Nhà chính phía tây là phòng ngủ, phòng ngủ phía bắc là một chiếc giường đá cực lớn, Kim Phi vừa nhìn đã biết cái giường đá này là nguyên khối, ít nhất cũng nặng mấy ngàn cân. Có lẽ trưởng khu khai thác đã bày giường đá ra trước, sau đó mới xây nhà nếu không giường đá to nặng như vậy có muốn khiêng vào cửa chính cũng được.
Chiếc giường đá đã được trải thảm sậy dày lót chăn bông, bếp lửa kế bên đã đốt một đống lửa giúp cho căn phòng luôn ấm áp dễ chịu.
Kim Phi không khỏi nhíu mày khi nhìn thấy hai chiếc chăn bông xếp chồng lên nhau trên giường đá, trong đó có một chiếc được thêu hoa.
Lúc trước đến thành Du Quan y đã từng nhìn thấy chiếc chăn này, trong cái buồng nhỏ kia Tả Phi Phi đã đắp chiếc. chăn này.
Tả Phi Phi phát hiện Kim Phi đang nhìn chăn bông của mình, gương mặt vừa mới bình tĩnh lại đã tiếp tục đỏ bừng.
Một nữ trưởng xưởng quản lý xưởng xà phòng thơm khổng lồ một cách trật tự ngay ngắn, bây giờ đang dùng hai †ay xoa góc áo nhìn chăm chăm vào ngón chân mà không dám ngẩng đầu lên.
Hai người đã được ban hôn, Tả Phi Phi lại mang chăn bông tới, tuy rằng Kim Phi thẳng thắn nhưng y cũng biết đã đến lúc mình phải chủ động.
Thế nên y tiến lên một bước nắm lấy bàn tay nhỏ của Tả Phi Phi: “Đừng vặn nữa, vặn nữa quần áo nàng sẽ rách mất...”
Nói xong, y bế người ngượng ngùng trước mặt đi tới giường đá.
Trước đây Kim Phi cứ tập trung vào kế hoạch của mình nên gần đây không có đêm nào ngon giấc.
Bây giờ tình hình tổng thể đã tạm thời ổn định, hơn nữa lại mệt mỏi nên Kim Phi ngủ đến nửa sáng hôm sau mới tỉnh dậy.
Mở mắt nhìn sang bên cạnh đã không thấy bóng dáng Tả Phi Phi đâu, nhưng trên gối và chăn vẫn còn thoang thoảng mùi thơm.
Nằm trên giường tỉnh lại một lúc, cuối cùng Kim Phi cũng đứng dậy.
Hai ngày sau, đội hộ tống và binh lính tiếp tục công việc xây dựng, đội hậu cần cũng dùng xe đạp để vận chuyển từng đống than đá đến.
Điều kiện ở kênh Hoàng Đồng ngày càng tốt lên.
Vào buổi chiều ngày thứ ba sau khi Kim Phi đến kênh Hoàng Đồng, rốt cuộc Tiểu Ngọc cũng nhận được báo cáo chiến sự của Trương Lương.
Khi đó Thiết Thế Hâm đang chuẩn bị tan làm, nhìn thấy Tiểu Ngọc mang báo cáo chiến sự đi tìm Cửu công chúa cũng vội đi theo cô ấy tới Ngự Thư Phòng.
Khi hai người bước vào, Cửu công chúa đang phê chữa. tấu chương, nhìn thấy báo cáo chiến sự trong tay Tiểu Ngọc cô ấy đã nhanh chóng đặt bút xuống.
Tiểu Ngọc biết Cửu công chúa lo lắng chuyện ở Hi Châu nên không đợi Cửu công chúa mở miệng cô ấy đã chủ động nói: "Bệ hạ, có tin vui..."
Sau đó, cô ấy kể lại hết một lượt những chuyện gần đây ở Hi Châu.
Nghe tin Kim Phi bị bộ tộc Häc Vân bị phục kích ở kênh Lạc Dương thì trái tim của Cửu công chúa bỗng thắt lại, nhưng sau đó nghe Tiểu Ngọc nói rằng Kim Phi không chỉ đánh bại bộ tộc Hắc Vân mà còn tiêu diệt tất cả kẻ địch!
Lúc này bụng Cửu công chúa đã lớn nên hành động có chút bất tiện, nhưng nghe xong lời này cô ấy vẫn không nhịn được mà đứng lên.
Tuy rằng cô ấy rất kỳ vọng vào Kim Phi nhưng cũng phải thừa nhận rằng trận chiến này của Kim Phi vẫn vượt quá mong đợi của Cửu công chúa.
Đánh quá đẹp!
Nếu như Kim Phi ở đây, Cửu công chúa nhất định sẽ khen thưởng cho y thật hậu hĩnh.
Nhưng Cửu công chúa lại không biết, trận phục kích ở kênh Lạc Dương chỉ mới là bät đầu!
Sau đó Tiểu Ngọc nói Kim Phi đã đánh lén đội vận chuyển của Đảng Hạng bảt Tả Lang Vệ làm tù binh, để đổi lại nhân viên ở thương hội và nhân viên hộ tống đã bị người Đảng Hạng bắt giữ, cuối cùng đã thành công rút lui về kênh Hoàng Đồng.
Chuyện này đừng nói là Cửu công chúa, ngay cả Thiết 'Thế Hâm và Châu Nhi đang đứng ở kế bên nghe thấy cũng há hốc mồm.
Đối với đại đa số tướng lĩnh mà nói, nếu có thể phục kích ở kênh Lạc Dương, đánh lén đội vận chuyển, bắt được Tả Lang Vệ, trao đổi tù binh và còn rút lui trong an toàn thì đã có thể khoe khoang cả đời.
Nhưng Kim Phi đã nhẹ nhàng làm được vài chuyện mà chỉ trong thời gian ngắn như vậy!
Cửu công chúa vốn luôn bình tĩnh cũng hưng phấn rồi đi đi lại lại trong phòng!
Loanh quanh thư phòng vài phút, Cửu công chúa cuối cùng cũng bình tĩnh lại quay đầu nhìn Tiểu Ngọc: “Đi gọi Trần Văn Viễn và Triệu Nhạc tới!”