Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn

Chương 2529

Lính trinh sát chính là tai mắt trên chiến trường, nếu Hầu Tử không trở về, Kim Phi sẽ không biết được tình hình cụ thể ở núi Ô Đầu, cũng không thể dễ dàng đưa ra bất kỳ quyết định nào.

Khi tất cả mọi người đang chờ đợi, cuối cùng sáng sớm ngày thứ ba Hầu Tử đã trở về.

Anh ta dẫn theo một đội lính trinh sát ra ngoài, nhưng chỉ đưa về hai người, hơn nữa cả ba người đều bị thương, ngay cả Hầu Tử cũng phải đi khập khiểng.

Trần Phượng Chí dẫn tiểu đoàn Thiết Hổ trấn giữ ở đoạn đầu phía nam của kênh Hoàng Đồng, nhìn thấy ba người Hầu Tử, vội vàng dẫn người lao xuống sườn đồi.

"Bị thương ở đâu? Có nghiêm trọng không?" Trần Phượng Chí đỡ lấy Hầu Tử hỏi.

"Chân của ta bị mũi tên của kẻ địch làm bị trầy, nghỉ ngơi mấy ngày là khỏi thôi." Hầu Tử xua tay nói.

Hầu Tử mặc bộ đồ ngụy trang màu tối hơn, trước đây Trần Phượng Chí không chú ý tới, bây giờ cúi đầu nhìn, phát hiện trên đùi của Hầu Tử có vết máu.

"Trinh sát của kẻ địch lợi hại như vậy sao?" Trần Phượng Chí cau mày hỏi.

Mặc dù bình thường Hầu Tử không đáng tin cậy, thích trêu chọc người khác, nhưng Hầu Tử cũng thật sự có năng lực.

Khi mối quan hệ giữa hai người càng ngày càng tốt hơn, Hầu Tử giảm số lần quấy rầy Đại Tráng, bắt đầu trêu chọc. Trần Phượng Chí, thường xuyên giấu đi, cố ý hù dọa Trần Phượng Chí.

Có lúc anh ta trốn ở trong góc núi, có lúc trốn ở nơi Trần Phượng Chí thường xuyên xuất hiện.

Có một lần lại giấu ở trong chăn của Trân Phượng Chí, nửa đêm khi Trần Phượng Chí trực đêm xong trở về đi ngủ, một người mặc đồ trắng với mái tóc rối bù đột nhiên nhảy từ trong chăn ra, dọa cho Trần Phượng Chí rút đao ra, suýt chút nữa chém chết Hầu Tử.

Chơi thì chơi, cãi nhau thì cãi nhau, nhưng Trần Phượng Chí thực sự rất ngưỡng mộ Hầu Tử.

Khả năng ẩn nấp của Hầu Tử thực sự rất mạnh, mỗi lần anh ta đều chú ý cẩn thận đến xung quanh, nhưng mỗi lần đều không phát hiện ra sự ngụy trang của Hầu Tử.

Tuy nhiên Hầu Tử lợi hại như vậy, đích thân dẫn đội đi trinh sát, lại hao binh tổn tướng trở về, bản thân cũng bị thương.

"Không phải là trinh sát giỏi, là bọn họ quá nhiều người." Hầu Tử bất lực nói: "Bọn họ dùng người xây dựng một bức tường người dài hơn mười dặm từ nam đến bắc, cứ vài bước lại có một người."

Trần Phượng Chí nghe vậy, cũng thở dài theo.

Kỹ thuật ngụy trang của Hầu Tử có tốt hơn nữa, dưới tình huống này cũng không thể xâm nhập vào được.

Trần Phượng Chí còn định hỏi tiếp, nhưng Hầu Tử lại không kiên nhẫn xua tay nói: "Đừng hỏi nữa, ta đã hai ngày hai đêm không ngủ rồi, bây giờ rất mệt mỏi, nếu ngươi muốn nghe thì cũng ta đi vào phòng chỉ huy đi, lúc ta báo cáo với tiên sinh, ngươi đi theo nghe là được."

Nếu là bình thường, Trân Phượng Chí nhất định sẽ phản bác, nhưng lần này anh ta không nói gì, nhanh chóng bảo người tìm ba chiếc cáng tới, khiêng ba người Hầu Tử lên.

Từ đầu đến cuối, Trần Phượng Chí chưa bao giờ hỏi những người khác ở đâu.

Bởi vì anh ta biết, những người không trở về vào lúc này, chắc chắn là vĩnh viễn không về được nữa.

Khi Trần Phượng Chí khiêng ba người Hầu Tử vào, nhóm người Kim Phi, Trương Lương đã đợi ở trong phòng chỉ huy.

Kim Phi còn chưa kịp nói chuyện, Trương Lương đã hỏi trước: "Tình hình của kẻ địch như thế nào?"

"Kẻ địch dựng một bức tường người..."

Hầu Tử nói lại những gì vừa nói một lần, sau đó cúi đầu nói: "Xin lỗi tiên sinh, ta đã thử rất nhiều cách, nhưng phòng. ngự của bọn họ quá nghiêm ngặt, chúng ta không thể xâm nhập vào được, xung quanh núi Ô Đầu đều là vách đá, ống nhòm cũng không nhìn thấy được..."

Bình Luận (0)
Comment