Hai người trong nháy mắt xuất hiện ở ngoài 200 mét, thoát khỏi lực hút trói buộc!
Giang Nam vỗ vỗ bàn tay nhỏ bé, vẻ mặt hài lòng: "Có thể chạm được tới ta, vẫn là học được một chút tinh túy nha!"
"Mắt thấy không nhất định là thật? Thú vị!"
Hạng Tổ cười lạnh: "Dị năng của ngươi đã bị phục chế, tính cơ động mà ngươi dựa vào để sinh tồn đối với chúng ta mà nói đã không còn là uy hiếp!"
"Làm cho ngươi chảy máu không khó!"
Nhưng mà Vương Chiêm lại không cười nổi, áp lực ngược lại càng lớn!
Bởi vì ánh mắt Giang Nam không có chút bối rối, chỉ kinh ngạc? Thế thôi!
Vương Chiêm thậm chí còn hoài nghi Giang Nam có phải đang cố ý phối hợp với mình hay không!
Giang Nam cười khẽ: "Vậy sao? Vậy xem ra ta phải nghiêm túc một chút!"
"Phần Huyết - Động Cơ Đế Vương!"
Nương theo tiếng tim đập rung động lòng người, thân thể Giang Nam trong nháy mắt biến mất tại chỗ, sau một khắc thân thể đã xuất hiện ở trước mặt hai người!
Ngón giữa đã đâm về phía Hạng Tổ!
Vương Chiêm cảm nhận được không gian dao động khiến da đầu tê dại, thuấn di mang Hạng Tổ chạy trốn!
Mới vừa xuất hiện, Giang Nam cũng đồng dạng lấy tư thế thuấn di xuất hiện, ngón giữa vẫn tiếp tục đâm tới!
Chỉ chênh lệch vài giây, khiến cho người ta có ảo giác ba người thuấn di tới!
Mắt thấy sắp đâm trúng Hạng Tổ!
Vương Chiêm: ! ! !
"Trùng động không gian!"
Vội vàng mở một cái trùng động không gian, dời đi công kích, ngón giữa của Giang Nam đâm vào trên người Hạng Tổ, từ phía sau Giang Nam đâm ra!
Giang Nam dường như đã dự liệu được, đồng thời mở ra trùng động không gian, ngón giữa đâm ra lần nữa đâm vào trùng động!
Lúc này lại toát ra từ ngực Vương Chiêm, hung hăng đâm tới!
[Giá trị oán khí từ Vương Chiêm +1000!]
Cái này con mẹ nó là loại tốc độ phản ứng cùng ý thức chiến đấu thần tiên gì vậy?
Lại phóng ra một lỗ đen hư không, nhưng vừa phóng ra còn không đợi lực hút bắn ra, Giang Nam cũng phóng ra!
Hai lỗ đen hư không va chạm vào nhau, ầm ầm triệt tiêu nhau!
Vương Chiêm sợ hãi cõng Hạng Tổ thuấn di rời đi, lấy hư không xiềng xích trói lại!
Tức giận mắng: "Hạng Tổ! Ngươi đừng có tự đại! Trình độ bản thân ra sao cũng không biết à? Bị đánh chưa đủ đúng không?"
Hạng Tổ cắn răng, hiếm khi không cãi lại: "Ngươi phụ trách cơ động, ta công kích! Mấy người các ngươi! dùng tất cả thủ đoạn công kích, cản trở Nam Thần tiến công!"
Ngay sau đó hai tay phát ra lực lượng sụp đổt, Hạng Tổ cảm ứng được dao động không gian khi Giang Nam thuấn di đuổi theo!
Giờ khắc này, gai đá trên mặt đất chồng lên, pháo không khí không ngừng oanh kích, cũng có cầu lửa không ngừng nện xuống!
Trong sân, bóng dáng ba người Giang Nam không ngừng lóe lên, mắt thường căn bản không đuổi kịp bóng dáng của bọn họ!
Cũng chính giờ khắc này, Vương Chiêm cùng Hạng Tổ mới chính thức ý thức được sự đáng sợ của Giang Nam!
Cho dù thuấn di cũng không theo kịp tốc độ công kích của Giang Nam!
Bản thân mình thuấn di một lần, Giang Nam đã có thể thuấn di ba lần!
Tốc độ công kích nhanh kinh người, cho dù có rào cản không gian cùng trùng động để phòng ngự căn bản cũng không phản ứng kịp!
Đại não tư duy không thể theo kịp!
Hạng Tổ mang vẻ mặt tuyệt vọng, mình căn bản không đụng tới được Giang Nam, công kích không phải bị rào cản ngăn lại thì cũng bị trùng động dời đi!
Công kích bị dời đi thậm chí còn làm trọng thương đồng đội hệ thổ của mình!
Sau khi chiến đấu với cường độ tấn công cao, trên người Hạng Tổ và Vương Chiêm đã có thêm năm sáu chục lỗ thủng!
"Oanh!"
Một tiếng vang thật lớn, một đồng đội hệ hỏa đã bị Giang Nam dùng một cước đá bay hơn 100 mét, hộc máu hôn mê!
Sau đó lại trở về đâm Hạng Tổ và Vương Chiêm!
Hệ không khí kia đều trắng bệch mặt, vì cái gì Nam Thần ở trong phạm vi lĩnh vực cấm không cùng tuyệt đối hít thở không thông của mình vẫn còn có thể hành động tự nhiên?
Thể chất này mạnh đến mức nào chứ? Ít nhiều cho chút phản ứng có được hay không a!
"Ầm!"
Giang Nam bớt chút thời gian thuấn di tới bố một cú ngay đỉnh đầu hệ không khí, đối phương cũng bị đánh cho hôn mê!
Giang Nam lại thuấn di trở về đâm một ngọn về phía yết hầu Vương Chiêm!
Cảm giác hít thở không thông kịch liệt khiến Vương Chiêm mở to hai mắt nôn ra một ngụm máu!
Thân thể vô lực quỳ rạp trên mặt đất, giờ phút này hai người đều thành hồ lô máu, cả người đầu lỗ thủng, vẻ mặt chua xót!
"Ta phục rồi!"
Bản thân phục chế dị năng hệ không gian của Giang Nam, lại không có chống đỡ nổi 10 phút! Ba phút đã là cực hạn!
Hạng Tổ nghiến chặt răng, bàn tay che mắt, lệ nóng giàn giụa, thế mà lại bị Giang Nam đâm cho phát khóc!
"Thật con mẹ nó không phải con người!"
Cả người Giang Nam bốc khói trắng, hung hăng hít một hơi không khí trong lành, cười xán lạn!
"Không tồi không tồi! Ta vẫn tương đối hài lòng với trận đấu này! Cũng có chút thú vị!"
"Nhưng mà các ngươi phải hiểu rõ! Thứ cường đại cho tới bây giờ cũng không phải dị năng! Mà là con người!"
Chiến thuật cùng sự phối hợp mà đám người Vương Chiêm tự nhận là hoàn mỹ vẫn bị nghiền nát thành từng mảnh nhỏ dưới thực lực cường đại của Giang Nam!
Đám sinh viên vây xem đều hoa mắt, trong lòng chỉ còn lại rung động!
Vẫn là ngón tay kia!
Tựa hồ vô luận như thế nào, cũng không thể đánh bại Nam Thần!
Thế này cũng quá mạnh!
Vương Chiêm hoàn toàn suy sụp, hắn rốt cục đã hiểu được định nghĩa về cường đại kia của Giang Nam!
Vô luận là tốc độ phản ứng, ý thức chiến đấu, tố chất thân thể hay kỹ thuật chiến đấu của Giang Nam, các phương diện đều không chê vào đâu được!
Tất cả cộng lại mới tạo nên Nam Thần!
Dị năng hệ không gian đối với Giang Nam mà nói chỉ là dệt hoa trên gấm, nhưng cũng không phải là duy nhất!
Giang Nam bởi vì dị năng hệ không gian mà càng cường đại hơn!
Cũng không phải bởi vì dị năng hệ không gian cho nên mới cường đại!
Trong đó có sự khác biệt về bản chất!
Vương Chiêm cười khổ nói: "Ta đột nhiên có chút chờ mong đợt huấn luyện kế tiếp!"
Hạng Tổ che mặt: "Hy vọng ta có thể sống đến khi kết thúc huấn luyện!"
Mới chỉ một ngày đã gây họa cho bọn ta thành cái dạng này, cuộc sống như vậy, còn phải trải nghiệm thêm 14 ngày?
[Giá trị oán khí từ Hạng Tổ +1000!]
[Giá trị oán khí từ Hạng Tổ...]
Giang Nam ho nhẹ hai tiếng: "Khụ khụ ~ xếp thành hàng!"
100 sinh viên huấn luyện mang thần sắc nghiêm chỉnh, vội vàng đứng lên xếp thành đội hình!
Sắp đến giờ, Hùng Đại Hùng Nhị cũng chạy tới, mang theo không ít tổ ong chứa mật ong.
Chỉ thấy đội ngũ sinh viên huấn luyện lúc tiến vào thì tràn đầy lòng tin, tinh thần phấn chấn, giờ phút này có thể nói là vô cùng thê thảm!
Mặt mũi bầm dập đã coi như nhẹ, có người bị nổ thành than đen, có người sưng không ra dạng người...
Quần áo rách nát chật vật không chịu nổi, có người thậm chí ngay cả quần áo cũng không còn, chỉ dựa vào một cái quần lót da cá sấu chống đỡ!
Cả đám mặt mũi nhăn nhó đều sắp khóc tới nơi!