Người dịch: Whistle
Để cho một mình thuyền U Linh đi "Ăn cướp" hạm đội của Giáo Đình là sẽ không có phần thắng, nhưng vẫn còn kẻ đang đứng ở phía sau màn điều khiển là hắn nữa mà!
Hiện giờ hắn chỉ cần củng cố niềm tin cho Vương quốc, để mọi người bỏ công bỏ sức dẫn dụ kẻ địch vào trong hải vực sương mù.
Giáo Đình tổn thất càng thảm trọng thì Hudson sẽ được ích lợi càng lớn. Bồi dưỡng thuyền U Linh chỉ là phụ, quan trọng là hắn có thể làm cho mọi người nhận thức được sự nguy hiểm của hải vực sương mù.
Khi tất cả mọi người đều không dám vào bên trong, vậy thì nơi này sẽ trở thành hậu hoa viên của hắn.
Một hải vực lớn như vậy, không thể nào không có chút giá trị gì. Ít nhất cũng có thể trở thành một căn cứ bí mật ở bên ngoài, có thể cất giữ một số thứ không thể lộ ra ngoài ánh sáng.
. . .
Trên thảo nguyên, đại quân thú nhân đột nhiên tăng cường thế công, khiến cho các quốc gia nhân tộc phải chịu áp lực nặng nề hơn.
Hiện giờ Philip I đang cảm thấy rất cạn lời, trong thời gian gần đây, thú nhân vẫn luôn cắn chặt lấy Vương quốc Ferrante không thả, giống như là có đại thù sinh tử gì với y vậy.
Philip I cũng biết rất rõ nguyên nhân, chỉ đơn giản là vì họ đang kiểm soát bến cảng cỡ lớn duy nhất trên đại thảo nguyên này, nếu như chiếm được nơi này thì sẽ có thể cắt đứt sự chi viện của Liên minh Nhân tộc với đại thảo nguyên.
"Thú nhân bị điên rồi sao, bọn chúng căn bản không cho chúng ta có cơ hội thở dốc.”
“Bộ Ngoại vụ nhất định phải mau chóng đàm phán với Vương quốc Alpha, chậm thêm nữa thì năm nước thảo nguyên sẽ biến thành thảo nguyên bốn nước!"
Philip I tức giận nói.
Chỉ vì mất kiểm soát trong một cuộc tranh chấp ngoại giao mà đã phá vỡ kế hoạch rút lui của y. Trong thâm tâm mình, Philip I đã thăm hỏi toàn bộ quyền quý của Vương quốc Alpha.
Nhưng cũng hết cách rồi, đàm phán vẫn phải được tiếp tục. Rút thêm được phần lực lượng nào thì phần thắng trong quá trình phục quốc sau này sẽ lớn hơn một chút.
Nếu như đánh sạch hết toàn bộ vốn liếng, cho dù sau này có phục quốc được thì y cũng không thể kiểm soát được tình thế.
"Bệ hạ, hạm đội của Giáo Đình đã tiến lên phía bắc, Người Alpha sẽ không dám phong tỏa đường biển, chúng ta có thể. . ."
Không chờ Bộ trưởng Bộ Ngoại vụ nói hết lời, Philip I đã chen ngang: "Đúng là bọn hắn không thể phong tỏa được đường biển, nhưng lại có thể làm cho đội tàu của chúng ta xảy ra bất trắc.”
“Và thuyền U Linh mà bọn hắn đang vây quét chính là đối tượng đùn đẩy trách nhiệm tốt nhất.”
“Hơn nữa người của Giáo Đình có thể tin được sao?”
“Thậm chí sự tồn tại của bọn chúng vốn đã là một loại uy hiếp rồi!”
“Đừng có quên chúng ta từ nơi nào tới.”
“Ở trong mắt Giáo Đình, chúng ta đều là dị đoan."
Không tỉnh táo là không được, anh trai của y chính là cường nhân đã từng tuyên bố hoài nghi về tính hợp pháp của Giáo Hoàng. Thân là người ở tuyến đầu trong cuộc đối kháng giữa quân quyền và thần quyền, hai bên đã không còn bất cứ khả năng hòa giải nào nữa.
Cho dù điều kiện của Vương quốc Alpha có khắc nghiệt cỡ nào thì họ cũng sẽ không dám lấy mạng của y, thậm chí còn phải dùng rượu ngon thịt ngon để chiêu đãi, còn phải tiễn y về nước theo quy củ.
Nhưng khi vào trong tay Giáo Đình, nếu đỏ thì sẽ trở thành thẻ đánh bạc trong cuộc đàm phán, còn đen thì trực tiếp táng thân nơi biển cả.
Mặc dù thí quân là một tội danh rất lớn, nhưng sóng gió trên biển càng lớn hơn.
Đối với Giáo Đình mà nói, việc tạo ra một vụ ngoài ý muốn để giết gà dọa khỉ là chuyện chẳng có khó khăn gì.
"Bệ hạ, nếu như muốn tăng tốc độ đàm phán thì chúng ta sẽ phải đưa ra nhượng bộ rất nhiều.”
“Đội thuyền của Người Alpha đã xuất hiện ở trên biển, chỉ đợi tiếp thu nạn dân nữa thôi. Hay là chúng ta thả một chút nạn dân để bày tỏ thành ý trước, chuyện này sẽ giúp ích rất nhiều cho những cuộc đàm phán sau này."
Donny thuận thế đề nghị.
Đúng là đội thuyền đã đến rồi, nhưng đây không phải đội thuyền đại diện cho Vương quốc Alpha, mà là đội tàu mà Hudson lão gia vừa mới thuê.
Chuyện cướp người trước giờ đều là nhanh tay thì có, chậm tay thì không. Một người biết rõ quy tắc trò chơi như Hudson đương nhiên là đã lên kế hoạch cả rồi.
Vào những lúc như thế này thì sẽ cần đến quan hệ nhân mạch.
Với tư cách là người phụ trách hậu cần trong thời kỳ chinh chiến với Đế quốc Thú Nhân, vòng xã giao của Hudson cũng không nhỏ. Mà Donny cũng là người đã từng tham gia vào trận chiến lần trước, bởi vì nhận qua mấy lần lương thảo, nên cũng có một chút xíu quan hệ với Hudson.
Vào thời kỳ bình thường, một chút ít quan hệ này sẽ chẳng tính là gì, nhưng vào tình huống hiện giờ thì khác.
Donny không muốn vốn liếng mà mình đã khổ tâm tích lũy bao lâu này bị hủy hoại trong chốc lát, Hudson cũng để mắt tới nạn dân của các quốc gia thảo nguyên. Đại diện của hai bên đã bí mật gặp mặt và trao đổi, còn quyết định hợp tác.
Philip I không biết là thuộc hạ của mình đã lén lút giao dịch với người khác, mà chỉ cho là vì nhu cầu đàm phán, nên y cũng không từ chối những lời đề nghị có thể giúp mình giải quyết vấn đề.
"Vậy thì cứ thả một chút nạn dân cho bọn hắn trước đi, tình huống cụ thể sẽ do Bộ Ngoại vụ tự mình quyết định. Mọi chuyện đều phải vì lợi ích của Vương quốc!"
……
Đại doanh thành Bắc.
Hudson mới từ trong vương cung trở về, còn chưa kịp thở một hơi thì sứ thần Mosey và sứ thần của hai miền Vương quốc Warhammer đã tìm tới cửa.
Nếu xét về mặt thời gian thì chắc là sau khi tiền tuyến sụp đổ, những người này đã ngay lập tức cưỡi Ma thú phi hành từ tiền tuyến chạy tới đây.
Thế cục khẩn trương, Hudson cũng không rảnh để hàn huyên tâm sự với bọn họ, hắn lập tức mở miệng hỏi:
"Raquel, rốt cuộc thì tiền tuyến đã xảy ra chuyện gì, tại sao chiến tuyến lại bị sụp đổ nhanh như vậy?"