Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh ( Dịch )

Chương 608

Chương 608 -
Chương 608 -

"Vốn là sói nhiều thịt ít! Người mới còn muốn chen chân vào?"

"Tên nhóc này chính là Giang Nam hệ không gian kia sao? Là người biểu hiện bắt mắt ở trấn nhỏ Ngọc Long! Tiểu nữ sinh không phải đều thích dạng này sao?"

"Chậc! Giá trị nhan sắc của con hàng này đích xác có chút cạnh tranh được!"

"Hừm! Hai cô gái bên cạnh hắn rất xinh đẹp! Quả thực rất hoàn mỹ!"

"Cô gái tóc bạc kia! Cảm giác thật hoang dã! Còn cô gái tóc đuôi ngựa! Cho ta một loại cảm giác như mối tình đầu, cực phẩm! Cực phẩm thực sự!"

"Sâm ca! Ngươi thấy thế nào?"

Chỉ thấy một thanh niên tóc dài, dung mạo tươi mát tuấn lãng, tinh mi kiếm mục khẽ mỉm cười, ánh mắt nóng rực!

Thân trên mặc áo khoác dài, mang giày Martin, tuyệt đối là loại có thể làm cho người ta sáng mắt!

"A! Để ta!"

Nói xong đi thẳng đến chỗ Giang Nam!

Đám học tỷ kia tự nhiên chú ý tới!

"Lâm Sâm lớp 1? Hắn định làm gì?"

"Còn cần hỏi sao? Nhất định là đi tán gái!"

"Cái tên hoa tâm, chơi xong liền vứt đi, nhìn hắn liền cảm thấy ghê tởm!"

"Trước không nói tới vấn đề nhân phẩm, thực lực Của Lâm Sâm trong lớp một tuyệt đối được coi là nằm trong top đầu!"

"Lâm Sâm "Sâm La" sao? Lại nói người học lớp 1 có ai mà không mạnh? Đều là một đám quái vật!"

"Đàn em này sợ là phải chịu thiệt thòi, hai cô gái kia rõ ràng là cùng hắn a!"

Chỉ thấy Lâm Sâm vượt qua đám người, cơ hồ hấp dẫn sự chú ý của mọi người!

Trực tiếp đi tới trước người Chung Ánh Tuyết!

Trong mắt đầy thâm tình: "Lần đầu tiên nhìn thấy ngươi trong đám đông, đôi mắt của ta đã không thể rời khỏi ngươi!"

"Tựa như cá không thể rời khỏi biển cả vậy, Lâm Sâm ta cũng không thể rời khỏi ngươi!"

Chỉ thấy Lâm Sâm đưa tay ra, trong lòng bàn tay bỗng nhiên sinh trưởng ra mần xanh, cuối cùng hóa thành đóa hoa, nở rộ thành một đóa tuyết liên!

Hắn đưa tới trước mặt Chung Ánh Tuyết!

"Ta cảm thấy đóa hoa này tương đối phù hợp với khí chất của ngươi, có muốn làm quen thử sao? Thưa tiểu thư?"

Thần sắc Chung Ánh Tuyết lạnh như băng, mở to hai mắt lạnh lùng nhìn Lâm Sâm một cái, giống như nữ vương cao cao tại thượng!

Không thèm để ý trốn sau lưng Giang Nam!

Giang Nam híp mắt lại!

Biểu tình Lâm Sâm đột nhiên cứng đờ, lập tức cười, cánh hoa trong tay phiêu tán!

Đảo mắt nhìn Hạ Dao ở một bên!

"Ngươi ở trong mắt ta giống như một con sói đơn độc trên ngọn núi, khiếu nguyệt cô lang!"

"Ta nguyện làm ánh trăng sáng! Để ngươi không còn cảm thấy cô đơn! Ngươi có muốn không?"

Vẻ mặt Hạ Dao ghét bỏ: "Ta không thích ánh mắt ngươi nhìn ta! Ta không thích!"

"Vậy nên! Đừng cí làm phiền ta!"

Lâm Sâm híp mắt nói, "Chỉ là làm quen một chút, ngươi không thể nể mặt sao?"

Hạ Dao: "Nhưng ta cũng không muốn làm quen với ngươi!"

Lâm Sâm khẽ cười nói: "Ta hiểu! Hoang dã như bạn không thích cách nhẹ nhàng của ta!"

"Ta có thể lại..."

Giang Nam lạnh lùng nói: "Ngươi mẹ nó chưa xong sao? Ngươi không nghe bọn họ nói sao?"

Trong lúc nói chuyện, hắn ôm Hạ Dao vào lòng mình, tay kia kéo bàn tay nhỏ bé của Chung Ánh Tuyết!

"Cút! Xa! Chút! Đi!"

Hạ Dao choáng váng, đột nhiên bị Giang Nam ôm vào trong ngực cô có chút không biết làm sao, tim đập nhanh đến không chịu nổi!

Mà vành tai Chung Ánh Tuyết đều đỏ thấu!

Lâm Sâm nhíu mày: "Ta làm cái gì, tựa hồ không tới ngươi quan tâm?"

"Ngươi là cái thá gì? Có chỗ cho ngươi nói chuyện sao?"

"Đàn em! Đừng có tham ăn như vậy!"

"MVP tranh đấu Ngôi Sao? Hệ không gian? Đừng đùa nữa! Đây là Học viện Tiên phong!"

"Có là rồng thì ngươi cũng nên cuộn mình lại!"

Trong mắt Giang Nam đầy vẻ không kiên nhẫn, bàn tay nhỏ trực tiếp từ trong không gian dị độ lấy ra một bình Đại Lục Đoạt Mệnh!

Hướng về phía đỉnh đầu của Lâm Sâm nện xuống một phát, động tác như nước chảy mây trôi!

Không chút chần chờ!

"Có là hổ thì ngươi cũng..."

"Rầm!"

Trong lúc nhất thời thủy tinh văng khắp nơi, bọt bia bay tán loạn!

Lâm Sâm còn chưa dứt lời đã bị Giang Nam bổ đầu!

Hai mắt trợn một cái! Hai chân khụy xuống! Cả người giống như một tấm ván gỗ thẳng tắp ngã xuống đất!

Xung quanh vang lên một trận kinh hô!

Vẻ mặt Hạ Dao và Chung Ánh Tuyết đều như thấy quỷ!

Động thủ?

Có cần phải quả quyết tới vậy hay không?

Lại nói cấp bậc của Lâm Sâm là Hoàng Kim tám sao!

Một chai bia bổ xuống liền gục ngã?

Ngay cả đám người Diệp Tinh Hà, Ngư Thanh Thanh ở một bên cũng bối rối!

Trận chiến còn chưa bắt đầu?

Nhanh như vậy đã gục?

Hành động của hắn đã vượt ra ngoài phạm vi sự hiểu biết của chúng ta ah!

Từ khi nào mà Hoàng Kim 8 sao đã có thể bị một chai bia bổ ngất xỉu?

Giang Nam bĩu môi nhỏ: "Phiền chết đi được! Cứ lải nhãi mãi không ngừng! Ta nhổ vào!"

"Tuyết Tuyết Lang diệt! Đi thôi! Mặc kệ hắn đi!"

Trong lúc nói chuyện đã kéo Chung Ánh Tuyết và Hạ Dao đi về phía tòa nhà phỏng vấn!

Những đàn chị kia đều tỏa sáng hai mắt!

"Không phải chứ! Ta không nhầm phải không? Lâm Sâm hiệu Sâm La của lớp 1 bị Giang Nam bổ đầu ngất xỉu?"

"Hơn nữa còn gục dưới một chai bia?"

"Liền động thủ? Cứng rắn tới như vậy sao? Không chút suy nghĩ?"

Bình Luận (0)
Comment