Người dịch: Whistle
Nếu đã xác định là sẽ đối địch, thay vì chờ kẻ địch giết đến tận cửa, chẳng thà lên kế hoạch để đánh trọng thương lực lượng hải quân của Giáo Đình trước.
Cho dù Giáo Đình muốn trả thù thì cũng phải gầy dựng lại một hạm đội mới được, thời gian ngắn nhất để gây dựng một hạm đội cũng phải được tính bằng năm.
Hơn nữa kẻ địch của Giáo Đình không chỉ có mỗi Vương quốc Alpha, một khi hạm đội trên biển bị thiệt hại nặng nề, hoạt động thương mại ở hải ngoại của bọn chúng cũng sẽ bị thương nặng.
Thương mại trên biển bị thiệt hại, nguồn thu tài chính nhất định sẽ giảm xuống, kéo theo đó là khoản chi phí quân sự dùng để đầu tư cho hải quân cũng sẽ bị giảm sút.
Có rất nhiều cường quốc đã bị suy sụp sau khi gặp phải một thất bại nặng nề trên biển, không phải là họ không muốn giãy dụa, mà là vòng luẩn quẩn ác tính này khiến cho họ không có cách nào có thể khôi phục thực lực kịp thời.
Đi chậm một bước, lợi ích đều bị người khác chia cắt hết. Khi khoảng cách về thực lực của hai bên ngày càng rộng, khả năng lấy lại được lợi ích ban đầu cũng ngày càng mong manh.
Sau khi do dự một hồi, Caesar IV cuối cùng cũng gật đầu nhẹ.
"Được!"
…..
Đối với kế hoạch nhằm vào Giáo Đình này, Hudson hoàn toàn sẵn sàng mắc câu. Đúng là thuyền U Linh rất mạnh, nhưng ở trong mắt của rất nhiều người, đây cũng là một tảng thịt mỡ.
Trên đại lục Aslante có không ít bảo vật hỗ trợ tu luyện, nhưng loại chí bảo có khả năng giúp người tu luyện lĩnh ngộ pháp tắc thì lại rất hiếm gặp.
Nếu không vì phạm vi sử dụng bị hạn chế, sợ rằng toàn bộ cường giả trên đại lục đều sẽ chen chúc chạy tới, dù cho bên trong hải vực sương mù tràn ngập nguy hiểm đi nữa.
Nguyên nhân chủ yếu mà hiện giờ vẫn chưa có người nào mạo hiểm xâm nhập hải vực sương mù là vì những cường giả hệ Hắc ám chạy tới đều là người của Vương quốc Alpha.
Vì đều là người bản địa nên chỉ cần hỏi thăm một chút là sẽ biết rõ hải vực sương mù hung hiểm như thế nào.
Bảo vật rất quý giá, nhưng mạng nhỏ càng quý giá hơn.
Chờ khi những kẻ ngoại lai chạy tới thì tình hình sẽ thay đổi. Dù cho bọn họ cũng sẽ đi tìm hiểu tin tức, nhưng kết quả nhận lại được đều là ngược lại cũng không phải chuyện lạ gì.
Hố chết một người thì tính một người, có cơ hội để thanh tẩy đối thủ cạnh tranh mà không để lại dấu vết, đám địa đầu xà sẽ không chùn tay đâu.
Lưới đã giăng rồi, Hudson liền tiếp tục kiếp sống luyện binh. Từ lúc đầu là huấn luyện thân thể, sau đó là chém giết 1-1, hiện giờ cuộc huấn luyện đã tiến vào giai đoạn cuối cùng —— quân trận.
Khác với lúc huấn luyện tư quân, Hudson chỉ cần đích thân chỉ huy là được, vì Quân thường trực của Vương quốc có hơn hai mươi vạn người.
Nếu như tập hợp hết đám người này lại, sợ là cần một sân huấn luyện có diện tích không hề nhỏ hơn vương đô. Cho dù hắn có la rách cổ họng thì cũng sẽ có 99% binh sĩ không nghe được.
Nên việc huấn luyện cho các sĩ quan quý tộc trở thành nhiệm vụ tất nhiên. Chẳng qua cuộc huấn luyện quân trận sẽ khác với những cuộc huấn luyện trước đây, bởi vì nó sẽ phức tạp hơn rất nhiều.
Cho dù Hudson đã ra lệnh, đồng thời còn giải thích rất rõ ràng, nhưng vẫn có rất nhiều người không hiểu.
Hudson chỉ đành bất đắc dĩ làm lại nghề cũ, hắn triệu tập các quan quân lại rồi huấn luyện cho bọn họ.
Thấy đám sĩ quan quý tộc đang quơ quơ trường thương giống như các binh sĩ ở trên sân huấn luyện với vẻ mặt âm trầm, đám quyền quý vương đô cũng không nhịn được nhìn thẳng.
Theo lý mà nói, đứng ngoài quan sát cuộc huấn luyện cũng có thể học tập được, nhưng vì để mọi người có thêm ấn tượng, Nguyên soái Hudson đã cố ý ra quy định là các quan quân phải đích thân tham gia huấn luyện.
Phong độ của quý tộc, quên đi thôi! Đã vào trong sân huấn luyện rồi, thì dù cho có thân phận cao quý đến đâu cũng chỉ là tiểu binh mà thôi. Là một Vương quốc thường xuyên xảy ra chiến tranh, trước giờ Vương quốc Alpha chưa bao giờ biết cách nuông chiều.
Tố chất tổng hợp của các quan quân cũng không tệ lắm, sau khi loại bỏ một vài kẻ gây trở ngại ra, những người còn lại đều thể hiện ra năng lực học tập cực mạnh.
Không học nhanh cũng không được, học được sớm một chút thì sẽ được giải thoát sớm một chút. Nếu không học không thì sẽ phải tiếp tục ở lại trên sân huấn luyện, mất mặt xấu hổ chỉ là chuyện nhỏ.
Nếu như thể hiện quá không triển vọng, không theo kịp tiến độ huấn luyện thì còn có thể bị đuổi đi ra ngoài.
Lăn lộn đến vị trí như hiện giờ cũng không phải chuyện dễ dàng gì, không ai muốn bởi vì "năng lực không tốt" mà bị giáng chức cả.
Sĩ quan có cấp bậc càng cao thì phải chịu áp lực càng lớn. Thân phận địa vị hiện giờ không cho phép bọn họ bị gắn mác "bất tài" .
Tiêu chuẩn huấn luyện hà khắc khiến cho đám quan quân bị chơi đùa quá sức, nhưng các đại quý tộc đang vây xem học trộm thì lại vô cùng hưng phấn.
Cuối cùng cũng đã học được điều gì đó rồi!
Trong quân đội của Vương quốc không có quân trận, chỉ giới hạn trong việc xếp thành một hàng dài rồi xuất kích. Một khi tiến vào trạng thái hai quân giao chiến, hình thức chiến đấu tự do sẽ được mở ra.
Nhưng tình huống trên sân huấn luyện thì khác, thoạt nhìn giống như một phương trận bình thường, nhưng trên thực tế, trong này còn bao hàm rất nhiều những quân trận nhỏ.
Sau khi sáp nhập lại với nhau có thể tạo thành một phương trận lớn tác chiến; Khi tách ra cũng có thể biến thành vô số quân trận nhỏ để tác chiến đơn độc.
Lệnh kỳ không ngừng phe phẩy, đại trận cũng nhanh chóng biến hóa theo một quy luật nào đó, trông như những con rồng đang di chuyển vậy.
Mọi người đều hiểu quân sự, nên biết rất rõ sự phối hợp này có ý nghĩa như thế nào trong chiến tranh.
Mọi người cũng đã từng nghe nói về những biến hóa khôn lường của quân trận, thậm chí còn phái người đi học trộm.
Đáng tiếc là không biết đã xảy ra sơ suất ở chỗ nào, cuối cùng học được chẳng ra làm sao, uy lực căn bản không thể nào sánh bằng quân trận ở trên sân huấn luyện lúc này.