“Điều thợ thủ công từ trong làng tới ư?" Tiểu đoàn phó sững sờ: "Ở thành Vị Châu cũng có thợ thủ công mà."
Việc xây dựng tượng đài và tác phẩm điêu khắc ở lối vào nghĩa trang là điều bình thường, nhưng ở thành Vị Châu cũng có thợ thủ công nên không hề cần phải điều thợ thủ công từ trong làng đến.
“Ta có rất nhiều tác phẩm điêu khắc muốn chế tác, thành Vị Châu không đủ thợ thủ công.” Thiết Ngưu nói.
"Thế muốn điều bao nhiêu người từ trong làng?" Tiểu đoàn phó hỏi.
"Càng nhiều càng tốt!" Thiết Ngưu thờ ơ trả lời.
Tiểu đoàn phó khẽ cau mày, nhưng cũng không hỏi nhiều, gật đầu đồng ý, vừa định rời đi thì bị Thiết Ngưu gọi lại: 'Nhân tiện, tình hình của Hầu Tử thế nào rồi? Họ vẫn chưa tìm thấy Tấn vương à?"
Hầu Tử đuổi theo nhóm quân Tấn Man đang chạy trốn trong núi nhiều ngày nhưng vẫn chưa tìm thấy Tấn vương.
"Chưa ạ,”
Tiểu đoàn phó lắc đầu: "Tấn vương quá thận trọng, Hầu Tử đi theo những kẻ đào ngũ trong thời gian này đã †ìm thấy một số nơi mà Tấn vương đang ẩn náu, không biết giả hay thật, nhưng cuối cùng đều được xác nhận là giả, hoặc Tấn vương từng dừng lại chỗ đó rồi rời đi mà thôi."
"Vậy thì bảo bọn Hầu Tử về đi" Thiết Ngưu thở dài, "Trên núi lạnh lắm, đừng để các huynh đệ phải chịu lạnh."
"Không bắt Tấn vương nữa sao?" Tiểu đoàn phó ngạc nhiên hỏi.
"Không bắt được đâu/' Thiết Ngưu lắc đầu nói: "Bởi vì bọn đào ngũ lâu như thế vẫn không tìm được nơi ẩn náu của Tấn vương, có nghĩa là Tấn vương đã đoán được bọn họ là mồi nhử mà chúng ta cố ý đưa ra, không cần tiếp tục."
"Tiểu đoàn trưởng nói có lý,' Tiểu đoàn phó gật đầu: "Vậy †a sẽ sắp xếp cho người gửi tin cho Hầu Tử, bảo bọn họ bắt đám đào ngũ về."
Vào buổi trưa ngày hôm sau, Hầu Tử nhận được tin và ngay lập tức tấn công những kẻ đào ngũ.
Trên núi lạnh như vậy, gần đây các nhân viên hộ tống đã bị ảnh hưởng nghiêm trọng bởi cái lạnh. Đi vòng quanh núi lâu như thế, bọn họ vẫn chưa thấy được cái bóng của Tấn vương.
Khoảng thời gian lạnh giá này đã phải chịu đựng một cách vô ích.
Còn những kẻ đào ngũ Tấn Man đã dẫn họ đi vòng quanh núi, không cần nghĩ cũng biết tình trạng của chúng.
Ban đầu, tiểu đoàn phó nghĩ rằng Hầu Tử có thể sẽ dẫn một số tù binh về để sửa chữa nghĩa trang, nhưng Hầu Tử chê phiền, bảo dẫn theo bọn chúng quá rắc rối, vì vậy thẳng tay ra lệnh giết.
Ngoại trừ để lại một số người còn sống để thẩm vấn, những người đào ngũ còn lại đều bị giết.
Khi Hầu Tử dẫn mọi người trở lại thành Vị Châu, từ xa đã nhìn thấy một đội khí cầu bay từ hướng Thanh Thủy Cốc.
Tiểu đoàn phó dẫn người đi đón Hầu Tử ở cổng thành Vị Châu.
"Các huynh đệ, các ngươi vất vả rồi, trong thành đã chuẩn bị sẵn cơm nóng, vào trong sưởi ấm đi!"
"Tiên sinh muốn đánh đất Tấn ư?"
Hầu Tử không vào thành, mà nhìn chằm chằm vào chiếc khinh khí cầu trên bầu trời và hỏi.
"Không,' Tiểu đoàn phó lắc đầu, "Những chiếc khinh khí cầu này là để đưa thợ thủ công đến đây.”