Người dịch: Whistle
"Nguyên soái Hudson đến!"
Giọng nói của người hầu vừa vang lên, trong đại điện vốn đang ồn ào náo nhiệt lập tức trở nên yên tĩnh. Đãi ngộ này vốn dĩ chỉ có Quốc vương Caesar IV được hưởng thụ, nhưng hiện giờ có thêm Hudson nữa.
Địa vị bắt nguồn từ thực lực, sau khi kế hoạch nhằm vào hạm đội Giáo Đình thành công, địa vị trong Vương quốc của Hudson liền trở nên siêu nhiên hơn.
Nhưng Hudson lại không hề bành trướng, hắn biết rất rõ địa vị và đại ngộ mà mình được hưởng thụ hiện giờ đều là bởi vì nhu cầu của Vương quốc.
Một khi chiến tranh kết thúc. Địa vị và đãi ngộ của hắn càng siêu nhiên bao nhiêu thì sau này sẽ bị kiêng kị nghiêm trọng bấy nhiêu.
Chuyện này không hề liên quan gì đến tiêu chuẩn đạo đức, mà chỉ bắt nguồn từ lợi ích.
Không ai muốn nhìn thấy cục diện một nhà độc đại xuất hiện. Cho dù công lao của hắn có to lớn hơn nữa, có giao tình với các bên tốt đến đâu, nhưng lúc nên xuất thủ hạn chế thì mọi người cũng sẽ không chùn tay.
Lựa chọn tốt nhất là lợi dụng thời kỳ chiến tranh để tích lũy đủ thực lực, sau chiến tranh chiếm được một miếng bánh lớn rồi về nhà trồng trọt.
Không ở lại vương đô chướng mắt thì sẽ không có chuyện "công cao chấn chủ". Thời gian có thể xóa nhòa hết thảy, chờ đến khi Hudson lớn tuổi hơn một chút, hắn sẽ được mọi người nâng lên thần đàn cúng bái.
Đương nhiên, cũng có khả năng là sau khi chiến tranh vừa kết thúc là sẽ có một đống người đẩy hắn lên thần đàn.
Nhiều khi, danh vọng và lợi ích thực tế sẽ xung đột với nhau. Không thể nào có được cả hai thứ, có quá nhiều danh vọng thì lợi ích thực tế sẽ bị giảm sút.
Cụ thể ra sao thì phải xem thủ đoạn của Caesar IV. Nếu như hết thảy thuận lợi, đây chính là một đoạn giai thoại về quân thần; Còn nếu như thao tác sai, việc tạo ra một quyền thần khiến Quốc vương trở thành bù nhìn cũng không phải chuyện lạ gì.
Nhìn Vương quốc Warhammer là biết, Quốc vương Joseph II đã thất bại trong việc chơi cân bằng, làm cho hai bên đều chán ghét, kết quả là Vương quốc bị chia ra làm hai.
Trên danh nghĩa thì con của ông ta đang kế vị, nhưng thực tế thì hai người con của ông ta chỉ là hai tên Quốc vương bù nhìn. Chỉ có thể ra lệnh ở vương cung và vương thất lĩnh, thậm chí quyền kiểm soát vương thất lĩnh chỉ có thể xem như bình thường.
Không biết có phải là do Caesar IV đang cố tình đợi hắn hay không, khi Hudson vừa lên tiếng chào hỏi với đám quý tộc thì ở ngoài điện liền vang lên một giọng nói "Quốc vương bệ hạ đến".
Đại nhân vật nên xuất hiện cuối cùng, Caesar IV vẫn nắm rất rõ điểm này.
Không giống như Hudson, thích tới lúc nào cũng được, tới sớm hay tới muộn đều được. Nhưng hôm nay là lần đầu tiên hắn xuất hiện ở vị trí áp chót.
Mặc dù đây chỉ là một sự trùng hợp, nhưng trong mắt của những người hữu tâm, chuyện này sẽ được hiểu về mặt chính trị.
"Liên minh Nhân tộc đã quyết định thành lập đoàn điều tra để điều tra vụ án hạm đội của Giáo Đình bị hủy diệt, nhằm tra rõ chân tướng của chuyện này.”
“Là một thành viên của Liên minh, Vương quốc ta phải toàn lực phối hợp. Đặc biệt là các quý tộc ở vùng duyên hải, nhất định phải cam đoan bảo vệ an toàn cho đoàn điều tra."
Nghe xong lời này của Caesar IV, Hudson liền không khỏi thầm vui trong lòng. Xem ra Quốc vương của mình đã không nhịn được nữa, nên mới muốn nhảy ra để chứng tỏ sự tồn tại của mình.
Nếu là trước đây, những chủ đề như thế này đều sẽ được các đại thần trong triều thảo luận trước, sau khi lắng nghe ý kiến từ các bên xong thì Quốc vương mới quyết định.
Các đại quý tộc đương nhiên sẽ không rảnh tới tham gia loại hội nghị không có ý nghĩa này. Còn Hudson tự cho mình là quý tộc đất phong, dù đang ở vương đô, nhưng hắn cũng rất hiếm khi tham gia loại hội nghị này.
Đương nhiên, điều quan trọng nhất là người ta không có mời. Trên danh nghĩa là không làm chậm trễ quân vụ, nhưng thực tế là không muốn phân quyền thêm nữa.
Việc Caesar IV bỏ qua quy trình để tự đưa ra quyết định là chuyện giữa Quốc vương và đám đại thần trong triều, không liên quan đến Hudson.
Mặc kệ là ai đến điều tra, kết luận cuối cùng cũng chỉ là —— do thuyền U Linh gây ra.
Còn lũ "hải tặc" bỏ đá xuống giếng kia thì có liên quan gì với Vương quốc chứ?
Ngay khi hạm đội của Giáo Đình tiến vào hải vực của Vương quốc, đại biểu của Vương quốc Alpha liền tới tặng hải đồ, còn thuận miệng nhắc nhở sự nguy hiểm của hải vực sương mù.
Nếu như quan quân Giáo Đình chịu nghe khuyên bảo, thành thật ở bên ngoài hải vực sương mù chờ đợi thuyền U Linh ra ngoài tìm “thức ăn”, giống như hạm đội Vương quốc đã làm trước đó, thì bọn chúng cũng sẽ không đến mức toàn quân bị diệt như bây giờ.
Thấy người ở bên dưới không hưởng ứng, Caesar IV liền nhíu mày lại. Thật sự là quá không nể mặt một vị Quốc vương như y, nếu như trong thời đại của phụ thân y, ai dám làm càn như vậy!
Giờ khắc này, ý nghĩ đổi người đã mọc rễ trong lòng của Caesar IV. Một đời Quốc vương một triều thần, tân vương có thể nhẫn nhịn mấy năm không thay người đều là chuyện vô cùng hiếm thấy trên đại lục.
Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, Hudson cũng không dám tin là Caesar IV có thể nhịn lâu đến vậy. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, sau này Caesar IV còn phải tiếp tục nhịn nữa.
Trước khi chiến tranh đại lục kết thúc, không được phép để xảy ra bất kỳ một cuộc phong ba chính trị nào. Cho dù là Quốc vương cũng không được, bởi vì quyền lực của y đã bị siết chặt.
Người có quyền lực nhất trong Vương quốc hiện giờ, ngoài Bộ Tổng chỉ huy của Hudson ra, chính là Bộ Quân vụ của Vương quốc, những bộ ngành còn lại đều phải nhường đường cho hai bộ này.
Caesar IV bị tước đoạt quyền chủ đạo quân sự, nên quyền lực mà y đang nắm trong tay đã cực kỳ hữu hạn.