Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1001 - Chương 1001 - Dụ Rồng

Chương 1001 - Dụ Rồng
Chương 1001 - Dụ Rồng

Người dịch: Whistle

Caesar IV không mở miệng nói thẳng với hắn là bởi vì y đã biết được tin tức về việc hắn bán trái phiếu trên thảo nguyên trước đó.

Còn về lời kêu gọi mọi người mua trái phiếu chiến tranh cách đây không lâu, ở trong mắt của Caesar IV, đây chỉ là một màn kịch chính trị của Hudson mà thôi.

Suy nghĩ đơn phương của y cho rằng: Sơn Địa Lĩnh thiếu thốn tài lực thì lấy đâu ra nhiều tiền như vậy để mua trái phiếu giúp đỡ Vương quốc chứ.

Nhận biết sai lầm này đã dẫn đến một kết quả sai lầm, Hudson đương nhiên là sẽ không giúp y sửa sai.

Có thể lừa được Caesar IV đã chứng minh rằng bọn thuộc hạ của hắn giữ bí mật rất tốt, tin tức về việc hắn trắng trợn bắt đáy vẫn còn chưa bị lộ ra ngoài.

Đây chắc chắn là tin tốt. Tin tức hắn thu mua trái phiếu vẫn chưa bị lộ ra ngoài, vậy thì sau này dù có bán tháo trái phiếu và gây biến động thị trường thì cũng sẽ không có người nghi ngờ hắn.

Sau khi do dự một chút, Hudson vẫn quyết định là sẽ mang theo một chút hàng lậu, tiện đường bán luôn số trái phiếu có lãi suất thấp.

Tiền kiếm mãi cũng không hết, không cần vì một chút lợi nhuận mà để tồn đọng một lượng lớn tiền mặt ở bên trong số trái phiếu này.

Bị người đồng hành phát hiện cũng không sao, cớ đều có sẵn, giúp đám tiểu đệ giải quyết số trái phiếu tồn đọng.

….

Vạn sự sẵn sàng, đang chuẩn bị xuất phát thì Maxim lại đột nhiên gây chuyện.

"Hudson, trong tờ khế ước mà chúng ta đã ký không bao gồm những chuyện này, đừng nghĩ là có thể mang ta ra làm cu li!

“Tộc Cự Long vĩ đại tuyệt đối không chấp nhận sự vũ nhục này."

Nghe nó nói như vậy, sắc mặt của mọi người lập tức biến đổi, liên quan đến tôn nghiêm của Cự Long đã làm cho vấn đề này trở nên phức tạp hơn.

Sử dụng Cự Long như một con ngựa thồ, có lẽ Hudson đang khơi dòng lịch sử của Long kỵ sĩ. Dù có lật tung ký ức trong đầu, mọi người đều không hề phát hiện ra chuyện có người dùng Cự Long chở hàng.

"Bá tước Hudson, chúng ta nên làm gì bây giờ?"

Morrison vô kế khả thi hỏi.

Nhân vật chủ chốt trong hành động lần này chính là Maxim, nếu như Cự Long không chịu phối hợp, việc sử dụng các phương thức vận chuyển khác chắc chắn sẽ gia tăng nhiều rủi ro tiềm ẩn.

"Ta sẽ cố gắng thương lượng với nó trước, các hạ cũng biết tính tình của Cự Long rồi đấy."

Hudson nói với vẻ mặt buồn bực .

Trong thâm tâm Hudson đang chào hỏi cả gia tộc Maxim, quả thực là quá hố Long kỵ sĩ.

Muốn lừa đảo thì không có vấn đề, nhưng ít nhiều gì cũng phải thông báo cho hắn trước một tiếng nha!

Bây giờ Maxim mới bàn về vấn đề tôn nghiêm của Cự Long là vì khi tới đây nó mới nhìn thấy Hudson còn mang theo một cái rương lớn.

Nếu như không phải mọi người quá coi trọng hành động này, sợ là đã sớm phát hiện ra lời nói và hành động của Maxim không nhất quán.

Rồng không dễ nuôi, trên đại lục Aslante lưu truyền một câu ngạn ngữ: Cự Long hành vi, kỵ sĩ thanh toán.

"Bá tước Hudson, việc này nhờ ngươi rồi!"

Morrison chân thành nói.

. . .

"Maxim tiên sinh tôn kính, làm sao ta có thể để tiên sinh làm cu li được chứ?”

“Trong đây đều là kim tệ!”

“Nếu như tiên sinh cảm thấy mang theo kim tệ lên đường là một sự vũ nhục, vậy thì ta muốn được giữ dùm túi tiền nhỏ của tiên sinh."

Hudson đã lén thay đổi khái niệm. Nếu như không vì thực lực đôi bên chênh lệch quá lớn, hắn đã sớm động thủ đấm vỡ đầu con rồng ngốc này rồi.

"Không có khả năng! Hudson keo kiệt, nếu như dám động vào kim tệ của bổn rồng, ta nhất định sẽ trở mặt với ngươi!"

Maxim nổi giận đùng đùng nói.

Trong vấn đề kim tệ, trước giờ chỉ có Cự Long hố người, chưa từng nghe nói Cự Long bị hố.

Nhớ tới vấn đề này, Maxim liền cảm thấy tức giận. Vài ngày trước, thành quả cuối cùng mà nó vất vả cày cấy hơn nửa năm trời đều bị Hudson cướp mất.

Còn nói cái gì mà chi phí tu luyện thường ngày.

Có ai từng thấy Cự Long bỏ tiền ra tu luyện sau khi đi theo Long kỵ sĩ bao giờ chưa?

Nếu như không phải trước đó bị xã hội đánh quá ác, quá nóng lòng muốn tăng thực lực thì nó sẽ không thỏa hiệp!

"Yên tâm đi, Maxim tiên sinh. Không có sự cho phép của tiên sinh, ta sẽ không làm những chuyện như vậy.”

“Nhưng ta cảm thấy tiên sinh cần phải nghĩ kỹ về nhiệm vụ vận chuyển lần này. Dù sao, chi phí hàng ngày của tiên sinh cũng không nhỏ, lại lười biếng và không muốn kiếm những đồng tiền cực khổ, luôn thiếu nợ cũng không phải là cách hay!”

“Huống chi, tiên sinh khó khăn lắm mới từ Long đảo chạy ra ngoài này một chuyến, chẳng lẽ mấy trăm năm sau trở về chỉ mang theo một chút của cải này thôi sao, gặp phải rồng quen đều ngại tới chào hỏi.”

“Maxim, ngươi thấy như vậy được không? Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, ta sẽ cho ngươi một rương kim tệ làm thù lao."

Hudson cố gắng lừa dối nói.

Hiển nhiên là những lời này không chỉ nói cho Maxim nghe, mà còn nói cho đám cao thủ ở chỗ này nghe.

Lần này hắn ra ngoài làm công vụ, làm một đại quý tộc của Vương quốc, Hudson nhất định phải có giác ngộ của một nhà quý tộc, không thể đưa tay đòi tiền.

Nhưng Maxim thì lại không cần có loại giác ngộ này, Long kỵ sĩ hiệu trung với quốc gia, nhưng không có nghĩa là Cự Long cũng hiệu trung với quốc gia.

Dù sao thì cái mác tham tiền của Cự Long đã sớm ăn sâu vào lòng người, nên mọi người có thể chấp nhận cho nó thừa cơ vơ vét chỗ tốt.

"Không đủ, ít nhất cũng phải mười rương. Đừng tưởng có thể lừa được bổn rồng. Ta đã nghe hết cuộc đối thoại trước đó của các ngươi rồi, biết được những tờ giấy này rất có giá trị.”

“Ta muốn mười rương kim tệ, sợ rằng vẫn chưa tới 1%. Phí vận chuyển thấp như vậy, các ngươi kiếm lợi lớn rồi.”

“Còn có mấy người bọn hắn, nếu như có thể tự bay thì tự bay đi, ta cũng không phải hạng rồng tùy tiện!"

Bình Luận (0)
Comment