Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 20 - Sữa Đậu Nành Đại Lực Rất Là Đại Lực

Chỉ thấy Giang Nam mở túi giữ nhiệt!

Thêm một ít gia vị vào bên trong sữa đậu nành!

Cũng không có gì!

Chỉ thêm nửa bình đại lực, cộng thêm mười viên đậu nành giải độc mà thôi!

Mình thật hào phóng!

Nói mười viên là mười viên! Ra tay thoải mái!

Đi tới trước biệt thự ấn chuông cửa.

"Thức ăn tới rồi!"

Chỉ chốc lát sau, một lão quản gia mặc áo đuôi tôm để râu trắng mở cửa!

Nhìn Giang Nam mặc đồng phục nhân viên giao đồ ăn thì sửng sốt.

Còn chưa đợi lão quản gia nói chuyện!

Giang Nam liền mở miệng nói: "Xin hỏi là La tiên sinh sao?"

Lão quản gia nhíu mày. Thiếu gia nhà mình đặt đồ ăn sao?

Đang ngây người, Giang Nam đã đưa một phần màn thầu và sữa đậu nành tới.

"Nhớ đánh giá năm sao a!"

(Điên cuồng ám chỉ ‎|• - •)و✧)

Nói xong quay đầu rời đi!

La Thiên Tường từ trên lầu mang theo quầng thâm mắt đang lau tóc đi xuống.

Trên má dán đầy băng, hôm qua đều nằm trong tủ rượu!

Hiện tại trên đầu đều bị quấn rất nhiều băng. . .

"Lão Vu, ai vậy?"

"Giao đồ ăn! Thiếu gia đặt bữa sáng sao?"

La Thiên Tường ngây người, mình không đặt? Gửi nhầm rồi chăng!

Nhìn màn thầu và đậu nành, La Thiên Tường đói bụng, cũng không giải thích.

"Đặt trên bàn đi, lát nữa ta ăn!"

Bình thường La Thiên Tường không ăn sáng!

Không phải vì không đói, mà là vì lười ăn. . .

Đưa tới cửa, tội gì không ăn!

La Thiên Tường ngồi trên sô pha ăn một ngụm bánh bao, uống một ngụm sữa đậu nành!

Mẹ kiếp? Sữa đậu nành của nhà nào a?

Là pha nước lã sao! Một chút nhạt nhẽo!

Nhưng vị rất chính xác, mùi đậu khá nồng a!

La Thiên Tường uống sữa đậu nành xong liền cảm thấy thần thanh khí sảng! Toàn bộ cơ thể đều sảng khoái!

Mệt mỏi đều quét sạch!

Khen ngợi! Khen ngợi!

Xoa xoa hai má mình, La Thiên Tường cười lạnh một trận!

Hắn đã tìm được địa chỉ của Giang Nam! Ngày hôm qua liên lạc với tập đoàn La Thiên suốt đêm, đã xác định phương án thu mua cải tạo!

Hôm nay hắn phải ra ngoài, chính là vì việc này!

Không phải ngươi muốn đối nghịch với bản thiếu gia sao? Lão tử đây sẽ khiến cho ngươi thành người vô gia cư, đây chỉ là bước đầu tiên!

Đứng dậy ra cửa, gió thổi tới, đỉnh đầu mát mẻ. . .

"A? Hôm nay có vẻ mát mẻ!"

Thời điểm quản gia mơ hồ nhìn thấy bóng lưng La Thiên Tường ra cửa, cái ót trần trụi kia khiến cho hắn cứ tưởng mình đã nhìn lầm!

Vừa định chào hỏi, La Thiên Tường đã ra khỏi cửa!

"Ai. . . Già rồi nên mắt hoa. . ."

Giang Nam và Hạ Dao đã sớm trốn trong xe, mắt thấy La Thiên Tường ra ngoài!

Hạ Dao há hốc miệng, gắt gao nhìn chằm chằm vào đầu La Thiên Tường!

Đầu trọc sáng bóng! Phản chiếu ánh nắng mặt trời!

Trên đỉnh đầu còn có quấn đầy băng!

"Phụt. . . Ha ha ha ha ha!"

"Hắn ta trọc! Bị trọc! Ha ha ha! Đầu trọc láng o! Trên đầu còn quấn đầy vải nữa chứ?"

"Không được rồi! Tiểu Nam! Ta cười chết mất!"

Hạ Dao ôm lấy Giang Nam, hoa tươi run rẩy, nước mắt đều ứa ra!

"Ngươi bỏ cái gì vào sữa đậu nành vậy? Ha ha ha!"

"Ngươi đúng là chơi xấu! Nhưng mà ta thích!"

Giang Nam nghẹn lại, mặt đều bị Hạ Dao ép cho biến dạng! )๑¯ω¯๑)

"Suỵt! Nói nhỏ chút! Hình như con hàng này cũng chưa phát hiện!"

La Thiên Tường thật đúng là chưa phát hiện ra! Bước lên chiến thần GTR của hắn, động cơ nổ vang, chạy thẳng tới tập đoàn La Thiên.

"Nhanh lên nhanh! Chúng ta phải đuổi kịp hắn!"

Hạ Dao cố nén ý cười, một cước đạp chân ga, đi theo!

La Thiên Tường ngồi trên xe, sắc mặt đột nhiên trở nên cổ quái!

Bụng điên cuồng kêu "ùng ục", một cỗ lực mãnh liệt truyền đến!

"Mẹ nó! Tự nhiên lại đau bụng là sao?"

Thế là hắn quyết định kìm nén lại, chờ cho đến khi tới công ty!

Càng nín càng chịu không nổi, chỉ có thể điên cuồng đạp chân ga!

Hạ Dao nghi hoặc nói: "Sao cái tên này càng lái lại càng nhanh?"

Giang Nam trộm cười hắc hắc!

Không nhanh sao được?

Không nhanh thì sao chịu nỗi nữa?

Số lượng cũng có chút nhiều à! Chính là mười viên a!

"Ngươi có tin chỉ một lát nữa hắn sẽ mở cửa sổ xe hay không?"

Hạ Dao ngạc nhiên, con hàng này còn có thể đoán trước tương lai sao?

La Thiên Tường ngồi trên GTR, giờ phút này sắc mặt đã tái xanh!

Chỉ nghe "Bủm" một tiếng, mặt La Thiên Tường lại càng xanh. . .

Mùi trong xe ngay cả chính hắn cũng không chịu nổi! Thiếu chút nữa nôn hết màn thầu buổi sáng ra!

Vội vàng kéo cửa sổ xuống, thở hổn hển! Tốc độ lại càng nhanh hơn!

Ngay cả chính hắn cũng không nghĩ tới mình có thể thả ra cái rắm thối như vậy!

Vẻ mặt Hạ Dao như nhìn thấy quỷ: "Nha! Hắn thực sự kéo cửa sổ xuống, làm sao ngươi biết? Ngươi là thần sao?"

"Ngươi còn có thể xem bói sao?"

Giang Nam: ". . ."

Giờ phút này hai tay La Thiên Tường gắt gao cầm vô lăng, gân xanh trên cánh tay bại lộ!

Đầu hắn đầy mồ hôi! Tử thủ hậu môn! Tuyệt không dám buông lỏng!

Hiện tại hắn thật sự hối hận vì quyết định mà mình vừa đưa ra!

Mẹ nó ra ngoài vào giờ cao điểm!

Kẹt xe rồi!

Thò đầu ra gầm thét nói: "Mẹ nó nhanh lên coi! Lão tử đi bộ còn nhanh hơn các ngươi!"

Và sau lại điên cuồng bấm còi!

Sau nửa giờ bị chặn, La Thiên Tường đã không dám kêu nữa, hắn sợ lại rống lên tiếng nữa, hậu môn liền thất thủ!

Giang Nam vừa cởi đồng phục nhân viên ra, vừa vẫy vẫy tay với Hạ Dao!

Vẻ mặt Hạ Dao hưng phấn đưa lỗ tai tới gần.

"Xì xầm ~ xì xầm ~ xì xầm~ Ngươi biết chưa?"

Hạ Dao bị Giang Nam làm cho lỗ tai ngứa ngáy, khuôn mặt ửng đỏ, nhưng ánh mắt lại sáng lấp lánh!

"Thật sao? Cũng quá kích thích rồi! Mà ta thích!"

Giang Nam đưa tay vỗ tay với cô!

"Làm xong trở về xe, chờ ta trở lại!

"Tuân lệnh!"

La Thiên Tường thật vất vả mới kiên trì tới được công ty, vừa xuống xe liền lao về phía tòa nhà!

Tư thế đi bộ phải gọi là cực kỳ khép nép! Căn bản không dám sải bước!

Dọc theo đường đi, mỗi nhân viên công ty nhìn thấy La Thiên Tường đều có vẻ mặt kinh ngạc, lập tức cắn chặt môi dưới nghẹn mặt đỏ bừng, cúi đầu nói: "La thiếu! Chào buổi sáng!"

Cho dù La Thiên Tường đã đi xa, cũng vẫn quay lại nhìn chăm chú. . .

La Thiên Tường ngược lại cảm thấy không tệ!

Đã lâu lắm rồi không có cảm giác được chú ý như vậy!

Chỉ là thật sự không có thời gian để ý tới bọn họ! Đi thẳng đến thang máy.

Giang Nam xuống xe trốn ở góc bí mật, mở ra không gian dị độ! Lấy một cái thang từ đó ra rồi khiêng trên vai!

Cắm đầu đi về phía cao ốc La Thiên.

Nhân viên bảo vệ đưa tay ra: "Làm gì vậy?"

Giang Nam: "Kiểm tra mạch điện! ”

Sau đó liền thả hắn vào. . .

Quả nhiên! Tiktok không lừa ta!

Mấy vài ngày trước vừa xem được video ngắn trên đó, bất cứ nơi nào, miễn là ngươi mang thang vào bên trong! Chắc chắn sẽ không bị cản lại!

Quả nhiên không sai!

La Thiên Tường đứng trong thang máy không dám nhúc nhích! Nhấn tầng 33, mắt thấy thang máy sắp đóng cửa!

Kết quả là một bàn tay chen vào! Giang Nam mang thang vào!

La Thiên Tường như muốn sắp điên!

Mẹ nó, ngươi chờ chuyến sau không được a! Lão tử đang gấp lắm rồi!

Kết quả dưới ánh mắt tuyệt vọng của La Thiên Tường!

Giang nhấn từ tầng 2 đến tầng 33, tất cả các phím!

. . . . . .

[Giá trị oán khí từ La Thiên Tường +1000!]

[Giá trị oán khí từ La Thiên Tường +1000!]

Giang Nam ngại ngùng nói: "Thật ngại quá! Sửa chữa mạch điện, mỗi tầng ta đều phải kiểm tra!"

La Thiên Tường đã muốn ra khỏi thang máy, nhưng vừa mới đi được một bước, cũng không dám động đậy!

Trong thang máy còn có một em gái đang ôm văn kiện, mặc trang phục văn phòng, mỉm cười gật đầu, ngược lại không nói gì!

Sau đó thang máy. . . Khởi động!

Bình Luận (0)
Comment