Người dịch: Whistle
Đây là sự thật, sức ràng buộc của Hội nghị Liên minh Nhân tộc đối với các quốc gia nói mạnh cũng mạnh, nói yếu cũng yếu đến đáng thương.
Có thể phát huy được tác dụng hay không đều phải xem điều luật đó có phù hợp với lợi ích của mọi người không. Chỉ khi nào giữ gìn được lợi ích của đoàn thể thì pháp luật của Liên minh mới chính thức có hiệu lực.
"Công tước Thorsten, đề xuất này có ràng buộc được bọn họ hay không không quan trọng, ít nhất là quyết định này của chúng ta sẽ có hiệu lực ở trong nội bộ Vương quốc, và cũng có thể phát huy tác dụng ở Bắc đại lục.”
“Ngươi không thể chỉ vì bản thân không nỡ một vài tên nô lệ Tinh Linh mà bỏ mặc luôn sự an nguy của cả Vương quốc được.”
“Mặc kệ là những lời hứa này có thể làm cho Tộc Tinh Linh đứng về phe trung lập hay không, ít nhất là Bộ Ngoại vụ có thể dùng lý do này để lôi kéo Tinh Linh ngồi lên bàn đàm phán.”
“Nói chuyện nhiều một ngày thì chúng ta sẽ có thêm một ngày thời gian để chuẩn bị. Nếu như có thể kéo chừng mấy năm, đợi khi thế cục đại lục sáng tỏ thì càng tốt hơn."
Hudson bình tĩnh nói.
Trên thực tế, hắn còn có rất nhiều lời chưa nói. Cuộc chiến tranh đại lục lần này khác với trước đây, sự nhiệt tình tham chiến của Tộc Tinh Linh cũng sẽ khác với trước đây.
Muốn ổn định Tộc Tinh Linh thì cần phải trả một cái giá rất lớn.
Những chuyện tương tự cũng từng có tiền lệ trong sử sách. Ngoại giới chỉ thấy được tộc Tinh Linh đứng ngoài xem chiến mà lại không chú ý tới trong những cuộc chiến tranh đại lục trước đó, bọn họ đều lấy được lợi ích thực tế.
Vì để cho Tộc Tinh Linh duy trì trung lập, không chỉ Vương quốc Alpha hứa hẹn lợi ích với họ, mà ngay cả các nước trên đại lục cũng đều đưa ra những cam kết tương tự.
Thậm chí Tộc Tinh Linh còn lén lút ký kết mật ước với không ít quốc gia nhân tộc.
Và những tờ khế ước này không phải là loại giấy lộn, mà được phủ thêm lực lượng ma pháp, rất nhiều mật ước đều có được sự ràng buộc cưỡng chế đối với người ký kết.
Chỉ cần nhìn vào biểu hiện của các quốc gia nhân tộc là biết, mỗi lần phát sinh một cuộc xung đột quốc tế lớn nào đó, các quốc gia nhân tộc đều sẽ chọn biện pháp hòa giải với Tộc Tinh Linh.
So với Bắc đại lục thường xuyên bị Đế quốc Thú Nhân mang quân sang cày phó bản, Tộc Tinh Linh liền hạnh phúc hơn rất nhiều.
Chỉ là những khế ước này cũng không phải không có tai họa ngầm, một khi người cầm quyền thay đổi, những bản mật ước lúc đầu liền mất đi sự ràng buộc.
Dù cho khế ước có sức ràng buộc mạnh đến đâu thì cũng chỉ có thể ước thúc được người ký khế ước, không thể ràng buộc được những người không ký.
"Bá tước Hudson nói không sai, chỉ cần ngăn chặn được bộ pháp của Tộc Tinh Linh, cho dù chỉ là cơ hội thì cũng phải nếm thử.”
“Không phải chỉ là vài tên nô lệ Tinh Linh thôi sao, so với lợi ích của nhân tộc, ta tin rằng đại đa số quý tộc còn có lương tri đều sẽ đưa ra lựa chọn chính xác.”
“Chư vị có mặt ở đây hãy hành động trước đi, có thể từ bỏ nô lệ Tinh Linh trong tay được không?"
Đại công tước Newfoundland nghiêm nghị chất vấn.
Lão Tể tướng yên lặng nhiều năm nay lại bộc lộ ra dáng vẻ sát phạt quả quyết, như muốn đưa mọi người quay trở lại thời đại của Caesar III vậy.
Không thể từ chối được, Tể tướng đều đã nói đến như vậy rồi, nếu như có người tiếp tục phản đối thì đó chính là những quý tộc vô lương không quan tâm đến đại cục.
Một khi bị chụp cho cái mũ này rồi cũng đừng mong là có thể tiếp tục lăn lộn trong giới quý tộc nữa.
Cho dù trong lòng có khó chịu đến đâu, nhưng đám người chỉ có nở nụ cười và ra vẻ cao hứng đồng ý.
Chiến lược đã được định ra, Hudson lập tức biến thành người vô hình, hắn luôn giữ im lặng trong vấn đề làm sao hỗ trợ cho nhiều quốc gia khác nhau.
Thể hiện thì chỉ cần một lần là đủ rồi, không cần thiết phải một mình làm hết tất cả mọi chuyện.
Những quý tộc có mặt ở đây đều là tinh anh của Vương quốc Alpha, mỗi một người đều trải qua chiến tranh rèn luyện.
Cho dù không có thiên phú mang binh đánh trận, nhưng ít nhất cũng hiểu rõ về lĩnh vực quân sự. Trong vấn đề chi viện đồng minh, người nào người nấy đều tỏ ra vô cùng ổn trọng, không hề có ý định liều lĩnh.
Cuối cùng mọi người nhất trí quyết định là sẽ mười một quân đoàn tới chi viện cho mười một quốc gia, mỗi nước một quân đoàn. Còn vấn đề lúc nào xuất binh, binh lực gồm những thành phần nào thì cần chậm rãi thương nghị.
Dù sao Vương quốc Alpha cũng đã đồng ý xuất binh, dùng hành động thực tế để thực hiện nghĩa vụ với đồng minh. Còn về vấn đề hiệu suất, chỉ cần đuổi kịp vận tốc trung bình của các quốc gia trên đại lục là đủ rồi.
Dù sao đây cũng là một trận lao sư viễn chinh tới mười một quốc gia, nhất định phải chuẩn bị đầy đủ.
. . .
Gần như trong cùng một lúc, Công quốc Mosey cũng đang cử hành Hội nghị quân sự tương tự, điểm khác biệt duy nhất là thư cầu viện trong tay George ít hơn Vương quốc Alpha bảy bức.
Có lẽ là vì vấn đề khoảng cách, cũng có lẽ là vì lo lắng Công quốc Mosey vẫn luôn bị chìm trong chiến hỏa trong những năm gần đây, tóm lại, bảy nước thảo nguyên không gửi thư cầu viện bọn hắn.
Ít đi bảy bức thư cầu viện không có nghĩa là Công quốc Mosey được phép buông lỏng. Bởi vì địa chính trị nên áp lực mà họ phải gánh chịu còn lớn hơn cả Vương quốc Alpha.
Một khi Vương quốc Warhammer sụp đổ, chiến hỏa sẽ ngay lập tức lan đến Công quốc Mosey.
Bất kể là liên quân Thượng Cổ Di tộc hay là đại quân của Tộc Tinh Linh, chỉ cần giết tới, bọn họ đều không thể tránh thoát.
Đồng minh duy nhất của họ chỉ có Vương quốc Alpha. Còn những quốc gia khác ở Bắc đại lục đã bị George làm như không thấy.