Người dịch: Whistle
Maxim vốn đang ở bên cạnh xem náo nhiệt, nó không ngờ là Hudson lại đột nhiên đặt câu hỏi như vậy, sau khi lắc lắc cái đầu rồng, trong đầu nó chỉ tràn đầy những câu hỏi như.
"Học được là học được gì?"
"Hắn muốn mình học cái gì?"
Sau khi do dự một chút, nó bèn tỏ vẻ khinh thường nói: "Có cái gì mà phải học, không phải chỉ là đánh chìm mấy chiếc thuyền rách thôi sao?”
“Nếu như là ta ở bên dưới, ta đảm bảo sẽ làm tốt hơn con gấu kia!”
“Hudson, ngươi đừng quên Belersden chỉ là sinh vật trên đất liền. Khi ở trên biển, một mình ta có thể chấp 2 con gấu như nó, Long tộc bọn ta dù ở đâu cũng đều là vương giả!”
“Nếu không phải vì nể mặt ngươi, ta đã sớm cho con gấu này một bài học rồi. Ngày nào nó cũng dám chơi Long đại gia..."
Thấy nó dần bị lạc đề, Hudson chỉ có thể kêu dừng lại. Suy cho cùng thì hình thức tư duy của người và rồng là khác nhau.
Hắn muốn giữ bí mật, để tránh bị Giáo Đình trả thù. Nhưng Maxim thì lại mong muốn cả thế giới đều biết chuyện này, chỉ có như vậy mới có thể thể hiện được uy danh của nó.
May mà vừa rồi hắn cẩn thận, nếu như để Maxim xuất thủ, có lẽ hiện giờ hắn không biết nên kết thúc chuyện này như thế nào.
Nếu như bị bại lộ thân phận, vậy thì Hudson chỉ có thể khởi động kế hoạch dự phòng, mang theo hạm đội của các đại quý tộc vùng duyên hải đến vây quét hạm đội còn sót lại của Giáo Đình.
Làm chim đầu đàn đương nhiên là sẽ chuốc lấy rất nhiều thù hận, nhưng có thêm một đám đồng bọn san sẻ cừu hận thì cũng có thể giảm bớt được phần nào áp lực.
...
Trời dần sáng lên, những vết máu loãng đã sớm bị rửa trôi, những con tôm con cá ở dưới biển cũng đã dọn dẹp hết những phần cặn bã cuối cùng, trên mặt biển cũng dần yên tĩnh trở lại.
Ánh sáng mặt trời lại rọi xuống biển, phản chiếu trên những gợn sóng lăn tăn trông như những viên ngọc đang nhảy múa.
Chỉ có những mảnh gỗ vụn đang lênh đênh trên mặt biển là đang kể lại sự tàn khốc của trận chiến đêm qua.
Dọc theo những con sóng, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy những người sống sót đang ôm chặt lấy những tấm ván gỗ, như thể đang vật lộn với biển cả lần cuối.
Hudson không ra tay chi viện, cũng không bỏ đá xuống giếng. Trong tình huống chưa bị bại lộ thân phận, hắn lựa chọn làm một người đứng xem.
Thuyền U Linh đang tiến hành cuộc săn giết sau cùng, nhưng đây đã không phải là mục tiêu mà hắn quan tâm nữa. Sau khi tiêu diệt được ba đại hạm đội chủ lực của Giáo Đình, những chiếc quân hạm còn sót lại này đã không đáng nhắc tới.
Đội ngũ xâm nhập vào hải vực sương mù của Giáo Đình vẫn còn chưa bị diệt diệt, trận chiến này vẫn chưa được gọi là viên mãn.
Nhưng loại chuyện này không vội được, không có chiến cơ thích hợp, Hudson thà tiếp tục chờ đợi chứ không muốn mạo hiểm.
…..
Hudson đến cảng Watson, sau khi dùng xong bữa sáng, hắn lập tức triệu tập đại biểu của các thế lực đến dự họp.
Mặc dù chuyện này có dấu hiệu vượt quyền, nhưng quyền hạn của tổng chỉ huy lại không có quy định rõ ràng là chỉ giới hạn trong lục quân, thỉnh thoảng chỉ huy hải quân một lần thì chắc là mọi người cũng có thể chấp nhận.
"Vừa rồi khi ta đi dạo một vòng trên mặt biển đã phát hiện ra quân hạm lạc đàn của Giáo Đình đang chật vật chạy trốn, chắc là đã xảy ra biến cố gì đó.”
“Đều là một thành viên của Liên minh Nhân tộc, chúng ta không thể chỉ đứng nhìn đồng minh của mình xảy ra chuyện.”
“Các vị mau chóng phái người ra ngoài điều tra và làm rõ chuyện này, sau đó tổ chức nhân thủ đi cứu viện."
Chính trị chính là như vậy, có một số việc có thể làm, nhưng không thể nói ra được.
Để cho mọi người dễ tiếp thu, Hudson còn cố ý nhấn mạnh hai chữ "đồng minh" và "cứu viện".
"Nguyên soái, ba đại hạm đội của Giáo Đình có thực lực hùng hậu, trên toàn đại lục này cũng không có mấy nhà là đối thủ của bọn họ.”
“Huống chi trong hạm đội còn có rất nhiều cao thủ đồng hành, trong tình huống bình thường là gần như không thể nào xảy ra bất trắc.”
“Liệu có phải là do gặp phải cơn bão nào đó nên chiếc quân hạm này bị tách ra khỏi hạm đội không?"
Byron nghi ngờ hỏi.
Đứng trước sức mạnh vĩ đại của tự nhiên, con người thật sự rất nhỏ bé. Nhân loại không thể nào phá tan được một hạm đội, nhưng tự nhiên thì được.
Một khi gặp phải một trận bão lớn, cho dù là có ma pháp trận bảo vệ cũng không tránh khỏi bị thiệt hại nặng nề.
Lần trước, hạm đội của gia tộc Dalton cũng bị gió bão đánh chìm vài chiếc quân hạm.
"Chuyện này thì phải đi hỏi người của Giáo Đình mới biết được, trên đại dương bao la, phong vân biến ảo khôn lường, không có người biết là đã xảy ra chuyện gì?”
“Nghe nói gần đây lũ hải tặc đang hoạt động rất mạnh mẽ, thậm chí ngay cả quân hạm lạc đàn cũng dám hạ thủ.”
“Trong lúc đi tìm kiếm cứu nạn, các vị nhớ là phải hành sự cẩn thận."
Hudson không thèm quan tâm nói.
Những chuyện như bỏ đá xuống giếng không phù hợp với hải quân, ít nhất không thể treo cờ của nhà mình đi làm.
Những người ở đây đều là ngươi lăn lộn trên biển lâu năm, Hudson không tin là các đại gia tộc không có một vài đội hải tặc chuyên phụ trách làm những công việc bẩn thỉu.
Những lúc như thế này chính là thời điểm để hải tặc ra sân.
Quân hạm chủ lực của quân địch đã bị chìm xuống biển, trên những chiếc quân hạm nhỏ còn lại chưa chắc có đủ nhân lực.
Giao cho hải tặc đi xử lý là tốt nhất. Cho dù tiết lộ phong thanh thì cũng là do hải tặc gây ra.
Có thêm một tấm màn che, chuyện này cũng dễ kết thúc hơn. Nếu như trực tiếp đối mặt, sợ là sẽ nhấc lên một cuộc phong ba chính trị.
. . .
"Hạm trưởng, phía trước có hải tặc?"
Nhìn theo hướng mà tên phụ tá chỉ dẫn, Audrey nhìn thấy một hạm đội treo cờ hải tặc đang nhanh chóng lao về phía mình.