Đây là y tranh thủ vẽ ở làng Tây Hà, tuy rằng không tiêu chuẩn, nhưng hình dáng các lục địa và đại dương cũng vẽ được đại khái.
"Đại Khang chúng ta ở đây, Tây Bắc là Đảng Hạng, Đông Bắc là Khiết Đan, từ Khiết Đan xuyên qua sông Áp Lục chính là nước Y, mấy hòn đảo nhỏ ngay cạnh nước Y chính là nước X.”
Kim Phi chỉ vào bản đồ, thuyết minh cho mọi người nghe các quốc gia xung quanh Đại Khang.
“Trước kia ta từng nghe người ta kể, giặc X ở bên Đông Hải quấy phá rất dữ, bọn chúng đến từ nơi nhỏ bé như thế sao?” Khánh Mộ Lam chỉ vào bản đồ nói.
“Nước X chẳng những có diện tích nhỏ, hơn nữa thường xuyên xảy ra thảm họa tự nhiên, như động đất do núi lửa, w... Cho nên bọn chúng luôn luôn dòm ngó đất Trung Nguyên phì nhiêu ổn định, bất kể lúc nào cũng không thể thả lỏng cảnh giác với bọn chúng.”
Kim Phi nhìn về phía Cửu công chúa, nhắc nhở rằng: “Còn nước Y, ngày thường trông có vẻ khiêm tốn kính cẩn nghe theo, cũng là một đám không biết xấu hổ, cũng cần phải đề phòng.”
“Nước Y và nước X trước nay luôn là chốn Đại Khang cho lưu đày tội phạm, vốn dĩ là dòng giống thấp hèn, làm gì cũng thấp kém hung dữ”
Cửu công chúa nói: “Nếu không phải mấy năm nay Đảng Hạng, Khiết Đan, Thổ Phiên thường xuyên tập kích quấy rối, Hoàng gia đã thâu tóm bọn chúng rồi, chứ sẽ không để chúng còn được hống hách ở Đông Hải nữa đâu”
“Thì chẳng phải là vẫn chưa làm gì à?” Kim Phi nói: “Dù sao người cũng nên nói với Phụ hoàng của người, tốt nhất cần đề phòng bọn chúng”
“Đã hiểu.” Cửu công chúa gật đầu.
“Đảng Hạng và Khiết Đan ở hướng bắc thì là một đám chiến sĩ cuồng nhiệt. Giữa chúng với Đại Khang còn có Khiết Đan ngăn cách, hiện tại không cần khiêu khích bọn chúng, chúng ta xem xuống phía nam”
Kim Phi chỉ về phía nam Đại Khang: “Đây là Thổ Phiên, phía nam Thổ Phiên là Đại Triệu, là nội dung quan trọng ta cần bàn đến tiếp theo.”
“Tiên sinh định ra tay với Đại Triệu ư?” Cửu công chúa nhíu mày.
Đại Triệu năm ở phía tây nam của Đại Khang, giao nhau với Xuyên Thục, chiếm một bộ phận phía bắc của khu vực Vân Quý, nước M, nước N và nước D.
Bao đời quốc chủ Đại Triệu đều thờ phụng Phật giáo, tương đối hòa bình, có quan hệ khá tốt với Đại Khang, có thể coi là quốc gia duy nhất kê bên mà không hề có thù địch gì với Đại Khang.
Hiện giờ xung quanh Đại Khang toàn các thế lực như hổ báo, hiển nhiên cũng sẽ không chủ động dây vào Đại Triệu.
Quan hệ đôi bên khá là yên ổn.
Nếu Kim Phi muốn ra tay với Đại Triệu thì Cửu công chúa. dù có coi trọng y đến thế nào, cũng không thể đồng ý.
“Đại Triệu luôn thành thật niệm kinh lễ Phật, ta đi đánh bọn họ làm gì?”
Kim Phi xua tay nói: “Ta muốn cho người tìm kiếm hạt giống cây bông vải ở Đại Triệu trước, nếu Đại Triệu không có thì lại từ Đại Triệu đi Thiên Trúc tìm tiếp.”
“Cách này được, tuy rẵng phải đi vòng một chút nhưng an toàn hơn” Cửu công chúa gật gù liên tục: “Chúng ta mới tiêu diệt Đan Châu, phái người đi Thổ Phiên chính là chịu chết, đi đường vòng từ Đại Triệu là tốt nhất.”
“Đi Đại Triệu không chỉ là đường vòng” Kim Phi chỉ vào bản đồ: “Ở phía nam Đại Triệu, có một quốc gia tên là nước K, điện hạ biết không?”
“Biết, trước kia là nước phụ thuộc của Đại Khang, hàng năm đều tiến cống lên kinh thành, mấy năm nay tình hình nội địa Đại Khang không an ổn, thổ phỉ hoành hành, sứ giả nước nước K tiến cống hai lần đều bị thổ phỉ cướp đoạt, nên không tới nữa.”
Cửu công chúa thở dài, hỏi: “Vì sao Tiên sinh nhắc đến nước nước K?”
“Vùng trung nam bộ nước nước K, có một quốc gia nhỏ tên là nước L, ở đó có một loại lúa nước tên là lúa nước L” Kim Phi nói: “Ta muốn phái người đi lấy một chút mang về.”
“Đại Khang chúng ta cũng có hạt thóc, vì sao phải ngàn dặm xa xôi, chạy đến nước K mang về?” Khánh Mộ Lam hỏi.
“Khả năng chống chịu của lúa nước L rất mạnh, cực kỳ phù hợp gieo trồng ở địa hình đồi núi Giang Nam, hơn nữa sản lượng cao, chu kỳ sinh trưởng ngắn, từ lúc trồng đến khi thu hoạch chỉ cần 50 ngày, thóc của Đại Khang có thể được như thế không?”
Kim Phi liếc nhìn Khánh Mộ Lam một cái.
“Từ lúc trồng đến khi thu hoạch chỉ cần 50 ngày?” Cửu công chúa giật mình: “Tiên sinh nói thật ư?”
“Đương nhiên là thật!”
“Tiên sinh, làm ơn ngài nhất định phải tìm được lúa nước. LU
Đôi mắt Cửu công chúa thoáng bừng sáng.
Tuy rằng thổ địa Giang Nam phì nhiêu, nhưng sản lương cũng có giới hạn, mùa thu Kim Phi và các quyền quý đã mang về không ít, hiện giờ lương thực ở Giang Nam cũng không nhiều lắm.
Lần này Kim Phi có thể mang lương thực về, nhưng lần tới thì sao?
Năm nay Xuyên Thục nhiều chỗ thất thu, dù là vụ xuân năm sau thì cũng phải chờ mấy tháng mới có thể thu hoạch, chắc chăn không kịp.