Trước khi Hải Đông Thanh xuất hiện, sự kết hợp giữa phi thuyền, lựu đạn và dầu hỏa luôn là một tổ hợp át chủ bài trong các trận chiến của nhân viên hộ tống.
Sát thương của lựu đạn chủ yếu đến từ cát sắt, nếu không nằm ngay trong tâm vụ nổ, thì chỉ cần núp sau khiên hoặc trong công sự là đã có thể chặn được cát sắt.
Nhưng khiên và công sự lại rất khó có thể chặn được ngọn lửa sau khi bình dầu hỏa vỡ.
Hơn nữa, chế tạo bình dầu hỏa rất dễ, nó cũng là nhiên liệu để phi thuyền và khinh khí cầu bay lên, do đó đoàn hậu cần mang theo cực kỳ nhiều dầu hỏa.
Mục tiêu đầu tiên của tử sĩ chính là những bình dầu hỏa này.
Tất nhiên Trịnh Phương cũng biết điều này, do đó anh ta đã cử thêm một trung đoàn đi theo bảo vệ đoàn hậu cần, số lượng nhân viên hộ tống phụ trách dò đường đi cũng tăng lên gấp mấy lần.
Trước kia đại quân hành quân, các phi thuyền bay trên trời không chỉ để trinh sát, mà còn nhằm ngăn chặn các cuộc phục kích quy mô lớn, các nhân viên hộ tống dò đường cũng dùng giáo đâm vào tuyết đọng ven đường, tránh trường hợp có người nấp ở bên trong.
Các mưu sĩ của Tần vương nhanh chóng nhận ra điều này, nên không còn cho binh lính đánh lén quy mô lớn nữa, mà chỉ cử các tử sĩ tinh nhuệ ẩn náu trong tuyết cách đường núi hàng chục mét, hy vọng có thể dựa vào ưu thế tốc độ của các tử sĩ, lao nhanh vào trong đoàn hậu cần phóng hỏa.
Tiếc thay, quân tiếp viện lại được trang bị súng kíp.
Dù tốc độ các tử sĩ nhanh đến đâu đi nữa cũng sẽ không nhanh bằng đạn.
Các cuộc đánh lén của tử sĩ thất bại hết lần này đến lần khác, mãi đến khi Tân vương cử người đem đến một máy bắn đá nhỏ.
Tử sĩ núp cách đó mấy chục mét, vào lúc đoàn hậu cần đi qua, các tử sĩ đã sử dụng máy bắn đá nhỏ này để ném một rổ dầu hỏa vào xe chở dầu hỏa của đoàn hậu cần.
Đến khi khinh khí cầu ở phía trên phát hiện đã không còn kịp nữa rồi.
Xe dầu hỏa bị đập trúng lập tức phát nổ.
May mà đoàn trưởng đoàn hậu cần có đề phòng trước, nhằm ngăn chặn các vụ nổ liên hoàn, anh ta không cho tập trung các xe chở dầu lại với nhau, mà tản ra trên khắp con đường, xe chở dầu hỏa nổ tung ấy chỉ ảnh hưởng đến chiếc xe chở lương thực phía trước và phía sau, không ảnh hưởng đến các xe chở dầu hỏa khác.
Hai xe chở dầu hỏa và lương thực bị đốt nhanh chóng được dập tắt, các tử sĩ phóng hỏa cũng nhanh chóng bị các nhân viên hộ tống bao vây giết chết.
Nhưng cũng vì lý do này, đội viên quân phải dừng lại sửa chửa nửa tiếng mới có thể tiếp tục lên đường.
Nhưng thứ phiền toái là sau khi mưu sĩ của Tần vương nhận ra phương pháp này có hiệu quả, lập tức sử dụng lại nhiều lần khiến đội viện quân khó lòng đề phòng được.
Quan Hạ Nhi lo đến mức giậm chân, nhưng cô cũng không có cách nào khác, chỉ có thể ra lệnh cho phi thuyền khi phát hiện ra các vị trí đáng ngờ, lập tức ném hai trái lựu đạn vào đó.
Đội viện quân ở bên đây không tiến triển thuận lợi, tình hình ở kênh Hoàng Đồng lại càng nguy cấp hơn.
Vào ngày thứ hai của cuộc tổng tiến công, Tân vương phái người đưa cho Trần An Tiệp và Lý Lăng Duệ cung nỏ hạng nặng và máy bắn đá.
Một phần nhỏ là cướp từ tiêu cục Trấn Viễn, còn phần lớn đều do thợ thủ công dưới trướng Tần vương bắt chước làm theo.