch sự đưa tay lên gõ nhẹ vào cánh cửa.

“Xin chào, tôi là bác sĩ Mira.” Mira khẽ lên tiếng.

Mira chờ ít giây, âm thanh tục lục vọng ra từ căn phòng bệnh và rồi cánh cửa được mở ra từ bên trong.

“Chào bác sĩ Mira.” Một người đàn ông vạm vỡ, nét mặt trầm ổn vừa nở nụ cười vừa nói.

“Tôi nghe nói có một bệnh nhân cần được khám bệnh phải không?” Mira khẽ hỏi.

Raymond liền gật đầu nhẹ đáp: “Đúng vậy, xin mời cô vào bên trong, bệnh nhân kia chính là một người bạn thân của chúng tôi.”

Nói xong, Raymond nhường ra một khoảng không chào đón Mira.

“Tôi là Raymond, còn đây là những người bạn của tôi, Akina, Rose, Max, Tekei.” Raymond nói tới ai thì ông ấy đưa tay về phía người đó, mọi người lần lượt chào hỏi rồi Mira bắt đầu vào vấn đề chính.

Cả nhóm Raymond, Akina đứng ở một bên, ánh mắt lo lắng nhìn Mira đang khám bệnh cho Công Chúa Fiona, họ không giới thiệu Fiona cho Mira vì muốn bảo vệ bí mật.

Khi tin tức Công Chúa Fiona xuất hiện ở Thập Linh Hỏa thành lan truyền ra bên ngoài thì chắc chắn những kẻ có ý đồ xấu sẽ tìm đến Fiona, bọn họ không tin tưởng người ngoài bao gồm cả Quang Minh Giáo Đình.

“Cơn sốt này không cao lắm nhưng nó làm cơ thể của cô ấy suy kiệt.” Mira chậm rãi lên tiếng.

“Hãy ở lại đây theo dõi, chúng tôi sẽ truyền dịch dinh dưỡng cho cô ấy.” Mira đưa mắt nhìn Raymond để chờ đợi câu trả lời của ông.

Vào khoảnh khắc đi vào trong căn phòng, nhìn thấy nhóm người lạ mặt, Mira lập tức hiểu rõ ràng sức mạnh của từng người và rất ấn tượng với một cô gái đang đứng dựa tường, ánh mắt lạnh nhạt nhưng luôn cảm nhận tỉ mỉ mọi chuyện đang xảy ra trong căn phòng, một cô gái rất thú vị vì sở hữu năng lực tiến hóa gây ra một cảm giác nguy hiểm cực độ, nhịp tim Mira nhanh hơn một chút khi nhìn vào Akina.

Nhóm người này vừa mới đi vào Thập Linh Hỏa thành, còn rất lạ lẫm nên luôn có một sự cảnh giác nhất định, vì vậy, Mira không muốn làm bọn họ cảm thấy bị nguy hiểm nên không chú ý nhiều đến Akina.

“Nếu điều trị ở bệnh viện, chúng tôi có thể tự tay chăm sóc cho cô ấy được không?” Raymond bình tĩnh hỏi.

“Tất nhiên, chúng tôi chưa bao giờ cấm người thân của bệnh nhân ở lại để chăm sóc người bệnh cả.” Mira cười khẽ.

“Yên tâm đi, cơn sốt không đủ để đánh bại cô gái này đâu, sức sống của cô ấy rất mãnh liệt, tuy nhiên, chúng tôi cần nghiên cứu kỹ hơn nữa đều đưa ra cách chữa trị cho cô ấy.” Mira tiếp tục nói, vẻ mặt tự tin làm cả nhóm không khỏi cảm thấy yên lòng.

“Chúng tôi sẽ để cô ấy ở lại đây điều trị trong vòng một tuần, nếu như không có gì tiến triển thì chúng tôi liền mang cô ấy đến gặp Hồng Y Giáo Chủ của Quang Minh Giáo Đình.” Lúc này, người vẫn luôn không nói chuyện là Akina chợt lên tiếng.

“Các bạn quen biết Hồng Y Giáo Chủ của Quang Minh Giáo Đình à?” Mira ngạc nhiên nhìn bọn họ.

“Đúng thế, chúng tôi quen biết một Hồng Y Giáo Chủ tên là Ngọc Trang, cô ấy còn mời chúng tôi đến nhà làm khách bất cứ lúc nào nữa.” Rose hăng hái nói ra, gương mặt cười tươi như hoa.

Raymond, Tekei, Max âm thầm giơ ngón tay cái khen ngợi Akina và Rose, không ngờ cả hai người này lại đem Hồng Y Giáo Chủ để nâng cao tầm quan trọng của họ trong mắt Mira.

Kế hoạch đã thành công tốt đẹp thông qua biểu hiện ngạc nhiên của vị bác sĩ Mira kia.

“Hồng Y Giáo Chủ, Ngọc Trang à? Tôi chưa từng gặp người đó nhưng nếu các bạn đã quen biết một thành viên của Quang Minh Giáo Đình thì tôi có thể khẳng định một điều.” Mira từ tốn nói.

“Nếu như Bệnh Viện Trung Tâm không thể chữa khỏi cho cô ấy thì không một ai trong Quang Minh Giáo Đình có thể làm được!”

“Cái này…” Max ngây người.

“Không thể nào đâu chứ?” Tekei cũng thốt ra thành tiếng.

“Hiển nhiên, lời tôi nói là sự thật bởi vì tôi chính là Viện Trưởng của Khoa Học Viện, một thành viên cấp cao, chức vụ ngang bằng với Hồng Y Giáo Chủ, với lại, đứng sau Bệnh Viện Trung Tâm là sự ủng hộ của một Quang Minh Giáo Đình khổng lồ.” Mira chậm rãi nói ra.

“Cho nên, nói theo một cách nào đó, Bệnh Viện Trung Tâm có thể đại diện cho Quang Minh Giáo Đình điều trị cho người dân.”

“Thì ra là vậy.” Raymond gật gù, vẻ mặt trầm tư.

Những người khác nhìn Mira, gương mặt hiểu ra, có vẻ như kế hoạch này không đem lại quá nhiều lợi ích cho cả nhóm.

Nhưng vì đó nên họ biết thêm một tin tức làm họ yên tâm hơn, Mira sẽ không bao giờ lừa gạt họ để làm gì.

Ở trong Thập Linh Hỏa thành, giả mạo thành viên cấp cao Quang Minh Giáo Đình giống như một tội lỗi khó lòng tha thứ, chắc chắn sẽ bị trừng phạt thật nghiêm khắc.

Một ít ví dụ sống đang làm việc công ích cật lực là minh chứng.

“Tôi cảm thấy cô ấy không bị bệnh đơn thuần, căn bệnh của cô ấy như thể đang bị phóng đại vậy?” Mira hơi nhíu hàng lông mày trong khi nhìn vào Công Chúa Fiona.

“Phóng đại?” Raymond nghi ngờ nói.

“Đó chỉ là cảm giác của tôi.” Mira khẽ gật đầu.

“Có khi nào cô ấy bị nhiễm độc bởi một loài côn trùng biến dị hay không?” Rose cất tiếng nói suy đoán.

“Một loại năng lực tiến hóa chăng?” Akina trầm tư.

Sau cùng, không ai tìm kiếm ra một đáp án chính xác, Mira rời đi để lại cả nhóm Raymond đang thở dài ngao ngán, mọi việc đang dần nghiêm trọng, bọn họ không biết nên làm gì trong thời điểm này ngoại trừ hi vọng Công Chúa Fiona tỉnh dậy.



Tòa Tháp Cao, khu vực trung tâm Thập Linh Hỏa thành.

Nơi này khá yên ắng vì các thành viên bao gồm Đường Chủ, Lilith hay thậm chí là Thanok, Tina, Vương Tinh đều đang bận làm việc.

Lilith, Linda dẫn theo Tina đi cùng đội của Thanok tìm kiếm các mối làm ăn, buôn bán hay là điều tra xem việc tuyên chiến từ Martin Oliver có ảnh hưởng gì tới những người khác hay không.

Vương Tinh lại chạy đến Không Vũ Vương Thành rồi cùng nhiều Linh Dược Sư nghiên cứu tác dụng, đề cao sản lượng, chất lượng của một ít giống cây linh dược, thực vật tiến hóa ở Hành Tinh Gaia.

Nguyễn Thanh thì đang tập trung hấp thụ kiến thức từ một viên Tinh Thần Ấn Ký cấp bốn thuộc về Luyện Đan Sư ba sao, tu vi của Nguyễn Thanh đã đủ điều kiện nhưng kiến thức lẫn kinh nghiệm thì chưa đủ, cho nên Nguyễn Thanh cần học tập nhiều hơn nữa.

Ba Quân Đoàn Trưởng Rinka, Dieter, Richard bao gồm các Phó Đoàn Trưởng đều đang bận rộn với công việc tiêu diệt Venger lãng vãng quanh Thập Linh Hỏa thành và cứu người sống sót, họ không thể đi quá xa vì hành động của Martin Oliver.

Nguyệt Linh dẫn theo Linh Long và mấy chục thành viên Phù Đường rồi tìm kiếm Nguyệt Thần, Nguyệt Bảo, Nguyệt Yến, cô ấy nói là muốn dẫn đội đi rèn luyện một phen.

Phạm vị hoạt động của Quang Minh Giáo Đình ở quốc gia Niyensa đã tăng lên gấp mấy lần khi trước, tuy nhiên, mật độ Venger đang tăng cao một cách chóng mặt, cứ qua mỗi thị trấn, xóm nhỏ thì sẽ chạm trán với một bầy Venger lên đến mấy ngàn cá thể.

Nguyệt Linh lấy lý do tập luyện để ra ngoài càn quét Venger, thu thập tinh thể tiến hóa, tinh thể biến dị bổ sung vào kho của Phù Đường.

Vũ Hy, Trọng Huy luôn ở trong Khu Luyện Khí để trao đổi kinh nghiệm với Phong Thanh Dương hay chỉ dạy các Luyện Khí Sư học đồ, một bầu không khí tốt đẹp, ham học hỏi.

Mấy Luyện Đan Sư ngoài Nguyễn Thanh thì cũng cắm mặt vào Phòng Luyện Đan, quyết tâm luyện chế ra đan dược cấp cao hơn.

Lý Quỳnh Chi lại mang theo Không Huy đi tìm giống hung thú mới lạ rồi mang về nuôi dưỡng nghiên cứu, bọn họ đã cho ra nhiều giống Linh Kê nuôi lấy thịt với chất lượng tuyệt hảo, giống Linh Kê sản xuất trứng thơm ngon bổ dưỡng và thu một nguồn lợi lớn từ việc bán chúng cho người dân.

Mặc Hàn lo liệu bố trí, xây dựng trận pháp, Khoa Học Viện đang tất bật chuẩn bị đi vào hoạt động, các đầu bếp thì nỗ lực cố gắng rèn dũa kỹ năng, hướng tới trận so tài ở Quang Minh Giáo Hội.

Nguyễn Vu cùng những thành viên trong Công Hội Mạo Hiểm Giả đang loay hoay trong đấu trường Chiến Thần Vinh Quang, quyết tâm tìm hiểu cho cặn kẽ và rất nhiều thành viên khác đang thử sức bản thân ở trong đấu trường đó bao gồm Thanh Vũ.

Bởi vì không có tu sĩ Tứ Dương kỳ chờ trận trong bậc Tự Do nên Thanh Vũ chỉ đành đi dạo một vòng, quan sát nhiều trận chiến nảy lửa của các tu sĩ cảnh giới Nhất Dương, Nhị Dương, Tam Dương kỳ rồi đi ra ngoài.

Chiến Thần Vinh Quang có rất nhiều sân đấu giả lập, không cần phải dùng thân thể thật để tham chiến nhưng cũng có thể phát huy ra một trăm phần trăm sức mạnh.

Mỗi một sân đấu đều rất rộng lớn tùy theo cảnh giới của người tham dự, hơn nữa, Thanh Vũ còn nhìn thấy hạng mục dành cho các đoàn đội bao gồm năm mươi người, một trăm người, hai trăm người, năm trăm người cho đến một ngàn người.

Hạng mục đội thì có nhiều thứ mới hơn là quyết đấu chính diện, ví dụ như sinh tồn trong một nơi hoang dã đầy rẫy sinh vật mạnh mẽ, bên nào bị loại hết thì thua cuộc, hai bên chiến đấu ở hoàn cảnh rộng lớn như môi trường khắc nghiệt, thậm chí còn có bẫy rập, muốn chiến thắng thì đòi hỏi khả năng lãnh đạo, kinh nghiệm của đội trưởng.

Phần thưởng hạng mục đoàn đội không tính theo tháng mà tính theo liên thắng hay số trận thắng đạt được.

Liên thắng năm trận sẽ được ban thưởng rất nhiều điểm cống hiến và các vật phẩm khác.

Liên thắng mười trận thì được ban thưởng hai mảnh Thiên Phú Chi Tinh, điểm cống hiến, các vật phẩm có trong Cửa Hàng cống hiến, mười hai mảnh Thiên Phú Chi Tinh hợp thành một viên.

Rất nhiều phần thưởng ở phía sau đang chờ đợi các đoàn đội chinh phục.

Và số trận thắng tích lũy từ khi thành lập đoàn đội đến giờ thì càng mê người hơn, như mốc một trăm trận thắng thì ban thưởng năm viên Thiên Phú Chi Tinh, năm viên Ngũ Dương Thánh Quả, mười Đá Ý Cảnh, năm Đá Thần Thông, năm trăm triệu điểm cống hiến, một Quang Minh Thánh Thạch, một Quang Minh Thánh Vũ.

Ở các mốc sau đó, Thanh Vũ nhìn thấy ngoài các phần thưởng cũ thì có thêm một cái dấu chấm hỏi đại chiến cho sự may rủi của người nhân, hên thì nhận luôn cả mười viên Thiên Phú Chi Tinh hay thậm chí là những đồ vật giúp con người đánh vỡ cực hạn.

Hiển nhiên, không ai qua mặt được Hệ Thống nên chẳng cần lo lắng đám người muốn tìm khe hở để chiếm lợi lộc, với lại quy tắc cũng rất khắc khe, mốc phần thưởng tích lũy chỉ nhận được một lần duy nhất trong đời.

Phần thưởng cực kỳ hấp dẫn làm Thanh Vũ suy nghĩ có nên lập ra một đoàn đội rồi bắt nạt người khác hay không?

Đáng tiếc, quy tắc để bắt đầu một trận đấu chính thức là lực lượng, lực chiến của cả hai bên không chênh lệch quá lớn hoặc có sự chênh lệch lớn nhưng cả hai bên đều đồng ý, không bị ép buộc.

Chẳng trách tại sao Nguyễn Vu lại tập trung vào đấu trường Chiến Thần Vinh Quang, sự cường đại, kỷ luật nghiêm minh của Quân Đoàn Diệt Tà cũ sẽ giúp họ có một chỗ đứng kiên cố trong đấu trường, thu lấy nhiều tài nguyên cho Công Hội Mạo Hiểm Giả.

Thanh Vũ bắt đầu mấy ngày nhàm chán, không tu luyện thì cũng chỉ dạo quanh Thập Linh Hỏa thành, đi nhìn sự phát triển của các bộ phận hay tham quan vườn linh dược của Vương Tinh ở gần Quang Minh Thánh Điện.

Hắn còn lựa chọn một ít yêu tộc đang là thành viên của Quang Minh Giáo Đình để cho họ nhảy xuống Bản Nguyên Huyết Mạch Thạc, tự đi tìm kiếm tạo hóa cho bản thân.

Rốt cuộc thì cảnh bình yên, nhàn hạ đã chấm dứt bởi một tin tức sau ba ngày.

Nguyễn Nam, một thành viên của Ảnh Bộ tới gặp Thanh Vũ rồi báo cáo:

“Thưa Giáo Hoàng, Không Yên Quốc Vương cho người nhắn tin, Hội Trưởng của Công Hội Tạo Tác Sư, Nguyễn Trần Thái Dung thông báo rằng việc đóng thuyền đã hoàn tất, các thuyền đang đậu ở trên con sông bên cạnh Không Vũ Vương Thành, mời Giáo Hoàng đến đó để hoàn tất cuộc giao dịch.”

“Và một tin tức nữa, qua sự cố gắng không biết mệt mỏi của nhiều Thánh Sứ, Thành Chủ của Không Vũ Vương Triều, cuối cùng bọn họ đã hoàn thành công việc đúc Thánh Thổ, mời Giáo Hoàng kiểm tra.”
Bình Luận (0)
Comment