Trong khi đó, ở ngã ba quảng trường!
Giang Nam vừa khiêng Katarina trên vai, một kẹp nách Sơn Miêu, phía sau mang ba lô nhỏ, điên cuồng tăng tốc ở trên nóc nhà!
Dép lê ở trên người, hai chân tựa như phong hỏa luân!
"Phụt ha ha ha ha ha! Chết đi!"
Vì sao không cảm nhậ được dao động không gian sao?
Bởi vì lão tử căn bản không có dùng tới!
Dị năng giả hệ không gian khi sử dụng linh kỹ không gian trên phạm vi lớn, khoảng cách không tính là quá xa, giữa hai bên sẽ có cảm ứng!
Dưới tình huống khoảng cách gần như vậy, thuấn di cũng sẽ bị cảm ứng được!
Giang Nam mới không ngốc đến mức dùng thuấn di để chạy trốn!
Giờ phút này Sơn Miêu bị Giang Nam kẹp ách nhịn không được cười trộm!
Bộ dạng này của ngươi cực kỳ giống giấy đứa con nít ranh sau khi đốt pháo quay đầu chạy như điên a!
Ngươi có cần vui vẻ tới như vậy không?
Katarina thì khiếp sợ khi chứng kiế toàn bộ quá trình, thật sự từ đội Hoa Anh Đào chạy ra?
Này, này!
Làm thế nào mà ngươi lại chạy nhanh như vậy chỉ với một đôi dép!
Bê phía Giang Nam đảo mắt liền không thấy bóng dáng!
Zenbon Sakura thuấn di một cái rơi xuống đường cái!
Ánh mắt trừng như chuông đồng ~ đảo mắt nhanh như chớp ~ điên cuồng tìm kiếm bóng dáng Giang Nam ~
Một luồng gió nhỏ thổi qua, toàn bộ ánh mắt của mọi người trên đường hoảng sợ nhìn Zenbon Sakura!
"Ồ ~ Darling! Thối chết người!"
"Thật ghê tởm! Ọe ~ Pho! Trên người cô ta dihs thứ gì vàng vàng kia, là cứt sao?"
"Tuyệt đối là cứt rồi, gặp quỷ, sao cô ta lại có thể dính cả một thân?"
"Trồng cây chuối đại tiện? Chắc chắn là vậy rồi! Sao lại có đam mê này chứ!"
Trong lúc nhất thời mọi người bịt mũi nghị luận sôi nổi, ánh mắt nhìn về phía Zenbon Sakura phải nói là vô cùng ghét bỏ!
Zenbon Sakura nổ tung, thuấn di một cái vọt tới, xách thanh niên tóc vàng kia tức giận nói: "Ngươi đánh rắm! Ta không phải bị dính cứt! Cái này... Cái này... Dù sao cũng không phải cứt!"
"Ngươi mới ghê tởm!"
Thanh niên tóc vàng: Ọe
Sau khi bị Zenbon Sakura đến gần, mùi hương càng nồng, lúc này liền nôn ra!
Bánh sandwich vừa ăn đều nôn ra hết lên người của cô ...
Zenbon Sakura điên rồi: "Ngươi còn nôn! Không được nôn! Không được ói ta bốc mùi! Ọe
Thanh niên tóc vàng vẻ mặt hoảng sợ, ngươi không cho ta nôn, chính ngươi còn nôn?
"Ọe~"
[Giá trị oán khí từ Zenbon Sakura +1000! ]
"Ngươi còn nôn! Ngươi có tin ta giết gươi không? Trên người ta căn bản không phải..."
Giờ phút này, thanh niên tóc vàng đã trợn trắng mắt sùi bọt mép, bị mùi hôi làm ngất đi!
Zenbon Sakura liề ném hắn xuống đất, tức giận dậm chân!
Giờ phút này, đám người trên đường đều cách xa cô, ghét bỏ chết đi!
"Ọe ~ thật ghê tởm, dihs cả một thân còn không cho nói! Quá bốc mùi!"
"Thật bạo lực! Cô nương ày khẩu vị thật nặng, sao có thể chơi dơ hư vậy chứ!"
"Còn giải thích? Giải thích chính là che dấu, ọe ọe"
Zenbon Sakura cắn chặt răng nanh, mặt vừa xanh vừa đỏ!
Đối với con gái mà nói, không có chuyện gì đáng xấu hổ hơn là bị người qua đường vừa nhìn liề nôn ra!
"A! Không phải!"
[Giá trị oán khí từ Zenbon Sakura +1000! ]
Căn bản không đợi được, cô tức giận dậm chân, thuấn di một cái không còn bóng dáng!
Vừa trở về phòng, cô đã bị một màn trước mắt dọa sợ!
Hơn trăm người đàn ông đeo kính râm nằm ngổn ngang trên mặt đất sùi bọt trắng, vách tường phòng bị bắn thành rây!
Rokka đã bị chôn vùi trong từng mảng vàng ố vàng, chỉ lộ ra một sợi tóc vểnh!
Zenbon Sakura: "Ọe ọe~"
Cô quỳ trên mặt đất điên cuồng nn ọe một trận, nước mắt chảy ròng ròng!
Tỉnh lại, ngươi phải mạnh mẽ lên!
Bằng không tổ Hoa Anh Đào đều bị đoàn tiêu diệt a! Cô vẫn chưa bắt đầu đánh cướp!
Giang Nam! Trong lòng bổn cô nương chỉ còn lại sát ý đối với ngươi a!
Dù có mất mạng, ta cũng muốn giết ngươi a!
[Giá trị oán khí từ Zenbon Sakura +1000! ]
Hiện tại!
Một con hẻm nhỏ, Sơn Miêu mở linh kỹ, giống như một cây cột điện sững, khuôn mặt có chút nóng lên!
Giang Nam ôm eo cô, bả vai chống trênbụng cô, điên cuồng mài dép một trận, dưới chân bốc khói!
"Còn bao lâu nữa mới có thể mài xong?"
Katarina ngồi xổm trên mặt đất, vẻ mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm dép lê không ngừng!
"Còn một chút nữa! Cố lên! Ngươi làm được mà!"
Lại mài hơn mười phút, Giang Nam đầu đầy mồ hôi đứng thẳng dậy: "Hô ~ cuối cùng cũng xong!"
Ba người cũng theo đó thở dài một hơi, tuy rằng không biết tổ Hoa Anh Đào bên kia thế nào, ít nhất không đuổi theo!
Sơn Miêu đỏ mặt: "Chúng ta phải làm gì tiếp theo?"
Giang Nam xoay người hỏi: "Chuyện gì đã xảy ra với cô Linda ở viện phúc lợi mà cô vừa nói? ”
Ánh mắt Katarina ảm đạm: "Không thể làm phiền ngươi nữa, chuyện này ta..."
Giang Nam trừng mắt: "Đại mỹ nữ!"
Thân thể Katarina run lên, vẻ mặt bất lực nhìn Giang Nam, hốc mắt đã bị lệ quang lấp đầy!
"Bạch Sa phái chúng ta đi trộm chìa khóa, mưu tính mấy tháng, khơi thông các loại quan hệ, lúc này mới trộm chìa khóa từ khu 53!"
"Đội nhóm đi cùng ta đã chết toàn bộ, Tiểu Bạch, Hắc Tinh, Mạch Mạch đều... Ô ô~"