Người dịch: Whistle
"Bệ hạ yên tâm, Bộ Quân vụ đã sớm có chuẩn bị về vấn đề phái sĩ quan ra bên ngoài rồi. Ngoài việc điều động một số sĩ quan ở trong quân thường trực ra, số người còn thiếu sẽ được chia đều cho các tỉnh.”
“Ngoài bảy tỉnh thành phương bắc mới được thu hồi, những tỉnh thành khác trong Vương quốc hoàn toàn có đủ năng lực để một tỉnh trợ giúp một quốc gia."
Đại công tước Alfiero hào khí nói.
Hiện giờ chỉ mới vài năm trôi qua sau cuộc xâm lược của thú nhân, đây cũng chính là lúc Vương quốc Alpha có nhiều nhân tài quân sự nhất.
Bình thường mà nói, chỉ cần cho con em quý tộc lên chiến trường một hai năm là đã có thể trở thành một sĩ quan hạ tầng giỏi rồi.
Phái bọn họ ra ngoài giúp đồng minh luyện binh là dư xài. Dù gì thì Vương quốc Alpha hiện giờ chỉ cần huấn luyện một lượng lớn bia đỡ đạn chứ không phải bồi dưỡng quân tinh nhuệ cho các quốc gia.
Người có năng lực quân sự quá mạnh thì lại không thể phái ra ngoài. Lỡ như bị người ta đào mất thì sẽ lỗ sặc máu.
Chi tiết có thể tham khảo hành động đào người năm đó của Công quốc Mosey. Chỉ bị đào mất một vài quý tộc vừa và nhỏ mà thôi, lúc đầu mọi người cũng không cảm thấy có vấn đề gì.
Nhưng bây giờ ngoái đầu nhìn lại sẽ phát hiện ra, đám quý tộc tầm thường này đã gây ra những ảnh hưởng sâu sắc đến việc phát triển quân sự của Công quốc Mosey.
Sau khi chiến tranh đại lục nổ sao, Công quốc Mosey, nước đã từng đi theo sau lưng học tập bỗng nhiên trở thành quốc gia đầu tiên ở Bắc đại lục sao chép được cơ chế điều động của Vương quốc Alpha.
Đương nhiên, công thần lớn nhất đứng sau lưng chuyện này vẫn là thú nhân.
Nếu không nhờ có đại quân thú nhân điên cuồng giết chóc, lấy mấy triệu sinh mệnh làm đại giới, đánh thức ý thức nguy cơ của các quý tộc Mosey, thì việc thay đổi cơ chế này sẽ không thể nào diễn ra thuận lợi như vậy.
"Ừm! Nếu Bộ Quân vụ đã có phương án đối phó thì cứ dựa theo kế hoạch của các ngươi mà làm đi.”
“Lực lượng quân sự của Vương quốc cũng đang rất cấp bách, phái người đi thúc giục Hudson Bá tước, kêu hắn đến vương đô thăng chức sớm một chút."
Caesar IV cau mày nói.
Thẳng thắn mà nói, y không hề thích Hudson. Một mặt là vì trận bại thê thảm trên chiến trường Mosey, mặt khác là vì cả hai đều là người đồng lứa, nên luôn bị người khác lấy ra so sánh.
Trong giai đoạn niên thiếu khí thịnh, không có mấy ai nguyện ý thừa nhận bản thân không bằng người khác, ngay cả một người đứng sẵn ở vạch đích từ khi ra đời như Caesar IV cũng không phải ngoại lệ.
Đáng tiếng, dù đã làm Quốc vương, nhưng cũng có lúc y cảm thấy bất lực. Chiến tranh đại lục liên lụy quá lớn, chỉ cần hơi không cẩn thận sẽ bị nước mất nhà tan, nên y không được tùy ý làm bậy.
Từ Vương công đại thần trên triều đình tới các quý tộc đất phong đều đặt hi vọng vào Hudson, người có năng lực và nhân phẩm đáng tin cậy, sẽ đứng ra chủ trì đại cục vào những lúc như thế này.
Có vết xe đổ là Joseph II, cộng thêm sự kiện lật xe trên chiến trường Mosey trước đó, bây giờ Caesar IV thực sự không dám làm bừa.
Lý trí nói cho y biết, nếu cứ khư khư cố chấp muốn đích thân ra mặt chủ trì quân vụ của Vương quốc thì không chừng Vương quốc Alpha cũng sẽ thay một vị Quốc vương khác.
Không phục cũng không được, thực sự là y chẳng có chút lực lượng nào trong phương diện quân sự cả. Không nói tới những đại quý tộc đất phong, ngay cả Bộ Quân vụ ở vương đô cũng không muốn nhìn thấy Caesar IV đứng khoa tay múa chân.
Y muốn phát cáu cũng không được, nếu không đám vương công quý tộc trên triều đình sẽ đồng thời đứng ra làm công tác tư tưởng cho y. Nhiều lúc Caesar IV cũng nghĩ đến chuyện thay thế vị Bộ trưởng Bộ Quân vụ này.
Đáng tiếc, muốn thay người thì dễ, nhưng muốn tìm được người thích hợp để giữ trọng trách này lại rất khó. Đại công tước Alfiero là một thành viên của vương thất, là người của phe vương thất dòng chính, cũng không thể đổi người của những phái hệ khác thượng vị được nha?
Chuyện này có liên quan đến việc bản thân y có thể giữ vững được vương quyền của mình không, nên Caesar IV rất tỉnh táo. Y biết là mình không thể vì sự sảng khoái trong lúc nhất thời mà làm ra những chuyện tự hủy căn cơ như vậy.
Còn việc tìm kiếm người dự bị trong các thành viên vương thất thì chỉ có thể nghĩ mà thôi. Nếu như trong vương thất thật sự có đại tài như vậy thì đã bị Caesar III khai quật từ trước rồi, căn bản không chờ được đến hiện giờ để y đào móc.
Dù sao vương thất Alpha cũng không có bao nhiêu thành viên, dù có cộng hết toàn bộ nam giới trưởng thành lại cũng chỉ cỡ vài chục người.
Người có năng lực thì đã được trọng dụng từ lâu; Người không có năng lực, dù có muốn trọng dụng cũng không được.
Về mặt bản chất thì Caesar IV không phải là hạng quân chủ cường thế gì. Một phần nguyên nhân mà y có thể bảo vệ được vương quyền không bị tổn hại là nhờ các thành viên chính phủ mà Caesar III để lại.
Thành viên Vương thất nắm giữ các vị trí trọng yếu, cộng thêm một vị quân chủ nắm quyền, nên mới đảm bảo được quá trình chuyển giao quyền lực được diễn ra suôn sẻ.
Nếu như không có những thành viên này, cho dù Caesar IV không bị đoạt quyền thì cuộc sống của y cũng sẽ không được tốt như hiện giờ.
...
Sơn Địa Lĩnh, Hudson không biết mình đang bị người khác nhớ thương, lúc này hắn đang bận tuần sát lãnh địa.
Đấu thú trường chỉ là một khúc nhạc dạo ngắn, quân đoàn Ma thú vừa ra lò mới là trọng điểm mà hắn quan tâm.
Bên trong lãnh địa đã có hai trăm bảy mươi ba tên Kỵ sĩ có Ma thú, nhưng số lượng có thể xếp vào quân đoàn Ma thú cũng chỉ có 160 người, phần còn lại đều đang đảm nhiệm những chức vị quan trọng trong các bộ ngành, cách đầy đủ biên chế là 300 người vẫn còn một sự chênh lệch vô cùng xa nữa.