Đám người Ngô vương, Sở vương cũng thấy Tứ hoàng tử tàn độc như vậy mới quyết định làm phản.
Nhưng hoàng thất đã tồn tại hàng trăm năm, khắp nơi trong nước đều có thành viên của hoàng thất, trong số đó có rất nhiều huynh đệ cùng cha khác mẹ với Cửu công chúa, còn có không ít người họ được phân chia ở các nơi trong Đại Khang.
Còn những bá thúc như Tấn vương, các huynh đệ họ hàng xa càng nhiều không đếm kể.
Nhưng bảo Cửu công chúa giao hoàng vị cho đám huynh đệ hoặc bá thúc không quen đó, cô ấy cũng không cam lòng.
Thật ra trước giờ cô ấy luôn xem trọng Tứ hoàng tử, kết quả Tứ hoàng tử lại giết Trần Cát...
Điều này khiến Cửu công chúa cũng không biết nên đưa ngọc tỷ cho ai.
“Tại sao phải đưa cho người khác?”, Kim Phi vỗ vào tay Cửu công chúa: “Nàng giữ lại là được”.
“Ta giữ lại hả?”, Cửu công chúa không kịp phản ứng: “Có ý gì?”
“Rất đơn giản, nàng làm Hoàng đế, quản lý ngọc tỷ không được sao?”, Kim Phi nói.
“Chàng... chàng nói gì cơ?”
Cửu công chúa trước giờ luôn bình tĩnh và sáng suốt, lúc này đầu óc cũng như dừng hoạt động.
Còn mấy người Quan Hạ Nhi, Đường Tiểu Bắc cũng nhìn Kim Phi như nhìn người điên.
Từ khi khai thiên lập địa đến nay, thế giới này chưa từng có Nữ hoàng đế.
Thậm chí chưa từng có ai dám nghĩ đến.
“Ta nói nếu nàng đã không tìm ra người phù hợp thì tự mình làm Hoàng đế”, Kim Phi lại nói.
“Sao có thể chứ?”, Cửu công chúa nói: “Từ trước đến nay nào có đạo lý phụ nữ làm Hoàng đế chứ?”
“Bất kỳ lịch sử nào cũng cần có người sáng lập, không thể vì lịch sử chưa từng có mà không dám làm”.
Kim Phi nói: “Trước đây Đại Khang vẫn chưa có guồng quay tơ bàn đạp, cũng không có lựu đạn và khinh khí cầu, chúng ta chế tạo ra nó, chẳng phải đã có rồi sao?”
“Phu quân, ngôi vị Hoàng đế liên quan đến giang sơn đất nước, lựu đạn và khinh khí cầu có thể sánh được sao?”
“Không, quyền lực đến từ đao giáo, tại sao khinh khí cầu và lựu đạn không thể so sánh với ngai vàng?”, Kim Phi hỏi ngược lại: “Ta có khinh khí cầu và lựu đạn, ai dám không phục thì đánh là được”.
Cửu công chúa nhất thời nghẹn lời. Đúng vậy, quyền lực đến từ đao giáo.
Đối với Kim Phi có khinh khí cầu và lựu đạn, ngai vàng còn có ý nghĩa sao?
Nghĩ đến việc Thái tử và Tứ hoàng tử giết cha mình vì muốn đoạt ngai vàng, Cửu công chúa cảm thấy đau thương, buồn cười.
“Vũ Dương, ta nói nàng làm Hoàng đế không phải vì nàng là công chúa, mà vì nàng là người quan tâm đến dân chúng nhất, cũng là người thích hợp làm Hoàng đế nhất trong số những người ta biết, giao ngọc tỷ cho nàng ta mới yên tâm”.
Kim Phi nhìn Cửu công chúa, nghiêm túc nói: “Ta tin nàng nhất định có thể làm một Hoàng đế giỏi”.
Đưa ngọc tỷ cho cô ấy không phải là vì Kim Phi nhất thời kích động mà đây là chuyện đã quyết định ở Đông Hải rồi.
Cho dù không có ngọc tỷ, Kim Phi cũng sẽ thống nhất thiên hạ, giao cho Cửu công chúa trị vì.
Vì y biết rõ mình không phải là nhà chính trị đủ tư cách, chế tạo thiết bị vũ khí gì đó thì được nhưng lại chẳng biết gì về cai trị đất nước cả.
Cửu công chúa đã giúp Trần Cát xử lý chính sự trong nhiều năm, có bản lĩnh quyết đoán, sáng suốt về chính trị, quả thực là người phù hợp làm Hoàng đế nhất trong số những người Kim Phi biết.
“Phu quân, thật sự không được...”
Chuyện này quá mức đột ngột, bây giờ đầu óc Cửu công chúa vẫn còn choáng váng, tiếp tục từ chối theo bản năng.
“Vũ Dương, nếu nàng thật sự không muốn làm Hoàng đế, †a cũng sẽ không ép, chỉ cần tìm người khác là được, ta tin có lẽ vấn đề không lớn”.
Kim Phi nhìn Cửu công chúa nói: “Nhưng nàng hiểu ta mà, nếu ta tìm được ai đó, điều quan trọng nhất chính là năng lực và tấm lòng, liệu người đó có quan tâm đến người dân hay không, còn người đó có phải họ Trần hay không thì ta không quan tâm”.