Người dịch: Whistle
Tình hình mặt trận phía tây như thế nào, tất cả mọi người đều đã nắm rõ hết rồi. Suy đoán lạc quan nhất cũng chỉ là phái binh tiếp viện, giúp Công quốc Mosey ổn định chiến tuyến, hoặc nói là kéo dài thời hạn sụp đổ của Công quốc Mosey.
Đánh bại quân địch?
Mọi người nghĩ cũng không dám nghĩ. Cho dù Tộc Tinh Linh không nhúng tay vào, thì liên quân Thượng Cổ Di tộc cũng không phải quả hồng mềm.
"Bệ hạ, chỉ cần liên quân Thượng Cổ Di tộc xuất binh tấn công Công quốc Mosey thì Vương quốc ta sẽ không có sự lựa chọn. Nếu không muốn bị bắt chết trên chiến trường, vậy thì chúng ta chỉ có thể đi một nước cờ hiểm.”
“Xét theo tình hình trước mắt, có lẽ Tộc Tinh Linh đang thật sự muốn xuôi nam giải cứu Liên minh Dị tộc, nhưng chỉ sợ là liên minh Thượng Cổ Di tộc lại muốn nuốt trọn Công quốc Mosey hơn.”
“Chúng ta không thể đánh cược vào giới hạn dã tâm của bọn chúng. Lựa chọn tốt nhất hiện giờ chính là tiên hạ thủ vi cường, đánh sập dã tâm của liên minh Thượng Cổ Di tộc, để cho chúng hiểu rằng, lựa chọn làm hàng xóm với Vương quốc ta là một sự sai lầm."
Rất rõ ràng, Hudson chỉ nói có một nửa. Nếu như dã tâm của liên minh Thượng Cổ Di tộc bị sụp đổ, bọn chúng chỉ có thể lựa chọn phụ thuộc vào Tộc Tinh Linh, xuôi nam giải cứu Liên minh Dị tộc.
Và không còn nghi ngờ gì nữa, Vương quốc Alpha nhất định sẽ bỏ mặc cho bọn chúng xuôi nam. Đến lúc đó, những Vương quốc ở Trung bộ đại lục sẽ chửi rủa bọn hắn, quả thực là hố đồng đội mà.
"Nguyên soái, chúng tôi không có gì nghi ngờ về mặt chiến lược. Nhưng vấn đề quan trọng hiện giờ là, dựa vào năm vạn tinh nhuệ và liên quân của các quốc gia thực sự có thể dập tắt dã tâm của liên minh Thượng Cổ Di tộc sao?"
Đại công tước Newfoundland quan tâm hỏi.
Đánh thắng thì mới có thể giội nước lạnh lên đầu địch nhân; Nhưng nếu đánh thua thì chẳng khác nào đổ thêm dầu vào lửa.
Chỉ cần nhìn vẻ mặt của đám tướng lĩnh cao cấp ở hiện trường là biết, ai nấy đều cúi thấp đầu, cố gắng hạ thấp cảm giác tồn tại của bản thân, rõ ràng là họ không có gan để đón nhận nhiệm vụ tràn ngập tính khiêu chiến này.
"Tể tướng, ngài nói sai rồi. Chúng ta chỉ có thể dựa vào năm vạn tinh nhuệ của mình mà thôi.”
“Sĩ khí của liên quân các quốc gia đã bị tan rã, nếu như hội quân với bọn họ thì chỉ làm giảm phần thắng mà thôi.”
“Binh quý tại tinh, mà không quý tại nhiều; tướng quý tại mưu, mà không quý tại mãnh.”
“Ta định sẽ đích mình chỉ huy hành động lần này. Nhưng trước khi đại chiến nổ ra, chúng ta nhất định phải che giấu mục đích chiến lược, chỉ coi đây như một lần phái binh chi viện bình thường.”
“Để cho an toàn, tốt nhất là ngay cả quân đồng mình cũng không được nói. Chỉ cần kẻ địch không phòng bị thì xác suất thành công của hành động lần này đã là 50%.”
“Ta đã từng đánh trận ở Công quốc Mosey, nên cũng quen với địa hình bên đó. Nếu như chiến trường nằm ở trong Công quốc Mosey, vậy thì xác suất chiến thắng sẽ còn tăng thêm 10%.”
“Đại quân đều là quân tinh nhuệ, cho dù là có thất bại về mặt chiến lược thì về phương diện chiến thuật cũng sẽ không bị thiệt.”
“Đánh cược một lần, dù là thắng hay thua thì thế cục cũng sẽ không tồi tệ hơn hiện giờ."
Hudson mặt không đổi sắc nói.
Đi nước cờ hiểm này sẽ có 60% chiến thắng, tỷ lệ này đã là rất cao rồi. Vào thời khắc nguy hiểm như lúc này, chỉ cần có 30% phần thắng là đủ để liều một phen rồi.
Là một Vương quốc luôn tham gia chiến tranh, từ trước tới giờ Vương quốc Alpha chưa bao giờ sợ cược. Trong quá khứ, Vương quốc Alpha đã từng đánh cược không chỉ một lần.
Chỉ là trước đó còn có Liên minh Nhân tộc ở phía sau chống lưng. Cho dù là thua sạch sành sanh thì cũng có thể Đông Sơn tái khởi.
Nhưng cuộc chiến tranh đại lục lần này thì khác. Ranh giới của các quốc gia nhân tộc đã hạ thấp đi rất nhiều, nếu như hủy diệt được các dị tộc ở trước cửa nhà, chiến lược thế cục sẽ phát sinh biến hóa, không ai dám chắc là bọn họ sẽ còn ủng hộ những quốc gia đã bị hủy diệt trong cuộc chiến tranh này phục quốc.
Giới cao tầng trong Vương quốc đã không có niềm tin vào các đồng minh của mình, nên họ thực sự không muốn đánh cược. Tiếc là thế cục không phải là thứ con người có thể kiểm soát, không muốn bị đánh chết trong cuộc tiêu hao chiến sau này thì cũng chỉ có thể cược một lần.
"Nguyên soái nói không sai, chúng ta đã không còn lựa chọn nào khác. Dù là áp lực về mặt quân sự hay áp lực về mặt hậu cần thì Vương quốc cũng không còn đủ sức để duy trì tác chiến ở hai mặt trận.”
“Ta cũng nói rõ cho các vị biết, kinh phí chiến tranh của Vương quốc đã ít hơn so với dự tính.”
“Càng tồi tệ hơn là giá vật tư chiến lược trên thị trường quốc tế đã tăng lên, các nước đều đang chịu khổ vì nó, căn bản không thể nào bán vật tư với giá ổn định cho chúng ta được.”
“Không trông cậy vào bên ngoài, chúng ta chỉ có thể đào móc tiềm lực chiến tranh nội bộ.”
“Các vị Tổng đốc có mặt ở đây là người hiểu rõ nhất, nhiệm vụ điều động vật tư chiến lược mà Vương quốc ban bố, các vị đã hoàn thành được mấy phần.”
“Căn cứ vào hiện trạng của Vương quốc, kế hoạch của Nguyên soái Hudson chính là biện pháp duy nhất có thể giải quyết được vấn đề."
Hầu tước Delgado mở miệng ủng hộ đạo.
Làm Bộ trưởng Tài chính của một nước nghèo rất khó, nhất là một nước vừa nghèo còn vừa chiến tranh đe dọa quanh năm như Vương quốc Alpha thì lại càng khó hơn.
Bộ tài chính của Vương quốc không phải đang huy động tiền thì chính là chuẩn bị huy động tiền. Những cách như vặt đầu cá, vá đầu tôm thì đã được sử dụng trong thời kỳ thú nhân xâm lược rồi.
Những lỗ hổng do cuộc chiến vừa qua để lại vẫn chưa được lấp đầy thì một cuộc đại chiến mới lại bắt đầu.