Rất nhiều tử sĩ từ khi còn bé đã bị quyền quý mua lại, sau đó ném đến trại huấn luyện, cứ nuôi như vậy để bọn họ tự đấu đá lẫn nhau.
Băng Nhi từng sống như vậy, chẳng qua cô ta may mắn hơn những người khác, có thể sống đến khi huấn luyện kết thúc, sau đó được đưa đến chỗ công chúa Lộ Khiết.
Ngay từ khi còn bé Băng Nhi đã vào trại huấn luyện, không còn nhớ gì về cha mẹ cả, cũng chẳng bao giờ có ý định đi tìm cha mẹ.
Trong trại huấn luyện tử sĩ sẽ bị quán triệt tư tưởng, coi chủ nhân làm trung tâm.
Kể từ khi đi theo công chúa Lộ Khiết, nhiệm vụ chính của cuộc đời Băng Nhi, cũng có thể nói là nhiệm vụ duy nhất của cô ta, chính là bảo vệ công chúa Lộ Khiết.
Theo một nghĩa nào đó, công chúa Lộ Khiết chính là chỗ dựa cho cô ta suốt quãng đời còn lại, và cũng là điểm tựa của cuộc đời cô ta.
Bây giờ nếu công chúa Lộ Khiết không trụ được nữa, Băng Nhi giống như sẽ mất đi trọng tâm của cuộc đời, không biết tương lai sẽ đi đâu về đâu.
Ban đầu Bắc Thiên Tâm cũng giống như vậy. Sau khi tiểu thư của cô ấy bị tan cửa nát nhà, cô ấy cũng không biết mình nên làm gì, vì vậy cô ấy tấn công quyền quý đã giết chết tiểu thư, cuối cùng cô ấy đã bị bắt.
Nếu không phải đúng lúc gặp được Kim Phi, có thể năm ngoái cô ấy đã bị chém đầu.
Cho dù Băng Nhi muốn báo thù cho công chúa, cũng không biết tìm kẻ thù ở đâu.
Nghĩ đến đây, Băng Nhi đột nhiên nhìn Kim Phi, nói thâm trong lòng: “Có lẽ đi theo y cũng không tệ!”
Cô ta đã nghe về chuyện của Bắc Thiên Tâm và Thấm Nhị, từ tận đáy lòng, cô †a rất hâm mộ bọn họ.
Không chỉ hâm mộ bọn họ có được tự do, mà bọn họ còn có người yêu, gia đình và định hướng tương lai.
Nếu như không có Kim Phi ủng hộ, sao bọn họ có thể có được mấy thứ này chứ.
“Băng Nhi muội muội, muội đi ăn cơm trước đi, để ta trông Lộ Khiết muội muội cho!”
Suy nghĩ của Băng Nhi bị Quan Hạ Nhi cắt đứt. Quan Hạ Nhi bước vào trong phòng, nữ cận vệ cũng không tùy tiện nói chuyện, nên trong lúc nhất thời trong sân đột nhiên trở nên yên tĩnh, bầu không khí có hơi lúng túng.
“Nhân lúc cơm còn nóng thì cô đi ăn đi, chờ lát nữa nguội rồi ăn sẽ không ngon nữa!”
Kim Phi tìm chuyện để nói. Băng Nhi khẽ “vâng”, đứng dậy đi vào phòng bếp lấy bát đũa.
Cô ây múc một phần cơm trong hộp ra cho mình ăn, sau đó đậy hộp cơm lại, nửa còn lại để phần cho Sương Nhi.
Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website