Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn

Chương 2950

Kiếp trước khi học lịch sử thế giới, y đã biết các cường quốc châu u thực hiện những hành vi đàn áp đẫm máu và diệt nhiều chủng tộc để chiếm đóng châu Mỹ.

Theo ước tính sơ bộ, trước khi đến đó, các bộ lạc ở Bắc, Nam và Trung Mỹ cộng lại đã hơn năm mươi triệu người, sau đó, 90% trong số những người này đã bị người châu u tàn sát, chỉ còn lại không đến năm triệu người, rất nhiều bộ lạc và dân tộc bị tiêu diệt, văn hóa cũng bị cắt đứt hoàn toàn.

Cho dù châu u và châu Mỹ có rêu rao sự tự do và dân chủ của mình như thế nào thì mãi mãi không thể thoát khỏi bản tính đạo tắc và hành vi đao phủ của chúng.

Kim Phi đồng tình với dân địa phương châu Mỹ, vì vậy triết lý của y đối với châu Mỹ cũng giống như Đảng Hạng Đông Man, áp dụng phương mua bán, dần dần thực hiện hội nhập dân tộc, dành thời gian để đồng hóa các bộ lạc ở châu Mỹ.

Dù Kim Phi tin vào khả năng đồng hóa của văn hóa Hoa Hạ, nhưng ảnh hưởng của việc này rất lớn, hơn nữa phải mất một khoảng thời gian rất dài, có thể là hàng chục năm hoặc hàng trăm năm mới nhìn thấy hiệu quả, Kim Phi cũng có chút không chắc chăn.

Tương đối mà nói, cách làm của Cửu công chúa tuy đơn giản, thô bạo, đãm máu nhưng đó là cách nhanh nhất để nhìn thấy hiệu quả, cho dù thất bại thì Kim Phi và Cửu công chúa vẫn còn ở đây, họ có thể nghĩ cách khác.

Nhưng cách làm của Cửu công chúa quá đẫm máu, một khi thực hiện máu sẽ chảy thành sông.

Nếu không phải đến mức không có cách nào khác, Kim Phi sẽ không dùng cách cực đoan như vậy.

Quyết định này sẽ ảnh hưởng đến rất nhiều người, thậm chí ảnh hưởng đến phương hướng lịch sử của thế giới này, Kim Phi và Cửu công chúa đều không dám dễ dàng đưa ra quyết định, sau khi thảo luận mấy lần đã tạm thời gác lại, dự định sau này rồi bàn tiếp.

Nhưng bây giờ thủy thủ đặt câu hỏi, Kim Phi mới ý thức được, một khi chế tạo ra thuyền bọc thép, nhân viên hộ tống và thủy thủ sẽ thực hiện một chuyến đi xa, sau đó sẽ chính thức tiếp xúc với dân địa phương châu Mỹ.

Không có cách nào né tránh vấn đề này nữa.

Thủy thủ đặt câu hỏi nhận thấy lâu như vậy rồi Kim Phi vẫn chưa lên tiếng, còn nghĩ rằng bản thân đã hỏi sai ở đâu, trong lòng không khỏi lo lăng, nhìn Trịnh Trì Viễn như muốn cầu cứu.

Quan viên ở thời đại này, khi nói chuyện không thích nói toạc ra mà thích để thuộc hạ suy đoán.

Mày của Trịnh Trì Viễn cũng dần nhíu lại. Trong lòng bắt đầu suy đoán.

“Chẳng lẽ tiên sinh muốn tiêu diệt những bộ lạc này, nhưng lại không muốn mang tiếng là đao phủ sao?”

Nghĩ đến đây, Trịnh Trì Viễn đột nhiên cảm thấy như được khai sáng.

Đúng, nhất định là như vậy!

“Ta có cần làm người xấu, hạ lệnh bao vây tiêu diệt không?”

Trịnh Trì Viễn bắt đầu xoắn xuýt.

Anh ta rất rõ, một khi mệnh lệnh này được truyền ra, rất có thể anh ta sẽ bị sử sách ghi lại là nhân vật ác quỷ.

Nhưng luôn cần một người làm ác quỷ, nếu anh ta không ra mệnh lệnh này, thì Kim Phi sẽ là người ra lệnh.

Không phải việc gánh tội giúp lãnh đạo là một trong những công việc thuộc chức trách của thuộc hạ sao?

Nghĩ những điều này, Trịnh Trì Viễn cắn răng, vừa chuẩn bị nói chuyện lại thấy Kim Phi lên tiếng.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z.z để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Bình Luận (0)
Comment