Người dịch: Whistle
Cừu hận có thể bị thời gian làm cho phai nhạt, nhưng nó tuyệt đối sẽ không thể nào biến mất chỉ trong khoảng 1,2 đời người được. Có lẽ nguyên nhân sâu xa mà các quốc gia trên đại lục nhìn Giáo Đình không vừa mắt là vì bị thế hệ trước ảnh hưởng.
"Đủ rồi! Tại sao mấy lão già đã sắp xuống lỗ như các ông lại còn nhiều chuyện như vậy.”
“Muốn ta dẫn đầu thành lập học viện Áo Thuật cũng được, nhưng các ngươi nhất định phải đảm nhiệm đạo sư, nếu không một mình ta sẽ không chịu được lửa giận của Giáo Đình."
Robert vừa nói dứt lời, Hudson liền cảm thấy không thích hợp. Cái từ "các ngươi" mà lão ta vừa nói hình như còn bao gồm cả người đang đóng vai quần chúng là hắn.
Bị hố rồi!
Chuyện lớn như vậy mà chỉ cần dăm ba câu liền đáp ứng, điều này nói rõ là đám lão già này đã thương lượng từ trước.
Không chừng ngay cả màn kịch trước mắt này cũng là vì diễn cho hắn xem.
Hudson còn không ngu ngốc đến mức chạy đi lý luận với một đám lão già có độ tuổi bình quân là hơn 160, nên hắn bèn quyết đoán rời đi.
Đáng tiếc, hắn vừa bước đi liền bị người gọi lại.
"Bá tước Hudson, với tư cách là một trong những người đã thành lập ra học viện Áo Thuật của Vương quốc, ngươi không muốn đưa ra một chút ý kiến sao?"
Từ một gã quần chúng biến thành "Đạo sư", sau đó lập tức lại thăng cấp lên thành người sáng lập học viện, Hudson cảm thấy thế giới này điên rồi.
Cứ nhìn vào học viện Áo Thuật ở Vương quốc Frank là biết, từ khi thành lập đến nay liền phát sinh đủ loại vấn đề.
Từ người sáng lập học việc cho tới đạo sư, thậm chí học sinh bình thường, cũng đều được lên danh sách săn giết của Giáo Đình.
Tổng cộng đã có mấy chục người gặp nạn rồi, trong đó còn bao gồm hai vị Ma đạo sư, nếu như không nhờ có Vương quốc Frank dốc sức bảo hộ, có lẽ bây giờ người đã chết sạch sành sanh.
Mặc dù Hudson cũng từng phát sinh xung đột với Giáo Đình, nhưng đó chỉ là những cuộc giao phong âm thầm, mặt ngoài thì hắn vẫn là một gã tín đồ "thành kính".
Tạm thời còn chưa bị nâng lên chức "dị đoan", nên không cần lên bảng.
"Kỵ sĩ Lambert, chuyện thành lập học viện Áo Thuật này, có những bậc tiền bối như các vị thu xếp là được, một người không biết gì như ta tốt nhất là không nên nhúng tay vào."
Hudson quyết đoán cự tuyệt.
Lén lút ủng hộ thì được, thậm chí kêu hắn bỏ tiền bỏ sức cũng có thể thương lượng, nhưng đích thân ra trận thì miễn bàn.
"Ngươi không nhúng tay vào cũng được, dù sao ta cũng không còn trông chờ ngươi sẽ làm được gì, nhưng chân dung của ngươi nhất định phải xuất hiện trong chương trình tuyển sinh.”
“Học viện Áo Thuật của Người Frank cũng có Long kỵ sĩ tọa trấn, chúng ta cũng không thể thua khí tràng!"
Lời giải thích hoàn mỹ của Morrison khiến cho Hudson không tài nào phản bác được.
Nếu xu hướng này tiếp tục phát triển, đại lục Aslante sẽ sẽ sớm xuất hiện tứ đại học viện Áo Thuật, tương ứng với bốn vị Long kỵ sĩ.
Còn về việc những Long kỵ sĩ này có tự nguyện hay không, chuyện đó không quan trọng, có thể mang ra tuyên truyền là được, dù sao mọi người cũng sẽ không trông mong là Long kỵ sĩ sẽ đích thân lên lớp giảng bài.
"Ta có thể nói không được sao?"
Hudson hỏi thử.
"Đương nhiên là được, nhưng khi tuyên truyền với bên ngoài thì tên của ngươi vẫn sẽ được đặt ở hàng đầu tiên.”
“Yên tâm đi, chúng ta chỉ mang ra tuyên truyền một lần mà thôi, sẽ không làm hỏng thanh danh của ngươi đâu.”
“Huống chi đây chuyện cả hai cùng có lợi, bọn ta càng mở rộng sức ảnh hưởng thì danh tiếng của tiểu tử ngươi cũng sẽ càng cao!”
“Đợi khi thời đại mới mở ra, tương lai khi bọn hậu bối học tập lịch sử thì nhất định sẽ không thiếu sự tích của ngươi.”
“Không chừng ngay cả trong hàng ngũ những anh hùng sử thi của nhân tộc cũng có đại danh của Bá tước Hudson ngươi!"
Đối với những miêu tả tốt đẹp của Robert, muốn nói Hudson không động tâm là chuyện không thể nào, nhưng hắn lại càng sợ phiền phức hơn.
Nhìn vào thì có rất ít anh hùng sử thi của nhân tộc có thể sống thọ. Hầu hết những anh hùng này đều có một cuộc đời chỉ có thể dừng từ thảm đạm* để hình dung.(bi thảm + ảm đạm)
Trong lúc Hudson đang sắp xếp từ ngữ để cự tuyệt thì đám lão già này lại ép buộc hắn phải chấp nhận thực tế.
Nếu như không vì nể tình đám lão già này sắp xuống lỗ, cộng thêm lo lắng là sau khi gây chuyện sẽ bị hố, thì Hudson thật sự rất muốn tiến lên đấm cho mấy lão già này vài cú.
Đương nhiên, muốn đấm được mấy lão già này cũng phải đợi bọn họ lạc đàn rồi mới làm, nếu không người bị đấm rất có thể sẽ là hắn.
Ai bảo thực lực của hắn không yếu kém như vậy, còn không bằng cả tọa kỵ nữa.
…..
Cuối cùng thì chuyện về học viện Áo Thuật cũng đã được quyết định. Dựa vào thân phận Long kỵ sĩ, Hudson đã thành công kiếm được danh hiệu viện trưởng vinh dự.
Chuyện còn lại liền không không liên quan gì đến hắn nữa. Hudson xem như đã thấy rõ, đám lão già này thật sự chỉ vì mượn tên tuổi của hắn, trước giờ bọn họ chưa từng trông cậy là hắn sẽ lên lớp giảng bài.
Không thể không thừa nhận là con mắt nhìn người của đám lão này thật sự rất chuẩn. Nếu như là học viện quân sự thì Hudson còn có thể chỉ điểm một chút giang sơn; Nhưng học viện Áo Thuật thì thôi bỏ đi!
Nếu chỉ nói về lý thuyết thì trong đầu của Hudson lão gia cũng còn có một vài thứ có thể lấy ra chia sẻ.
Nhưng nếu là tri thức về phương diện tu luyện thì quả thực là đang làm khó hắn. Là một người bật hack, những kinh nghiệm của Hudson ngoài việc dạy hư học sinh ra thì không còn bất cứ ý nghĩa tham khảo nào.
Để thể hiện sự đoàn kết của Vương quốc, toàn bộ các đại quý tộc trong nước đều trở thành người sáng lập ra học viện Áo Thuật, đồng thời còn làm gương tốt là đưa con cháu dòng chính trong gia vào học viện học tập.