“Vũ khí mới?”
Tả Phi Phi nghe Kim Phi nói như vậy, hô hấp bỗng dồn dập, cô ấy chộp lấy cánh tay Kim Phi, hỏi: “Vũ khí mới nào cơ?”
Đôi mắt của các nữ công nhân khác đứng sau cô ấy cũng tỏa sáng mà nhìn Kim Phi.
Từ sau lần chế tác ra chiếc nỏ đầu tiên, mỗi lần Kim Phi chế luyện vũ khí đều cực kỳ lợi hại, thậm chí có thể nói mỗi loại vũ khí mới đều có thể thay đổi tình thế trên chiến trường.
Cho nên họ vô cùng chờ mong vũ khí mới của Kim Phi.
“Thực ra đây cũng không phải là vũ khí mới, Phi Phi hẳn là đã thấy rồi, chính là súng kíp.”
Kim Phi cởi một cây súng kíp từ trên đùi xuống: “Chỉ là súng kíp mới sẽ dài hơn cây súng này một chút, nhưng tâm bắn cũng sẽ xa hơn, lực sát thương lớn hơn!”
Không ít người biết Kim Phi có súng kíp, Tả Phi Phi là một trong số những người đó.
Cô ấy còn biết không chỉ mình Kim Phi mang súng kíp, Quan Hạ Nhi, Đường Tiểu Bắc, Bắc Thiên Tâm và người hầu thân tín của Cửu công chúa là Châu Nhi, cũng đều mang theo súng kíp bên người.
Có một lần cô ấy đến làng Tây Hà để thảo luận phương pháp điều phối xà phòng thơm với Quan Hạ Nhi, Tả Phi Phi còn ra sau núi bắn hai phát, tự mình trải nghiệm súng kíp một lần.
Khi ấy súng kíp bắn người rơm thành cái sàng, để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng Tả Phi Phi.
Nghe bảo vũ khí mới là súng kíp, Tả Phi Phi càng thêm kích động, cô ấy chộp lấy tay áo Kim Phi, hỏi: “Súng kíp có thể sản xuất số lượng lớn rồi à? Có bao nhiêu chiếc?”
Súng kíp có sức sát thương lớn, ai ai cũng biết, sau lần trải nghiệm kia, Tả Phi Phi cũng từng hỏi Quan Hạ Nhị, vì sao không trang bị cho tất cả nhân viên hộ tống?
Lúc đó Quan Hạ Nhi nói xưởng luyện gang còn không đủ điều kiện sản xuất súng kíp với số lượng lớn.
Giờ Kim Phi nói vũ khí mới là súng kíp, Tả Phi Phi bắt được vấn đề quan trọng ngay.
“Tạm thời còn chưa sản xuất với số lượng lớn được, nhưng sản xuất số lượng nhỏ thì vẫn được.”
Kim Phi vừa cười vừa nói: “Lần này mang đến bốn trăm chiếc!"
Không ai biết rõ sức mạnh của súng kíp hơn Kim Phi, thế nên sau khi trở về từ Đông Hải, Kim Phi đã từng nhốt mình ở phòng thí nghiệm một thời gian, không chỉ để tránh né Quan Hạ Nhi giục đẻ, mà còn vì nghiên cứu súng kíp.
Đáng tiếc nền móng công nghiệp của Đại Khang quá lạc hậu, cho dù Kim Phi nắm rõ cách chế tạo các loại súng ống thì cũng không có cách nào để sản xuất súng với số lượng lớn.
Chỉ riêng thép phù hợp cho việc sản xuất nòng súng đã tốn rất nhiều công sức của y.
Y nỗ lực rất lâu mới tìm được vật liệu thép phù hợp với điều kiện.
Nhưng vật liệu thép mà y tìm được số lượng có hạn, thế nên số súng luyện chế được cũng chỉ có hạn.
Lúc đó Kim Phi sử dụng nhóm vật liệu thép đó để sản xuất một lô súng ngắn, ngoài mấy chiếc đưa cho mấy người Quan Hạ Nhi, Đường Tiểu Bắc thì những chiếc còn lại đều đưa cho Hàn Phong, để anh ta huấn luyện một tiểu đội, chuyên dùng để đối phó tử sĩ.
Hàn Phong ở Giang Nam bị tử sĩ mai phục, thì cứ dùng súng giết chết đối phương.
Sau đó khi Quan Hạ Nhi và Cửu công chúa mang thai, Kim Phi lại nhàn rỗi một thời gian, y bảo Mãn Thương mở thêm một lò luyện mới bên cạnh một xưởng luyện gang, tạm thời đạt tới yêu cầu sản xuất vật liệu thép mới.
Mãn Thương sai người dựng một phân xưởng mới bên cạnh hai phân xưởng sản xuất thuốc súng, để chuyên sản xuất súng kíp.
Tuy rằng số lượng sản xuất vẫn không nhiều, nhưng lại có thể sản xuất liên tục không ngừng.
Mấy tháng tích góp từng tí từng tí một, được mấy trăm chiếc, Kim Phi bỏ vào nhà kho sau núi để làm vũ khí dự trữ, chuẩn bị đối phó với tình huống khẩn cấp.
Vốn dĩ y cho rằng ít nhất mấy năm mới dùng đến súng kíp, ai ngờ lại dùng tới chúng sớm như thế này.