Điều khiến cho kẻ ẩn nấp kích động là, không bao lâu sau, Kim Phi và Ngụy Đại Đồng quả nhiên đã mang theo dù đi ra khỏi lều.
Sau đó, dưới sự hướng dẫn của Lão Ưng, hai người leo lên một chiếc phi thuyền.
Phi thuyền chậm rãi bay lên không, nhưng cũng không lên quá cao, mà bay lên mười mấy thước thì dừng lại.
Một lát sau, kẻ ẩn nấp lại thấy có thêm năm chiếc phi thuyền lần lượt bay lên không, bao vây chặt chẽ phi thuyền Kim Phi ngồi bên trong.
Như vậy, cho dù có chim ưng tới tấn công, cũng tấn công những phi thuyền khác trước, sẽ không tấn công được phi thuyền Kim Phi ngồi.
"Thật sự rất cẩn thận!" Kẻ ẩn nấp thầm giễu cợt trong lòng, sau đó thận trọng chui ra từ trong đống đá, sau đó nhanh chóng chạy về hướng bắc dọc theo một con mương nhỏ cỏ dại mọc um tùm.
Sau khi chạy về hướng bắc khoảng bốn năm dặm, kẻ ẩn nấp mới dừng lại, chui vào một lò nung đất kín đáo.
Lò nung đất không lớn, còn khá tối, hai gã cao lớn vạm vỡ ngồi xếp băng trên mặt đất, ngồi trong góc là một người trung niên có chòm râu dê.
Kẻ ẩn nấp đi tới trước mặt người trung niên, nói với vẻ mặt cực kì kích động: "Tiền tiên sinh, ngài quả thật liệu sự như thần, Kim Phi và Ngụy Đại Đồng quả nhiên đã ngồi lên phi thuyền rồi!"
Tiền tiên sinh nghe vậy, trong mắt lóe ra một tia sáng, nhưng vẫn cẩn thận hỏi: "Ngươi thấy rõ ràng rồi chứ?"
"Thấy rõ ràng rồi!" Kẻ ẩn nấp vỗ ngực nói: "Để bảo vệ bọn chúng, nhân viên hộ tống còn phái thêm năm chiếc phi thuyền hộ tống!"
"Tốt lắm!" Tiền tiên sinh gật đầu, nói với gã to lớn vạm vỡ bên trái: "Lục Giáp, đi xem thử đi!"
Gã to lớn cầm lấy kính viễn vọng từ trong tay kẻ ẩn nấp, bước ra khỏi lò.
Lúc này phi thuyền đã bay lên không, không cần kính viễn vọng cũng có thể nhìn thấy bóng dáng và trận hình của phi thuyền, đúng như kẻ ẩn nấp nói.
Sau khi gã to lớn trở về đã nói tình hình hắn thấy cho Tiền tiên sinh.
Tiền tiên sinh gật đầu, nhìn về phía một gã to lớn khác: "Lục Ất, đi địt"
Một gã to lớn khác thi lễ, đứng dậy rời khỏi lò đất. Chạy hơn một dặm dọc theo con mương phía sau lò đất, Lục Ất lại chui vào một ngôi nhà tranh bỏ hoang, một lát sau mang theo lồng chim bồ câu đi ra.
Sau khi mở lồng ra, bồ câu đưa thư xòe ra mấy cái cánh, bay về hướng bắc.
Mười phút sau, trên bầu trời phía bắc xuất hiện bảy chấm đen nhỏ, bay vút về phía phi thuyền!
Ở cửa lò đất, kẻ ẩn nấp vẫn luôn chú ý trên bầu trời, nhanh chóng phát hiện những chấm đen nhỏ, kích động hô: "Tiền tiên sinh, chim ưng tới rồi!"
Tiền tiên sinh vẫn luôn giữ bình tĩnh, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc, sau đó cũng chắp tay sau lưng đi ra khỏi lò đất, ngẩng đầu nhìn lên trời cùng với kẻ ẩn nấp và Lục Giáp.
"Tiền tiên sinh, nghe nói nhân viên hộ tống đã tìm ra biện pháp đối phó chim ưng, biện pháp này của chúng ta có ổn không?" Kẻ ẩn nấp hỏi.
"Biện pháp đối phó chim ưng của bọn chúng, chỉ là tự nổ phi thuyền để một mạng đổi một mạng với chim ưng thôi!"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z.z để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!