Người dịch: Whistle
"Bệ hạ, Giám mục Sauron nói rất đúng. Đối phó với loại phần tử ngoan cố như Vương quốc Alpha, chúng ta nhất định phải giáng một gậy chết tươi.”
“Dựa trên thông tin tình báo được phản hồi từ khắp nơi, sau khi đưa ra yêu cầu hoàn tiền chừng 20 ngày thì Người Alpha sẽ bắt đầu trả tiền mặt.”
“Ở một số ít khu vực, thậm chí còn được trả tiền mặt sau 7-8 ngày yêu cầu hoàn tiền. Nguồn tài chính mà Vương quốc Alpha thể hiện ra còn đáng sợ hơn nhiều so với những gì chúng ta tưởng tượng.”
“Nghe nói hầu hết số tiền mặt này đều là mượn tạm của các đại thương hội. Lòng tin của ngoại giới đối với Vương quốc Alpha còn vững chắc hơn những gì chúng ta mong đợi!"
Blake cũng phụ họa theo.
Người bên ngoài có tin tưởng vào Vương quốc Alpha hay không thì gã không biết, nhưng gã ta đã hoàn toàn mất lòng tin vào phong cách làm việc của các quan chức trong Giáo Đình.
Tiêu chỉ để đánh giá cũng rất đơn giản, chỉ cần nhìn Vương quốc Alpha phản ứng là biết. Nếu như bị bán tháo một lượng trái phiếu lớn như vậy thì làm sao có thể bình tĩnh được như bây giờ?
Thấy tất cả cấp dưới của mình đều yêu cầu gia tăng cường độ, Shelter VII lập tức nhận ra rằng mình đã quá lý tưởng hóa, vậy mà lại cho rằng toàn bộ Giáo Đình đều là những người thanh chính liêm khiết.
"Nếu các ngươi đều đã nói vậy, vậy liền gia tăng cường độ đi! Nói với người bên dưới là đừng nên quá phận, nếu như vẫn không làm ra được thành quả thì, hừ!”
“Ulise, ngươi qua doanh khổ tu sĩ chọn ra một ngàn người, phân ra khắp nơi để giám sát mọi người làm việc."
Shelter VII lạnh lùng nói.
Ông ta cũng sớm muốn cải tổ lại phong cách làm việc của đám quan chức trong Giáo Đình rồi. Nhưng mà trên dưới thối nát quá trầm trọng, mọi người liên thủ chống lại việc cải tổ, làm cho ông ta không có chỗ nào để xuống tay.
Nhưng lần này thì khác. Việc đầu tư hơn 10 triệu kim tệ mà cũng không thể phá hủy được nền tài chính của Vương quốc Alpha đã vạch trần sự thối nát bên trong Giáo Đình.
Nếu như làm quá lộ liễu, dù cho những người ở đây có muốn nối đỡ thì cũng không biết nên nói cái gì.
. . .
Các mệnh lệnh lần lượt được ban hành, những nhân việc phụ trách chấp hành của Giáo Đình cũng cảm thấy tê cả da đầu.
"Các ngươi làm việc như vậy đó hả, ngay cả bảy ngày cũng chưa tới mà Người Alpha liền có thể trả đủ tiền mặt cho 1 triệu kim tệ trái phiếu sao?”
“Nói láo cũng nói cho giống thật một chút. các ngươi nghĩ nơi này có nhiều tiền mặt dự trữ như vương đô của Vương quốc Alpha sao?”
“Có phải các ngươi nghĩ rằng trời cao Giáo Hoàng bệ hạ ở xa nên không biết các ngươi đang làm gì phải không? Chỉ cần tùy tiện nhét tiền vào trong túi của mình là có thể nói là đã hoàn thành nhiệm rồi!”
“Ta nói cho các ngươi biết, đoàn kiểm tra từ tổng bộ sắp đến rồi. Ăn vào rồi cũng phải nhả ra, lập tức cút đi thu mua trái phiếu chiến tranh cho ta, sau đó mang đi đổi thành tiền mặt trong thời gian ngắn nhất.”
“Đừng có giải thích với ta làm gì, ta không rảnh để nghe những lời giải thích của các ngươi. Nếu như không thể làm cho Người Alpha từ chối trả tiền mặt thì các ngươi sẽ bị xem là không hoàn thành nhiệm vụ.”
“Những người tới đây lần này đều là khổ tu sĩ, nên đừng trông mong là sẽ có thoát thân nhờ vào ân tình, những người không hoàn thành nhiệm vụ sẽ bị mang đi doanh chuộc tội!”
“Từ giờ trở đi, số trái phiếu chiến tranh mua được sẽ do ta đích thân mang đi đổi thành tiền mặt. Nếu như số lượng không khớp, sợ là ngay cả cơ hội để vào doanh chuộc tội mà các ngươi cũng không có."
Giám mục Monteson nghiêm nghị khiển trách.
Cấp trên đè cấp dưới, lão ta vốn nghĩ mình đã nhận được một công việc béo bở. Không nghĩ là tình thế lại trở nên tồi tệ như vậy, uy tín của Người Alpha cũng không dễ dàng sụp đổ như trong dự đoán.
Trong thâm tâm của Giám mục Monteson đang rất hận đám thương hội kia. Nếu như không có sự giúp đỡ của lũ người này thì làm sao Vương quốc Alpha có được nhiều tiền mặt như vậy!
Cho dù Vương quốc Alpha có đưa tiền tới thì số tiền đó cũng sẽ nhanh chóng cạn kiệt.
Tiếc là nhờ có sự tham gia của các đại thương hội này nên Vương quốc Alpha chỉ cần gửi tiền vào thương hội là có thể rút được tiền ở bất cứ nơi nào.
Đương nhiên, những lần rút tiền này cũng có sự chênh lệch về mặt thời gian, vẫn còn chưa thể vừa gửi vào là rút được ngay. Đồng thời còn phải xác định rõ ràng rằng số tiền được chuyển đến nơi nào, không thể tự do phân bổ.
Chuyện này gây ra tình trạng một số nơi có lượng tiền mặt dự trữ phong phú sẽ được rút một cách nhanh chóng; nhưng một số nơi không có đủ lượng tiền mặt dự trữ sẽ phải chờ một khoảng thời gian mới có tiền để rút.
Giám mục Monteson không biết sau lưng chuyện này có bao nhiêu vụ trao đổi lợi ích. Lão ta chỉ biết là giấc mộng phát tài của mình đã tan tành rồi, chuyện này hiện giờ đang rất phiền phức, lão ta nhất định phải nghiêm túc thực thi nhiệm vụ.
. . .
Hết nhóm trái phiếu này đến lô trái phiếu khác được mang vào, sau đó liền có rương kim tệ này đến rương kim tệ này bị mang ra ngoài. Sau khi đổi tiền mặt thì mọi chuyện vẫn còn chưa kết thúc.
Công tác tiêu hủy công khai quan trọng nhất còn chưa bắt đầu, Giám mục Monteson tự thân xuất mã, nhìn chằm chằm động tác của Người Alpha mà chẳng hề chớp mắt.
Người Alpha cũng không làm cho lão ta thất vọng, sau khi những thùng đựng trái phiếu được sắp xếp gọn gàng liền bị mang tới quảng trường Lutecia để tiến hành tiêu hủy công khai.
Nhằm đảm bảo không xảy ra vấn đề gì, trước khi châm lửa, Giám mục Monteson còn đích thân tiến lên kiểm tra. Toàn bộ số trái phiếu này đều là của lão ta mang tới để đổi tiền mặt, trên đó vẫn còn lưu lại ma pháp đánh dấu của lão ta.
Nhìn ngọn lửa đang cháy hừng hực, Giám mục Monteson nở một nụ cười mừng rỡ, lần này sẽ không có vấn đề gì.
Tên trợ thủ ở bên cạnh đã sớm lấy Lưu Ảnh Thạch ra ghi lại cảnh tượng lịch sử này.