"Trả lời như thế nào?"
"Tiên sinh không trả lời, chỉ dùng sắt làm ra một chiếc chậu lớn, ném xuống nước."
Giang Văn Văn nói: "Cái chậu lớn không những không chìm ngược lại còn có thể chứa được một người!"
Mặc dù công chúa Lộ Khiết chưa từng nhìn thấy chậu sắt nhưng lại thường xuyên sử dụng chậu gỗ, Giang Văn Văn vừa nói cô ta đã hiểu đạo lý trong đó rồi.
Nhưng cô ta vẫn không thể tưởng tượng được, một con thuyền lớn làm hoàn toàn bằng giáp sắt sẽ có dáng vẻ như thế nào, cô ta càng tò mò về xưởng đóng thuyền số một hơn.
Thuyền chiến bọc thép được coi là hạng mục quan trọng nhất ở trấn Ngư Khê, mức độ bảo vệ an ninh rất cao, ngay cả khi có Giang Văn Văn dẫn đầu, bọn họ vẫn cần phải mang theo giấy thông hành do Kim Phi và Hồng Đào Bình cùng ký, vẫn phải trải qua vài lần kiểm tra, nhân viên hộ tống canh cửa mới thả cho họ đi vào.
Sau khi vào sảnh xưởng đóng thuyền, công chúa Lộ Khiết che miệng kêu lên một tiếng.
Ngay cả Giang Văn Văn cũng mở to mắt.
Lần trước cô ấy đến xưởng đóng thuyền số một, ngay cả bóng dáng thuyền bọc thép cũng không thấy, nhưng bây giờ trong đại sảnh xưởng đóng thuyền số một lại có một ngọn núi đứng sừng sững như một con cá voi.
Hơn nữa ngọn núi này được làm băng sắt.
Toàn thân thuyền bọc thép là màu đen, chỉ cần nhìn vào là có một cảm giác bức bách nặng nề đập vào mặt!
Công chúa Lộ Khiết cảm thấy không phải đang đối mặt với một con thuyền mà là một ngọn núi sắt thép đang nghiêng đổ sụp về phía mình.
"Đây chính là thuyền bọc thép sao?"
Công chúa Lộ Khiết ngước nhìn con thuyền bọc thép khổng lồ với ánh mắt vô cùng phức tạp.
Khi đến thăm xưởng đóng thuyền số ba, công chúa Lộ Khiết quan tâm nhiều hơn đến sự mới lạ trong hoạt động của dây chuyền lắp ráp và lo lắng Kim Phi áp dụng máy hơi nước vào cho máy cưa gỗ, cũng khiến cô ta ý thức được khoảng cách giữa mình và Kim Phi.
Nhưng bây giờ, công chúa Lộ Khiết lại cảm thấy sợ hãi.
Thuyền cá do Kim Phi chế tạo có tốc độ nhanh, nhưng thuyền cá dù sao cũng là thuyền nhỏ, không thể đi xa, năng lực tác chiến cũng thấp, rất khó để uy hiếp được Đông Man.
Nhưng thuyền bọc thép thì khác!
Nếu như Kim Phi có con thuyền lớn như vậy khi tấn công thành Du Quan thì bọn họ có thể đánh chìm được không?
Công chúa Lộ Khiết đang chìm đắm trong sự kinh ngạc, hoàn toàn không nhìn thấy một chàng trai trẻ đầu tóc rối bời đang đi về phía bọn họ.
"Ngươi là ai, xin dừng bước!" Băng Nhi đứng trước mặt công chúa Lộ Khiết, cảnh giác nhìn chàng trai trẻ.
"Ta là ai? Ta còn phải hỏi các ngươi là ai đó?" Chàng trai trẻ đánh giá nhóm người công chúa Lộ Khiết, sau đó nhìn về phía Giang Văn Văn, trong mắt đầy nghi vấn hỏi: "Các ngươi làm gì?"
Tuy rằng anh ta không biết Giang Văn Văn, nhưng cảm thấy hơi quen mặt, hơn nữa Giang Văn Văn mặc quần áo nhân viên hộ tống, còn có thể nghênh ngang đi vào đây, chắc chắn là người mình.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z.z để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!