Ngày thứ hai khi Tiểu Ngọc bắt đầu thanh tra nội bộ thì trong làng đột nhiên truyền tới một tin tức.
Kim Phi đã chết ở Đông Hải, Cửu công chúa biết tin, bèn lập tức quay về làng Tây Hà, để cướp tài sản mà Kim Phi để lại với Quan Hạ Nhi.
Đợt tập kích phòng y tế trước đó, chính là do Cửu công chúa có ý định muốn giết chết Quan Hạ Nhi, sau khi thất bại mới lấy một nhân viên hộ tống đi ngang qua để làm vật thế thân.
Lần thanh tra nội bộ này, cũng là do Cửu công chúa phát động nhằm làm suy yếu những người ủng hộ Quan Hạ Nhi.
Bây giờ Quan Hạ Nhi đã bị Cửu công chúa giam lỏng rồi...
Tin tức này giống như một quả bom nổ ném xuống biển, khắp làng Tây Hà lập tức sôi sục lên.
Hàng trăm dân làng đổ xô đến tứ hợp viện để hỏi xem có phải Kim Phi đã thực sự chết rồi hay không.
Quan Hạ Nhi vẫn đang ngây ngây dại dại, Tiểu Ngọc chỉ đành căng ra đầu đứng ra giải thích, nói tất cả chỉ là tin đồn nhằm phá hoại sự đoàn kết của làng.
Mặc dù nhân viên hộ tống và dân làng có phần phản cảm với việc thanh tra nội bộ, nhưng dù sao Tiểu Ngọc cũng là người cũ ở trong làng, nên họ vẫn có vài phần tín nhiệm cô ấy, người dân thấy Quan Hạ Nhi mãi không đi ra, chỉ đành quay về.
Nhưng ai ngờ đêm hôm đó, khắp nơi trong làng đột nhiên xuất hiện từng bộ từng bộ quần áo.
Mặc dù những bộ quần áo này rất nhanh đã bị đội tuần tra lấy đi, nhưng vẫn có một vài dân làng nhìn thấy.
Những dân làng đã quen thuộc với Kim Phi khi đó đều nhận ra, đây là đồ mà Kim Phi thường xuyên mặc.
Thực ra chính đội tuần tra cũng quan tâm đến tin tức của Kim Phi, sau khi tan làm không nhịn được mà bắt đầu thảo luận.
Cộng thêm việc Quan Hạ Nhi mãi không xuất hiện, nhiều người dân đã bắt đầu lờ mờ tin vào nội dung trong tin đồn.
Đặc biệt là một số nhân viên hộ tống và dân làng của làng Quan Gia, cũng bắt đầu nhìn Tiểu Ngọc với ánh mắt nghỉ ngờ.
Trưởng làng làng Quan Gia bí mật đến tìm Tiểu Ngọc, hỏi cô ấy có phải đã thực sự giam lỏng Quan Hạ Nhi lại rồi hay không.
Ủy tín của Cửu công chúa ở làng Tây Hà vốn dĩ không cao, tin đồn vừa xuất hiện, tình thế của cô ấy càng trở nên lúng túng.
Nhiều dân làng nhìn thấy cô ấy đã bắt đầu tránh đi.
Tiểu Ngọc phát hiện bầu không khí hiện tại trong làng không ổn, bèn vội vàng đi tìm Quan Hạ Nhi.
Nhưng Quan Hạ Nhi lại giống như người mất hồn, chỉ biết khóc, mới qua hai ngày mà cả người đã tiều tụy đi rất nhiều.
Tiểu Ngọc hết cách, chỉ đành đi tìm Cửu công chúa.
“Điện hạ, người mau nghĩ cách gì đi. Nếu cứ tiếp tục như ậy, lòng người sẽ thực sự tiêu tan mất!”
“Bổn cung đã xem thường bọn chúng rồi!” Cửu công chúa thở dài đáp: “Kế sách hiện tại, sợ rằng chỉ có tỷ tỷ ra mặt mới có thể thực hiện được.”
“Nhưng phu nhân giống như người mất hồn vậy, Nhuận Nương nói rằng tẩu ấy hai ngày hai đêm hôm nay đều không hề chợp mắt!”
Tiểu Ngọc sốt ruột nói.
“Không được, nếu cứ tiếp tục như vậy, trong làng nhất định sẽ hỗn loạn!”
Cửu công chúa đứng dậy đi ra khỏi phòng: “Đi, chúng ta đi gặp tỷ tỷ”
Khi bước vào phòng ngủ của Kim Phi và Quan Hạ Nhi, Cửu công chúa nhìn thấy Quan Hạ Nhi đang ngồi trước cửa sổ may áo.