Trong những tướng lĩnh dưới trướng Kim Phi, Thiết Ngưu là một trong những người hung ác nhất, nên lần trước Trương Lương đã sắp xếp anh ta đi trả thù đám thổ phỉ dám tấn công đội nhân viên hộ tống.
Kết cục của chúng thường rất thê thảm.
Đặc biệt là những kẻ cầm đầu đám thổ phỉ kia, xác của chúng gần như không còn nguyên vẹn.
Với Thiết Ngưu, anh ta còn ước gì tên Lý Kế Sơn kia phản kháng lại để anh ta có cớ để ra tay.
Lão Ưng mở miệng nhưng không thốt ra được gì.
Kim Phi cũng biết tính cách của Thiết Ngưu, phái anh ta đến đây cũng là đang biểu thị cho thái độ của y.
Bụp! Một mũi tên nổ tung trên không, để lại làn khói màu đỏ.
Đây là tín hiệu ném bom vào hoàng cung đã thống nhất từ trước.
Tất cả các nhân viên hộ tống trên phi thuyền đều đồng loạt chuyển hướng, bay về phía hoàng cung của Đảng Hạng.
Một lát sau, Lão Ưng ném gói thuốc nổ đầu tiên xuống, cho nổ tung cửa Nam của hoàng cung Đảng Hạng, cũng chính thức mở màn cho trận oanh tạc này.
Ngay sau đó, các phi thuyền khác cũng bay tới phía trên hoàng cung, tản ra ném các gói thuốc nổ xuống.
Trước khi tới đây, Kim Phi biết Lý Kế Sơn chắc chắn sẽ không dễ dàng chịu đầu hàng, nên đã cho mấy người Lão Ưng mang theo một số lượng lớn thuốc nổ theo.
Từng tiếng nổ vang lên nối tiếp nhau, dân chúng trong thành nhao nhạc chạy ra khỏi nhà, nhìn về phía hoàng cung.
Đối với dân chúng ở đây, quyền lực của hoàng thất vô cùng thần thánh, không thể xâm phạm.
Đảng Hạng ngu muội lạc hậu, dân chúng lại càng thêm kính sợ hoàng quyền, trong lòng không ít người dẫn, nhà họ Lý chính là thần của Đảng Hạng, là một tồn tại như tín ngưỡng.
Nhưng ngay lúc này, tín ngưỡng của họ đang dần sụp đổ theo hoàng cung!
Trong một biệt viện cách hoàng cung mấy trăm mét, Lý Kế Sơn nhìn hoàng cung đã được kế thừa gần mấy trăm năm đang sụp đổ dưới sự oanh tạc của các nhân viên hộ tống, hắn không kiềm chế được mà run lên.
Hắn vừa phẫn nộ vừa hoảng sợ!
Hắn nghĩ rằng ngày hôm qua Lão Ưng chỉ đang hù dọa hắn, nên không quá quan tâm về chuyện này.
Bởi vì chuyện giao chiến giữa hai nước là chuyện lớn, nên trước khi trận chiến thật sự bắt đầu, hai bên sẽ nói vài lời với nhau trước.
Hơn nữa, dù có nổ ra thật, Lý Kế Sơn cũng không quá lo lắng.
Làng Tây Hà cách kinh thành của Đảng Hạng rất xa, nên hắn nghĩ rằng Lão Ưng không thể mang theo quá nhiều lựu đạn.
Nhưng Lý Kế Sơn đã sai - hắn đã coi thường sự xem trọng dân chúng của Kim Phi.
Trong mắt nhiều quyền quý, tính mạng của dân chúng không hề quan trọng, giết chỉ đơn giản là giết.
Nhưng đối với Kim Phi, mạng của dân cũng là mạng, không hề thấp hèn hơn những quyền quý khác!
Khi quân chinh chiến phía Nam tàn sát những người dân Trung Nguyên vô tội ở biên giới, kết cục của chúng đã được định sẵn từ trước.