Trịnh Phương vốn đang trốn sau một tảng đá lớn nhưng khi phát hiện đội hậu cần đang bốc cháy, thì anh ta không thể ngồi yên được nữa mà lao ra ngoài chạy về phía đội hậu cần.
Vừa rồi kẻ địch bắn Trịnh Phương rất nhiều lần đã tỏ rõ ý muốn tiêu diệt, đến khi phát hiện ra anh ta đột nhiên chạy ra khỏi chỗ ẩn nấp thì đội trưởng đội cận vệ mới giật mình, thậm chí còn không kịp lấy khiên che chăn cho mình. Vội dẫn đội cận vệ chạy lên tạo thành bức tường người chặn trước mặt phe Trịnh Phương, chạy theo về phía đội hậu cần.
Trung đoàn 3 của sư đoàn 4 chịu trách nhiệm bảo vệ đoàn hậu cần, khi Trịnh Phương đến, trung đoàn trưởng trung đoàn 3 đang chỉ huy tác chiến, phó đoàn trưởng phụ trách ở lại dập lửa biết Trịnh Phương chạy tới thì cũng vội chạy đến.
"Tình hình sao rồi?" Trịnh Phương hỏi.
"Báo cáo sư đoàn trưởng, đã dập lửa xong, kẻ địch phóng hỏa cũng đã diệt sạch!"
Phó đoàn trưởng trả lời: "Tiêu đoàn trưởng dẫn người đuổi giết đào binhl”
Trịnh Phương nghe phó đoàn trưởng nói như vậy thì lúc này mới cảm thấy nhẹ lòng.
Trong khi cả hai đang nói chuyện, Tiêu đoàn trưởng trở lại với một thân thể đầy máu, vừa đi miệng vừa nói kháy.
Tiêu đoàn trưởng vốn là đô úy binh phủ quận Quảng Nguyên. Sau này, khi đang hộ tống Cửu công chúa đến Thổ Phiên thì bị tập kích, binh phủ dưới trướng của anh ta đã sợ hãi rồi bỏ chạy tứ tán.
Tuy Tiêu đô úy không trốn nhưng cũng vì vậy mà bị cách chức.
Sau vài tháng nhàn rỗi ở nhà, Tiêu đoàn trưởng đã gia nhập tiêu cục Trấn Viễn.
Dù sao anh ta cũng từng là đô úy nên bản thân đã có kinh nghiệm chỉ huy quân đội, hơn nữa lại tình cờ ngay lúc tiêu cục và quân Trấn Viễn đang mở rộng quy mô, thậm chí còn không cần Thiết Chùy đến chào mời. Chỉ trong vòng vài tháng ngắn ngủi Tiêu đô úy đã từ một nhân viên hộ tống bình thường đã trở thành một đại đội trưởng.
Cách đây một thời gian, Cửu công chúa đã mở rộng quân đội trên quy mô lớn, Tiêu đội trưởng đã vượt cấp bỏ qua tiểu đoàn trưởng và trở thành trung đoàn trưởng của trung đoàn 3 thuộc sư đoàn 4.
Tốc độ thăng cấp thế này cơ bản là không thể nào xảy ra ở Đại Khang trước đây, thậm chí có quốc công làm chỗ dựa cũng không thể thăng cấp nhanh như vậy.
Nhưng ở tiêu cục và quân Trấn Viễn thì tốc độ thăng cấp này không có gì xa lạ, thậm chí có người còn nhanh hơn cả Tiêu đoàn trưởng.
Đây là một trong những khác biệt lớn nhất giữa chế độ cũ và chế độ mới.
Các giai cấp trước đây của Đại Khang đã hoàn toàn kiên cố hóa, mỗi một chức vị nào cũng là một miếng mồi hoặc là một cái hố sâu, cho dù có hậu trường thì cũng phải đợi người khác bỏ trống chức vị thì mới có thể lắp vào, bởi vì người khác cũng có hậu trường.
Đại Khang mới của Kim Phi và Cửu công chúa là một chế độ hoàn toàn mới, rất nhiều chức vụ vẫn đang ở trạng thái trống chỗ.
Ở triều đình Đại Khang trước đây, đừng nói đến chức thượng thư ngay cả chức thị lang cũng có thể khiến tất cả các gia tộc quyền quý đánh nhau bể đầu vỡ trán, nhưng bây giờ một mình Thiết Thế Hâm lại kiêm giữa quyền hạn của tể tướng và cả mấy chức thượng thư.
Tình hình trong quân đội cũng không khác trong triều đình, đội ngũ không ngừng mở rộng và phải đối mặt với sự thiếu nhân tài trầm trọng.
Đội hộ tống đầu tiên đi theo Kim Phi chỉ cần không quá ngu ngốc, thì bây giờ thấp nhất cũng đã trở thành đại đội trưởng.
Một số người trong số họ có đầu óc nhanh nhạy hoặc là biết chữ đã trở thành trung đoàn trưởng, chỉ huy lữ đoàn hoặc thậm chí là chỉ huy sư đoàn.
Đây là một trong những lý do chính khiến nhiều người sẵn sàng đi theo Kim Phi.