Đèn đường trường thương mang theo tiếng xé không chói tai, hung hăng quất vào người Ngô Lương!
"Rầm!"
Ngô Lương Thẳng cảm giác như bị xe tải đụng!
Sau khi hóa thú, thân thể gần 800 cân bị đánh bay một cách nhẹ nhàng!
Chỉ kém chút là không thở nổi, đau đến nhe răng trợn mắt!
Vừa định đứng dậy tái chiến!
Liền thấy được thao tác khiến cho người nghẹt thở của Giang Nam!
Đèn đường trường thương trong tay Giang Nam giống như vật sống!
Bổ, đập, đâm, nhặt, đủ loại thao tác tao nhã, đánh Ngô Lương phải kêu cha khóc mẹ!
Không có lực hoàn trả!
Đầu trọc Cượng cùng Sẹo ca nhìn tới choáng váng.
Động tác của Giang Nam phải gọi là vô cùng đẹp mắt, tràn ngập cảm giác lực lượng cực kỳ dã tính!
Có thể so sánh với bậc thầy thương thuật!
Hai người thậm chí nhịn không được muốn vỗ tay khen ngợi Giang Nam...
"Bốp!"
Đèn đường trường thương quất vào mặt gấu của Ngô Lương.
Thân hình khổng lồ lao đao, ngã trên mặt đất!
Giang Nam nhìn đèn đường đã cong vẹo trong tay, chậc chậc sợ hãi!
Sau khi hóa thú, lực phòng ngự của Ngô Lương quả thực đáng sợ.
Đánh tới vậy mà vẫn còn giãy dụa đứng dậy.
Giang Nam sao có thể cho hắn cơ hội này?
Thuấn di một phát ngồi trên người Ngô Lương, gạch trong tay vô tình rơi xuống...
Về phần vì sao không dùng nắm đấm?
Giang Nam ngại đau tay...
Sau khi bổ nát hai mươi viên gạch đỏ, Ngô Lương rốt cục đã ngất đi!
Giang Nam hơi thở dốc, mắng: "Con bà nó cái con gấu này!"
Lập tức cười sáng lạn, nhìn về phía đầu trọc Cường cùng Sẹo ca.
Hai người giật mình, cơ thể run rẩy, vẻ mặt sợ hãi!
"Đừng! Nam ca! Để ta tự làm!"
Nói xong Sẹo ca hung hăng tự đầm người vào đèn đường bên cạnh.
Chỉ nghe một tiếng giòn vang "ầm" một tiếng, đèn đường lắc lư ba lần, Sẹo ca té xỉu...
Đầu trọc Cường co giật khóe mắt!
Sẹo ca đúng là Sẹo ca! Không hổ là người trong giang hồ!
Lúc này thần sắc hung ác, cũng hung hăng đâm vào tường xi măng bên cạnh!
"A, mẹ nó!"
Đầu trọc Cường đụng tới mức cả mặt đầy máu, đau tới mắng chửi, căn bản không choáng được!
Nhìn Giang Nam từng bước đi tới, trong lòng đầu trọc Cường hoảng hốt a!
Ngẩng đầu lên tiếp tục đâm vào tường!
"Rầm..."
Đầu trọc vẫn không ngất đi!
Lại đụng!
"Rầm!"
Vẫn không ngất xỉu, chẳng lẽ mình không dùng đủ sức?
Sẹo ca nằm trên mặt đất len lén mở mắt.
Nhìn đầu trọc điên cuồng đập đầu vào tường, muốn đập cho bản thân ngất xỉu mà không nói gì.
Tên này không phải là kẻ ngốc đó chứ!
Tiểu đệ kiểu này không thể thu nhận được!
Chờ Giang Nam đi tới trước mặt, đầu trọc Cường vẫn không thể đụng cho mình ngất xỉu, đáng thương nhìn Giang Nam: "Nam... Nam ca! Nếu không ngươi giúp ta một tay?"
Giang Nam đen mặt, vung tới một cú tát!
Đầu trọc Cường ngã xuống đất!
Ừm... Lúc này hẳn đã ngất xỉu!
Lại nhìn Ngô Lương bất tỉnh nhân sự.
Lại theo bản năng nhìn thoáng qua eo nhỏ của hắn!
"Hóa thú thật sự cường đại!"
"Ai... Chỉ đáng thương cho ta! Ai bảo ta là ngươi tốt chứ?"
Nói xong mở ra không gian dị độ, ném một cái quần lót tới.
Trở lại quầy hàng, vẻ mặt Trịnh Vĩ kinh hãi!
Vừa rồi hắn đã chứng kiến toàn bộ quá trình đại chiến trong hẻm nhỏ, thương pháp của Giang Nam quả thực làm hắn kinh hãi...
"Nam ca! Ngươi có thu đồ đệ không? Loại siêu có tiền!"
Giang Nam: "..."
Giờ phút này trong mắt hai em gái kia đều là ánh sao lấp lánh!
Trận chiến vừa rồi thật sự là quá mãn nhãn!
Thương pháp hành vân như nước chảy, hơn nữa thuấn di xuất quỷ nhập thần!
Đẹp trai kinh bạo!
"Tiểu ca ca, còn loại đồ đệ thân mềm giọng ngọt dễ ngã thì sap? Có thể làm loli cũng có thề làm ngự tỷ!"
"Ta cũng muốn! Ta muốn học chiêu thức bổ gạch kia! Quá ngầu!"
Vẻ mặt Giang Nam không nói nên lời: "Tốt xấu gì cũng là sinh viên đại học, ta mới học lớp 12, các ngươi xác định muốn bái học đệ làm thầy?"
Tròng mắt Trịnh Vĩ thiếu chút nữa trừng ra: "Ngươi học lớp 12??!"
Em gái nhỏ: "Mẹ kiếp!"
"Khụ. . . Chú ý hình tượng!"
Một học sinh lớp 12 lại cường đại tới vậy? Vẫn là hệ không gian? Làm sao có thể không nghe được chút danh tiếng gì chứ!
Trình Vỹ: "Đừng giả vờ nữa! Cao nhân như các ngươi đều thích khiêm tốn! Khẳng định là xuất thân từ thế gia cổ võ!"
Em gái: "Ừm, nhìn khí chất của tiểu ca ca kìa, đầu đinh mà vân đẹp trai như vậy!"
"Ai nha, thu nhận người ta đi, ta muốn học phi gạch!"
Giang Nam thở dài một tiếng.
Quả nhiên!
Não bổ là đáng sợ nhất!
Ngoại hình đẹp nói gì cũng dễ nghe...
Chỉ thấy vẻ mặt hắn nghiêm túc nói: "Ngã bài! Kỳ thật ta từ tinh hệ bán nhân mã xuyên tới, hai mươi năm trước là ta mở ra quá trình khôi phục linh khí, gánh vác trọng trách cứu vớt địa cầu!"
[Giá trị oán khí từ Trịnh Vĩ +999!]
[Giá trị oán khí từ Viên Ngữ Hàm +666!]
[Giá trị oán khí từ Hứa Tĩnh Nhu +765!]
"Ai ai! Đừng đi! Đại đồ đệ, nhị đồ đệ, tam đồ đệ!"
Giang Nam thu sạp về nhà, lại có thêm một đợt rút thăm 10 lần liên tiếp, đại bộ phận người cống hiến đều là La Thiên Tường và Ngô Lương...
Nhìn mười bó linh hẹ, vẻ mặt Giang Nam cảm khái!
Vẫn chưa có vật phẩm mới a!
Mới hai ngày không gặp, đã bắt đầu nhớ tới đám bạn học đáng yêu của mình!
Thế là mở trang cá nhân của bạn bè.
Vào trang cá nhân của Lý Hưởng:
Người ưu tú hơn ta vẫn còn đang cố gắng! Ta có lý do gì mà không tiếp tục cố gắng?
(Ảnh minh họa) Một nắm đấm siết chặt.
Phía dưới là hơn năm mươi lượt thích, đủ loại cổ vũ!
Lúc này Giang Nam liền vui vẻ, ngón tay nhanh chóng bấm.
Trả lời:
Nam thần: Người ưu tú hơn ngươi vẫn còn đang cố gắng, vậy ngươi cố gắng thì có cái rắm tác dụng gì!
[Giá trị oán khí từ Lý Hương +999!]
A, hắc hắc, thật thoải mái.
Vào trang cá nhân của Lý Mộ Ngôn:
Cả ngày cuối tuần đều nhốt mình ở nhà tu luyện, mệt như chó! Nhưng cũng may đã đột phá Hắc Thiết mười sao! Cố gắng không phụ lòng người!
Phía dưới có hơn ba mươi lượt thích, rất nhiều lời bình luận cổ vũ, khuyến khích, ghen tị.
Nam thần: Chó cũng không mệt như ngươi tưởng!
Bình luận trả lời: "Hahaha, mẹ kiếp!"
"Mẹ nó đầy là lời nói của nam thần sao? Có đạo lý a!"
Lý Mộ Ngôn: "???"
Ngẫm lại cũng đúng, chó nhà mình ngoại trừ ăn chính là ngủ, còn có thể chơi! Có cái rắm gì mà mệt mỏi!
Nhưng sao cứ thấy bực bội?
[Giá trị oán khí từ Lý Mộ Ngôn +666!]
Vào trang cá nhân của Lưu Vũ Toàn:
Tại sao buổi sáng đánh răng lại cứ luôn có cảm giác buồn nôn? Có phải vì hút thuốc nhiều hay không?
Bình luận phía dưới: Ừm, ta cũng vậy!
Hay là do viêm họng mãn tính? Bớt hút lại! Ta đánh răng cũng cảm thấy muốn nôn!
Nam thần: Liên quan gì đến hút thuốc chứ? Sáng mai ngươi cũng đừng nhìn gương đánh răng nữa! Đảm bảo hết buồn nôn!
? ? ?
Ý ngươi là soi gương nên mới buồn nôn?
Mẹ nó đây còn là lời của con người hay không?
[Giá trị oán khí từ Lưu Vũ Toàn +999!]
[Từ...]
Lướt một vòng vào trang cá nhân của bạn bè, giá trị oán khí gần như đã đủ cho một đợt rút thăm 10 lần liên tiếp.
Ánh mắt Giang Nam trong suốt, quả thực như phát hiện tân đại lục!
Đang lúc chuẩn bị làm thêm một vố lớn.
Phát hiện trang cá nhân bạn bè không ai đăng bài nữa.
Đám bạn học lòng đầy oán khí làm sao còn dám đăng bài nữa?
Sợ bị khịa...
"Hừ hừ! Các ngươi không đăng bài nữa sao? Được rồi, vậy ta tự đăng!"
Bài đăng của Nam thần:
Ai! Cũng đã là... Mười hai giờ, nhưng không một ai chúc mừng sinh nhật mình.
[Xem thêm]
Các bạn cùng lớp nhìn thấy tài khoản của Giang Nam đăng bài thì đều sửng sốt!
Hôm nay là sinh nhật Giang Nam sao?
Làn sóng hoạt động vừa rồi là để thu hút sự chú ý của các bạn cùng lớp, cải thiện cảm giác tồn tại của hắn, để xem có ai nhớ ngày sinh nhật của hắn sao?
Ngẫm lại cũng rất đáng thương...
Vì thế phía dưới nhao nhao chúc mừng.
"Nam thần! Chúc mừng sinh nhật!"
"Ngày phá vỏ hạnh phúc! Mặc dù ngươi làm ta thay quần, nhưng ngươi cũng đã cứu mạng ta!"
"Chúc vui vẻ..."
Ánh Tuyết: "Tiểu Nam, ngươi còn có ta! Nhưng... Nhưng hôm nay cũng đâu phải là ngày sinh nhật của a ( ´◔ ‸◔`)?"
Các bạn cùng lớp đều sửng sốt khi thấy bình luận này.
Vì vậy, mở toàn bộ bài viết.
.
.
.
.
.
.
Có lẽ bởi vì hôm nay không phải là sinh nhật của mình!
? ? ?
Không phải sinh nhật của ngươi, mẹ nó ngươi còn đăng bài than vãn cái rắm gì!
Còn có thể vô sỉ hơn không?
Lãng phí cảm xúc của chúng ta!
Ngươi rốt cuộc là loại người gì vậy?
[Giá trị oán khí từ Vương Bắc +666!]
[Từ...]