Mấy người Trương Lương và Hàn Phong trố mắt nhìn nhau, bọn họ đều biết mình đã trách nhầm Kim Phi.
Trước đó bọn họ đều cho rằng Kim Phi đốt khói báo động, để nâng cao tỉnh thần, căn bản sẽ không có quân tiếp viện nào cả, bởi vì họ đều biết, tất cả binh lính có thể điều từ đất Thục đều đã được điều tới, ngoại trừ Quan Hạ Nhi và bọn họ ra, không còn ai khác có thể điều động quân tiếp viện đến.
Kết quả là quân tiếp viện đã xuất hiện!
Mặc dù bọn họ cũng giống như những quân Thục khác, không biết tại sao quân tiếp viện của họ lại đến từ phía bắc, cũng không biết người tới là ai, nhưng điều đó không quan trọng, chỉ cần là quân tiếp viện là được!
Trương Lương và Hàn Phong đều không biết quân tiếp viện là ai, ở phía bắc chiến trường Lý Lăng Duệ càng không biết họ là ai.
Nhưng khác với sự ngạc nhiên mừng rỡ của quân Thục, Lý Lăng Duệ nhìn những khinh khí cầu dày đặc, trong lòng tràn đầy sự sợ hãi vô tận!
Trần An Tiệp trước đó đã gửi tin tức, nói cho Lý Lăng Duệ, Tần vương đã đồng ý với lời thỉnh cầu của Đảng Hạng, bằng lòng đầu hàng Đảng Hạng, cống nạp hàng năm.
Lý Lăng Duệ rất vui vì tin này, để thưởng cho tiểu đệ mới được thu nhận, cũng vì tình hình toàn thể trên chiến trường, hắn chỉ để lại hai con chim ưng để sử dụng khẩn cấp, còn lại toàn bộ những con ưng khác đều cho Trần An Tiệp mượn, để hắn đi chặn đánh Quan Hạ Nhi.
Trong mắt Lý Lăng Duệ, quân tiếp viện của Kim Phi chỉ có mỗi Quan Hạ Nhi, cho dù có đến, cũng là Trần An Tiệp sẽ tới trước.
Trương Lương thậm chí cũng không nghĩ rằng quân tiếp viện của Kim Phi sẽ đến từ phía bắc, huống chỉ là Lý Lăng Duệ?
Nhưng quân tiếp viện lại đến từ phía bắc.
Thật ra Lý Lăng Duệ đã phát hiện ra khinh khí cầu sớm hơn so với Trương Lương, cũng lập tức thả chim ưng ra.
Nhưng hắn chỉ để lại hai con chim ưng, làm sao có thể chặn được mười mấy cái khinh khí cầu?
Hai vụ nổ trước đó là do khinh khí cầu dùng mạng đổi mạng với chim ưng phát nổ.
Bây giờ cả hai con chim ưng đều đã bị nổ chết, những khinh khí cầu dày đặc tiếp tục bay tới, nhìn thấy chúng gần như đã đến phía bắc của doanh trại quân chinh chiến phía nam, Lý Lăng Duệ lòng như lửa đốt, nhưng hắn không có biện pháp nào, cuối cùng chỉ có thể ở dưới sự bảo vệ của đội hộ vệ, trốn vào sơn động bên cạnh!
Vài phút sau, khinh khí cầu bay tới bầu trời doanh trại của quân chinh chiến phía nam.
Sau đó, cuộc ném bom bắt đầu!
Khinh khí cầu dày đặc chằng chịt xếp hàng bay lướt qua bầu trời doanh trại quân chinh chiến phía Nam, sau đó lựu đạn và bình dầu hỏa như không tốn tiền mua, từ trên khinh khí cầu thả xuống dưới.
Quân chinh chiến phía Nam bị ném bom đến mức kêu cha gọi mẹ, ôm đầu trốn chui trốn lủi như chuột.
Nhưng vị trí phía trước doanh trại là kênh Hoàng Đồng, phía bắc là khu vực khinh khí cầu ném bom, phía đông và phía tây đều là những đỉnh núi, căn bản không có chỗ để trốn, chỉ có thể cố gắng tìm sơn động.
Thật đáng tiếc cho họ bên này không có nhiều hầm mỏ, hơn nữa mỗi một hầm mỏ vừa nhỏ lại vừa nông, căn bản không thể trốn được nhiều người!
Mấy trăm ngàn quân chỉnh chiến phía Nam chiến đấu tới bây giờ, vẫn còn y nguyên hơn 300.000 người, chỉ có thể chen vào doanh trại hẹp dài mà bị ném boml
Lý Lăng Duệ là thống soái quân chinh chiến phía Nam, chiếm một cái sơn động, khi khinh khí cầu bay qua, hắn sầm mặt giơ ống nhòm, chĩa vào khinh khí cầu.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyen_a.zz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!